Tối hôm đó, Mạc Lục 1 mình ngồi trước máy tính ngẩn người.
Mạc ba ba tới gọi đi ăn cơm, gõ vài cửa không được thấy đáp lại sau, trực tiếp đẩy cửa đến. Mạc Lục còn đắm chìm tại trong suy nghĩ của mình, hoàn toàn không có phát hiện ba chạy tới bên cạnh nàng.
Mạc ba ba nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính nghiên cứu mấy giây, sau đó nói: “Tiểu Lục, giải trí có thể, nhưng đừng trầm mê.”
Mạc Lục bị giọng nói đột nhiên vang lên sợ hãi kêu lên, trên mặt thoáng hiện lên một vẻ bối rối, giọng nói hàm hồ đáp thanh
“Con biết rồi”.
“Ừ, đi ra ăn cơm.” Mạc ba ba vỗ vỗ vai của con mình, sau đó rời đi trước.
Mạc Lục ngay cả màn hình game cũng không kịp minimize, lập tức ngoan ngoãn đi theo phía sau cha ra đi ăn cơm.
Trong nhà này, Mạc Lục sợ nhất là cha của mình.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Mạc ba ba nhăn mi, nàng liền sẽ cảm giác mình có phải hay không ở đâu lại làm gì không tốt. Dù cho khi còn bé nàng làm sai chuyện, cha cũng không đối với nàng đánh chửi, chỉ là kêu nàng đến thư phòng đơn giản nói chuyện. Nhưng là tại trước mặt cha nàng cũng không dám tùy ý làm càn.
Có lẽ do Mạc ba ba làm việc tại pháp viện. Mạc ba ba công tác bề bộn nhiều việc, Mạc Lục khi còn bé ít khi cùng chung đụng cơ bản mỗi lần nhìn thấy phụ thân thời điểm trên người trang phục làm việc chưa thay. Dần dà, Mạc Lục liền dưỡng thành bộ dạng trước mặt Mạc ba nhu thuận.
Mặc dù, nàng lớn như vậy cũng không còn hành động phản nghịch qua. Đơn giản chính là khi còn bé đoạt đồ ăn của đứa trẻ đồ nhà xóm, học trung học cùng một bạn trai đánh nhau không cẩn thận phá vỡ đầu người ta… 〒_〒
Ăn cơm tối xong, Mạc Lục lập tức lại ngồi trở lại trước máy tính.
Khung tán gẫu khung treo có hai câu nói – -
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : tiểu Nguyệt?
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : như thế nào một mình tại đây treo máy?
… Từ ngày tiết học cuối cùng sau, Mạc Lục liền liên tục chưa gặp qua Hướng Mãn.
Mà nàng từ trường học về nhà gần một tuần cũng không thấy Lòng ta hướng trăng sáng on game qua. Nàng mỗi ngày đều treo acc này tại nơi lần đầu tiên cùng hắn gặp mặt, chờ hắn đến. Hôm nay một tuần sắp kết thúc, nàng rốt cục chờ đến.
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: _ trăng sáng sư phụ!
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: thực xin lỗi… Đồ đệ vừa rồi ăn cơm …
Bởi vì vừa rồi nàng ngẩn người quá lâu, kiếm khách lv 72 bởi vì liên tục không thấy đáp lại, liền trực tiếp tại bên cạnh nàng ngồi xuống bày quầy. Giờ phút này chứng kiến trả lời, khóe môi mỉm cười nói.
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: không sao.
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: tiểu Nguyệt, làm sao 1 mình đồ đệ ở chỗ này? Hơn nữa cấp không có thay đổi gì?
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: T T bởi vì sư phụ không có ở đây, cho nên tìm không được người hỗ trợ chém quái …
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: -_-! Tiểu Nguyệt, kỳ thật đồ đệ có thể nhiều biết vài bằng hữu, theo chân bọn họ cùng nhau làm nhiệm vụ, lