Khi đến hiện trường thời điểm Mạc Lục chứng kiến 4 cô gái bang Hoa nhi nhiều đóa tại đây vây công Tiểu Tuyệt. Mạc Lục nhìn xem mấy người lớn lối này cũng không trông nom cứu viện đã tới chưa lên trạng thái cho mình sau trực tiếp bắt đầu công kích và buff máu. Đáng tiếc địch mạnh ta yếu, tình hình chiến đấu rất kịch liệt kết cục rất thảm.
Nhạc Hằng chạy đến giúp thời điểm hp của Mạc Lục chỉ còn lại một phần ba. Thật may là trợ thủ sức chiến đấu mạnh cuối cùng hòa nhau!
Giải quyết một đám người đến tìm phiền toái sau, Mạc Lục thao tác nữ hiệp chạy theo pháp sư Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt ngồi ở 1 con hẻm Tây Lăng thành trên bậc thang nói chuyện phiếm.
Ánh chiều tà đỏ phía sau hai người này rõ ràng hình ảnh đẹp nhưng lại không hiểu toát một tia sầu não.
Trời chiều xuống núi Mạc Lục đi theo Tiểu Tuyệt đi Giang Nam , rừng hoa đào Vĩnh Lăng.
Vừa vào rừng đào Mạc Lục đã nhìn thấy Tiểu Tuyệt tại kênh thế giới phát một tin tức.
[ thế giới] [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt] : trước nói rõ, ta thực là Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt. Hôm nay vừa lên mạng liền nghe nghe thấy rất nhiều bằng hữu bị acc này lừa gạt nhưng là này hai tuần lễ ta đều ở trường thi chưa bao giờ lên qua trò chơi. Đối với những bằng hữu bị lừa ta thật xin lỗi, thỉnh mọi người đến Vĩnh Lăng đền bù tổn thất tài, vật đối với mọi người, ta sẽ cố gắng hết sức có thể.
Mạc Lục cảm thấy trên đời này có người ngu như vậy phỏng đoán không có vài người. Rõ ràng không phải là lỗi của nàng lại chịu. Mỗi người đối với cách nhìn hiện tượng đều không giống nhau, người ngoài cho rằng tốt người trong cuộc mà nói chưa chắc liền như thế.
Cho nên nhìn mưa hoa đào bay tán loạn nàng gặp thanh sam kiếm khách trong tay kiếm chui vào thân thể nữ pháp sư lựa chọn tại chỗ bất động. Rất lâu chúng ta luôn thói quen đem sự thật tàn nhẫn xem nhẹ đem hiên thực tốt đẹp chính là biểu tượng. Tiểu Tuyệt cho rằng Núi Xanh là người tốt cho nên nàng mới có thể kinh ngạc như vậy. Nhưng đây là thế giới ảo kỳ thật chính là xã hội ảnh thu nhỏ, nàng luôn thấy rõ ràng.
Ngày này, nguyên hẳn nên rất nhanh sẽ yên lặng về chuyện “Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt bị trộm acc” nhưng bởi vì đệ nhất đại bang sever Thương Sơn hoàng hôn Bang chủ Cố nhân quên hai tướng tham gia mà lần nữa sôi trào.
Mạc Lục cũng bởi vì tham gia chuyện này lẫn vào bị bang Hoa nhi nhiều đóa giận chó đánh mèo. Thế cho nên hôm sau buổi trưa, nàng trèo lên vào trò chơi không bao lâu mới từ trong thành cưỡi ngựa đi ra đã bị người chém. ╮ (╯▽╰ )╭
Mạc Lục chuyện thứ nhất chính là gửi tin tức cho Nhạc Hằng nhà nàng nhưng mới gõ một nửa nàng đột nhiên nhớ tới người nào đó đi ăn cơm trưa…
= = Bi kịch~ ING…
Cực đêm xuất hiện thấy Nước biếc người ta quấn còn dư lại một hơi.
Mạc Lục nhìn xem ‘Cực đêm’ thi triển thân thủ, ngồi ở một bên dập đầu nghỉ ngơi.
Đợi Cực đêm giải quyết 2 kẻ không có việc gì kia sau, Mạc Lục vui vẻ lôi kéo hắn cùng nhau ngồi ở thảo nguyên Hạ Lan nói chuyện phiếm.
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn] : ôi mẹ nó, Cực đêm, đã lâu không gặp ~~~~~~ gần đây đang làm gì thế? Như thế nào cũng không lên trò chơi?
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: mất tích lâu như vậy sẽ không phải là đi tán gái đi?
[tổ đội] [cực đêm] : gần đây chuyện tương đối nhiều cho nên không có thời gian lên trò chơi.
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: nha… Vậy trò bây giờ như thế nào có rảnh online? Chuyện đều hết bận rồi?
Đối với 1 chuỗi vấn đề của Mạc Lục, Cực đêm không trả lời thẳng, mà là hỏi ngược lại:
[tổ đội] [cực đêm]: Người của Hoa nhi nhiều đóa tại sao phải giết ngài?
Chứng kiến lời của hắn Mạc Lục buồn bực.
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: việc này nói rất dài dòng ~ về sau có thời gian rỗi nói cho trò nghe ~
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: đúng rồi đúng rồi, lần trước còn chưa cảm cám ơn ngươi. Nếu như ngươi không động viên, ta nhất định đã bỏ lỡ đối phương !
Mạc Lục đem đoạn văn này phát ra ngoài sau, cách trong chốc lát mới nhận được hắn nói lại.
[tổ đội] [cực đêm]: không cần
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: hắc hắc, khỏi phải khách khí với ta, bữa cơm này là nhất định phải mời! ! ! Đến lúc đó chờ trò trở về nước, ta cùng vị kia nhà ta cùng nhau mời ngươi hắc!
Tin tức phát ra ngoài sau một đoạn thời gian rất dài Cực đêm cũng không có động tĩnh. Cho nên khi Nhạc Hằng phát tin tức gọi Mạc Lục đi bên hắn Mạc Lục pm lại. “Lập tức sẽ tới”.
Trước khi đi, nàng phát cho Cực đêm mật ngữ.
[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: côn đồ tìm ta, ta đi trước ~! Lần sau ngươi có rảnh rỗi hai ta lại tán gẫu, hắc ~
Thân ảnh hồng y ở trên thảo nguyên rong ruổi, rất nhanh liền biến mất tại tầm mắt. Còn lại kiếm khách một thân một mình ngồi ở trên thảm cỏ, mặc cho gió rét từ bốn phương tám hướng cuốn tới. Rõ ràng không có tri giác nhưng ngồi trước máy tính hắn lại cảm giác mình giờ phút này tim bởi vì gió này một chút lạnh…
A, như thế nào còn có thể lòng mang hy vọng xa vời đây?
Từ lúc hắn tự mình lựa chọn đi đường này, liền đã ngờ tới kết cục này… Không phải sao?
Đúng như hôm đó tại Lâm Uyên cốc hắn thao tác kiếm khách yên lặng cùng nàng ngây người gần một canh giờ, rốt cuộc thấy một câu nói của nàng.
[mật ngữ] [nước biếc người ta quấn] : Trò… Trò có hay không thích qua một người?
Trong ngôn ngữ luống cuống bất an cùng với nồng đậm cô đơn, làm cho hắn không khỏi đau lòng.
Không biết tại sao đột nhiên liền nhớ lại lần trước hắn hỏi nàng vấn đề kia…
Khi đó nàng nói sẽ không có đi… Nhưng hắn cũng hiểu được, nàng chỉ là còn không nguyện ý thừa nhận lòng của mình thôi.
Kể từ khi dùng thân phận ‘Cực đêm’ này cùng nàng biết không thời gian nghe nàng tán gẫu chủ đề nhiều nhất chính là về cái người gọi ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’.
Như hôm đó đối phương out sau nàng cũng dọc đường hỏi hắn vô số lần:
“Nguyệt Hắc Phong Cao côn đồ kia sẽ không thật sự là tức giận đi?”
Có lẽ chính nàng còn không có phát giác, nhưng hắn cũng hiểu được chính mình thua.
Ngày đó tại cấp phó bản cấp 16 bọn họ xong, cuối cùng bên cạnh thi thể boss nói chuyện phiếm.
Hắn hỏi nàng: “Không vui?”
Nàng lập tức phản bác: “Ai nói ? Ta điểm nào thoạt nhìn như không vui?”
Ngắn ngủi thế hắn sớm thăm dò tính tình của nàng.
Nếu như là bị đoán đúng sự thật nàng luôn sẽ lập tức phản bác. Nhưng nếu không phải nàng bình thường đều biểu hiện rất trấn định.
Hắn hiểu được nàng không vui, bất quá tất cả đều là bởi vì người kia. Cho dù nàng chưa từng nói rõ qua…
Nàng hỏi hắn có hay không thích qua một người?
Hắn nhìn xem vấn đề kia đột nhiên liền nở nụ cười.
Nếu như hắn hiện tại nói cho nàng biết, nàng chính là người kia hắn thích có thể hay không hù đến nàng?
Rốt cuộc vẫn là đem khung chat lời xóa bỏ, sau đó một lần nữa cho câu trả lời thuyết phục.
Thời gian thật sự là tồn tại tàn nhẫn nhất trên đời.
Lúc trước hắn không xác định nàng là thật hay không thích chính mình, mà bây giờ nàng thích người khác, hắn trở thành đã từng trong sinh mệnh…
Có lẽ nên là thời điểm buông tay.
Kế tiếp liên tiếp vài ngày, vô luận hồng y nữ hiệp xuất hiện ở cái góc nào bên cạnh nàng luôn sẽ cùng theo một kiếm khách. Bất quá nhiều hơn là ba người. Nữ hiệp, kiếm khách cộng thêm thích khách, khó bề phân biệt quan hệ làm cho những kẻ tò mò nghiên cứu hồi lâu.
Mà những kẻ muốn tìm hồng y nữ hiệp báo ân oán của bang Hoa nhi nhiều đóa bởi vì tìm không được cơ hội hạ thủ tức giận đến ngầm vụng trộm dậm chân.
Thậm chí, người chơi đã từng có ý hoặc vô tình từng giết hồng y nữ hiệp cũng sẽ không giải thích được bị tập kích. Sau đó cừu nhân của bọn họ hết thảy nhiều hơn một cái tên: Cực đêm.
Nhạc Hằng rốt cục nhìn ra manh mối, hắn giấu diếm Mạc Lục tìm Cực đêm tiến hành cuộc nói chuyện của nam nhân.
Sự tình quan hệ hạnh phúc của mình, Nhạc Hằng không có kéo dài cũng không uyển chuyển câu đầu tiên liền hỏi đối phương:
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :”Ngươi thích tiểu Lục? Bất quá thật xin lỗi, nàng đã là bạn gái của ta. Ngươi bây giờ không có cơ hội tương lai cũng sẽ không có cơ hội!”
[mật ngữ] [Cực đêm]: “Ta không phủ nhận mình thích nàng.”
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Đừng cho là ta không biết ngươi chính là Lòng ta hướng trăng sáng! Ta mặc kệ ngươi cùng tiểu Lục trước có cái khúc mắc gì, ta chỉ biết là nàng hiện tại người trong lòng của ta, về sau cũng chỉ sẽ thích một mình ta! Nàng là người của ta, ngươi sớm hết hy vọng đi! ! ! !”
Trước máy tính Cực đêm chứng kiến lời của đối phương, khóe môi lộ ra cười khẽ. Có thể làm cho một người nam nhân khẩn trương cùng để ý như thế, cũng tại trước mặt một người đàn ông khác nói rằng phen hung ác nói rõ với minh một sự kiện. Hắn yêu nàng…
[mật ngữ] [Cực đêm]: “Mạc Lục là một cô gái tốt, hãy hảo hảo đợi nàng. Nếu như để cho ta phát hiện ngươi phụ bạc nàng, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Yên tâm, ngươi không có cơ hội này ! ! !”
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Có muốn hay không lưu phương thức liên lạc? Đến lúc đó chúng ta kết hôn có thể cân nhắc mời ngươi tới uống rượu mừng ~ “
[mật ngữ] [Cực đêm]: “Xin ngươi nhớ kỹ hứa hẹn của chính mình hôm nay, nếu không ta sẽ không buông tay.”
Sau sự kiện “Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt sự kiện” từ từ chìm vào quên lãng, Cực đêm rốt cục yên tâm.
Hắn một lần cuối cùng cùng nàng từ Giang Nam đi đến đến biển xanh.
Gió biển thổi nâng góc áo của hắn, thổi rối loạn tóc ở trên trán nàng. Âm thanh sóng biển vỗ bờ từ trong tai nghe rõ ràng truyền tới, tất cả việc liên quan tới nàng cứ vậy nhớ lại trong nháy mắt. Tất cả chân tướng chỉ cần nhúc nhích ngón tay nàng liền sẽ biết, nhưng hắn cuối cùng lựa chọn đem hết thảy ở trong lòng. Có lẽ nàng vĩnh viễn cũng không cần biết rõ bọn họ từng hai bên bỏ lỡ.
Hắn đem hình ảnh này chụp lại, vĩnh cửu giữ lại.
Tất cả ngôn ngữ tại thời khắc này, chỉ là câu chúc phúc.
[mật ngữ] [Cực đêm]: “Tiểu Lục, nếu như hắn không thể để cho nàng hạnh phúc vui vẻ, nhớ rõ nói cho ta biết.”
Mạc Lục lại nghĩ hắn đang nói đùa vì vậy hi hi ha ha cười đáp:
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: “Ha ha, tốt tốt, nếu như hắn để cho ta khổ sở thương tâm, ta liền xin trò tới giúp ta đánh hắn một trận!”
[mật ngữ] [Cực đêm]: “Tốt.” Hắn đáp, nói cho nàng 1 địa chỉ email.
[mật ngữ] [Cực đêm]: “Về sau có chuyện tìm ta có thể gửi mail. Ta out, tái kiến.”
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: “Hì hì, gặp lại, hắc ~” lúc đó Mạc Lục còn không rõ ràng lắm hắn cử động lần này ý nghĩa gì, cho nên cũng không có nhớ kỹ hòm th tên. Nàng cho rằng về sau sẽ ở trong trò chơi nhìn thấy, có lưu mail hay không kỳ thật cũng không sao cả.
Nhưng khi nhìn người từ đó lại cũng không từng sáng lên sau, nàng mới giật mình thì ra là gặp gỡ hôm ấy là nói lời từ biệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...