Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Tết nguyên tiêu 15 tháng giêng, tối hôm đó trên đường 1 lớp đi dạo phố đoán đố đèn. Đang ở nhà đang cùng Mạc Lục nói chuyện phiếm Nhạc Hằng đột nhiên nhận được điện thoại của bạn tốt Quân Thiếu Liễm. Trong điện thoại chỉ có một câu nói: trong vòng mười phút đường Long Đằng quán lẩu cá phủ.

Nhạc Hằng cùng Mạc Lục nói lời từ biệt sau, mặc áo khoác ra cửa vội vã đi nơi hẹn. Đến địa điểm thời gian qua mười phút.

Mạc Phồn cầm lấy ly rượu đã sớm chuẩn bị đứng lên, Kiều Bắc thì cầm lên mở ra chai bia, hai người vô cùng phối hợp đem chén đưa tới trước mặt Nhạc Hằng.

“Được rồi, mình tự phạt một ly!” Nhạc Hằng cầm lấy cái ly, sau đó ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Ngồi đối diện hắn Quân Thiếu Liễm nhẹ khẽ đẩy kinh ở cánh mũi, cười nói:

“Trọng yếu như vậy còn sẽ quên! Tự phạt ba chén không quá đi?”

Nhạc Hằng còn chưa kịp đáp lại, đối diện nhóm mấy người này kia lập tức rối rít tỏ rõ lập trường:

“Tớ không có ý kiến.”

Từ sau năm mới đây là buổi họp đầu tiên sáu người ra tụ họp, nói ra cho oai là liên lạc tình cảm. Mà ngày hôm qua tại QQ bạn học Bạch Nguyên còn cố ý cường điệu một chút ngày 15 đường phố đông chớ tới trễ… Ai ngờ vẫn có người đến muộn.

Nhạc Hằng tự biết đuối lý, mặt không đổi sắc liên tiếp đem ba chén rót vào trong bụng, lúc này mới được nhập tọa.

“Ai, mình nói a Hằng này, bạn ngày hôm qua không phải là bảo đảm sẽ không đến muộn sao? Như thế nào hôm nay chỉ một mình cậu muộn!” Kiều Bắc lấy tay chi cái đầu nhìn xéo Nhạc Hằng, vẻ mặt hiếu kỳ.

“Vừa rồi có chút việc, cho nên muộn một chút.” Nhạc Hằng đáp phải vẻ mặt trấn định.

Quân Thiếu Liễm nghe được câu trả lời của hắn lại khẽ khẽ cười, nói:

“A Hằng, chuyện gì so với cùng mấy người chúng ta tụ hội còn trọng yếu hơn chứ?”


Mạc Phồn cũng cảm thấy kỳ quái: “Đúng vậy đúng vậy, trước bạn không phải nói nói tết nguyên tiêu nhàn rỗi cực kỳ sao?”

Nhạc Hằng ho nhẹ một tiếng, liếc đang ánh mắt 5 người nhất tề nhìn qua hướng mình, giả vờ cả giận nói:

“Mấy người hiếu kỳ cái gì ?! Cơm có ăn hay không ? Bụng đều nhanh đói!”

Hắn nói xong cũng không để ý mọi người, gắp thịt cá vùi đầu ăn .

Mấy người khác hai mặt nhìn nhau, về sau nghe được 1 người nói:

“… Thẹn quá hoá giận?”

Nhạc Hằng vốn là quyết tâm không để ý tới, nào biết Quân Thiếu Liễm vào thời khắc này rõ ràng làm như có thật gật gật đầu nói:

“Chỉ sợ thế.”

Quân Thiếu Liễm một bộ dạng vẻ cảm kích, như kiểu trừ người trong cuộc ngoài mấy người thật tò mò.

“Hắc, mấy người nói xem chuyện gì khiến lão Nguyệt quên hết tất cả đây?”

“… Trên đời này có thể làm cho nam nhân quên chuyện trọng yếu, đương nhiên chỉ có nữ nhân!”

“Ôi mẹ nó! Không thể nào? ? ? Từ trước đến nay lão Nguyệt quảng cáo rùm beng độc thân vì kiêu ngạo cũng đổi tính rồi?”

“…”

Kiều Bắc, Mạc Phồn Bạch Nguyên ba người bất chấp người trong cuộc đang ở đây thảo luận cực kỳ nhiệt liệt. Thậm chí ngay cả người kia mà Kiều Bắc luôn luôn cho rằng ngây thơ Thiên Lỗi lần này cũng không nhịn được chen miệng vào. Bất quá hắn là trực tiếp mở miệng hỏi người trong cuộc .

“A Hằng, nghe nói bạn cùng 1 người trong game tên Nước biếc người ta quấn có quan hệ?”

“Phốc – -” đang uống rượu Nhạc Hằng thiếu chút nữa liền phun ra. Hắn trong nháy mắt ngẩng đầu lên

“Bạn nghe ai nói ? !”

Hắn phản ứng quá mức nhanh chóng làm cho đoàn người trong lòng đều tự có ý.

Thiên Lỗi khiêu mi, “Chẳng lẽ không phải? Nhưng là tất cả mọi người cho rằng như vậy.”

“(#‵′ ) dựa – -” Nhạc Hằng lập tức để xuống đôi đũa trong tay, giải thích:

“Chúng ta chính là quan hệ bạn bè thuần khiết!”

Quân Thiếu Liễm cười nói: “Nha… Thì ra là cậu sở dĩ muộn là vì cùng giai nhân ước hẹn…Kỳ thật cậu cũng biết đối phương là nữ đi?”

Nhạc Hằng cả kinh, bật thốt lên:

“Làm sao cậu biết?”


Tiếng nói còn chưa rơi xuống đất, Mạc Phồn, Kiều Bắc mấy người ồ lên. Nhạc Hằng lúc này mới thấy phản ứng mình hơi có vấn đề.

-_- lồi

Vì vậy kế tiếp vô luận mấy người như thế nào quấn a quấn nhưng là nếu dính líu đến Nước biếc người ta quấn là Nhạc Hằng lập tức liền ngậm miệng không đề cập nữa. Thậm chí hắn còn ngây thơ dùng ánh mắt ra hiệu Quân Thiếu Liễm không cho phép nói nửa chữ!

Khi đó hắn đơn thuần cho rằng, hắn bất quá là bởi vì không muốn làm cho các hảo hữu biết mình cược cùng Quân Thiếu Liễm… Cho đến sau đó không lâu một ngày kia, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ….

Rời tiệc đi toilet Nhạc Hằng nắm cả vai Quân Thiếu Liễm khoa trương cười nói:

“Được rồi, tiểu tử coi cậu như bạn chí cốt! Không cần ở trước mặt mọi người vùi dập ta ! Tìm cái thời gian, hai ta đơn độc đi ra ngoài nói chuyện?”

“Ừ hừ?” Đối với người hiểu tận gốc rễ Quân Thiếu Liễm dừng bước lại, như cười như không nhìn hắn.

Nhạc Hằng có chút chột dạ, nói: “Nếu không tiền đặt cược… Cứ như vậy tính?”

“Thành, bất quá địa điểm phải mình chọn. Còn có…”

“Ai nha, những thứ này đều là chuyện nhỏ chuyện nhỏ. Còn có vấn đề gì?”

“Không lõa chạy cũng có thể… Bất quá…”

“Bất quá cái gì?” Nhạc Hằng thực tại không chịu nổi người trước mắt này cố làm ra vẻ.

“Ta nói Quân Thiếu Liễm! Bạn có thể hay không đem lời 1 lần nói xong?”

Quân Thiếu Liễm cười đến vẻ mặt vô hại: “A Hằng, cậu nếu như là có thể đem Nước biếc người ta quấn đuổi tới tay, đánh cuộc 2 ta coi như mây bay!”

Nhạc Hằng đầu óc thông minh thắt mấy giây, sau đó lập tức đem hết thảy tất cả đều liên hệ. Hắn đưa tay nặng nề tại lưng Quân Thiếu Liễm vỗ xuống, cả giận nói:

“(#‵′ ) Má ta dựa vào! Quá thất đức! Cậu nha lúc trước đã sớm biết ta nhất định sẽ thua đi? Lại còn hãm hại làm cho lão tử nhảy vào trong hố! ! ! Không có tính người! ! ! ! ! ! ! ! !”


“Ngô… Mình nhớ được chuyện đánh cuộc hình như là người nào đó chính mình nói ra trước ?” Quân Thiếu Liễm cảm giác mình thực vô tội.

“…” Nhạc Hằng giờ phút này cũng cảm giác mình vô tội cực kỳ. Hắn nơi nào sẽ biết rõ tiểu Lục kia cử chỉ thấy thế nào như tên nhân yêu rõ ràng sẽ là vị cô nương! ! ! ! ! ! !… Hơn nữa… Còn là một cô nương xinh đẹp như hoa đây…

Lần này đến phiên Quân Thiếu Liễm đưa tay đập Nhạc Hằng không nói gì

“A Hằng, cậu tự mình hiểu rõ !” Nói xong, hắn trước tránh ra. Bất quá không có vài bước lại dừng lại đối với người đứng tại nguyên chỗ nói:

“A Hằng, người thất tín, dù sao là không tốt.”

“…” Nhạc Hằng bi phẫn!

〒_〒

Hắn không phải là một ngày, tự chủ trương thay người này đáp ứng giúp học muội đồng hương sửa máy tính sao?

Mặc dù sau chuyện này, nghe nói học muội cơ hồ ngày ngày lên mạng liền quấn quít lấy Quân Thiếu Liễm hỏi làm sao có thể trở thành một hacker… Có một hồi người nào đó chịu đựng không nổi người quấy rầy, thiếu chút nữa liền phá máy tính của tiểu cô nương. Hắn trả lời một câu:

“Cậu phá máy tính em ấy, cô ta không phải là sẽ tới tìm cậu sửa sao?”

Người nào đó: “Ai nói mình muốn giúp cô ấy sửa máy tính?”

Hắn lúc ấy chính là vỗ vỗ người nào đó, nói:

“A tài ca, thất tín dù sao là không tốt.”

… 〒_〒nhưng là điều này có thể trách hắn ư? ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui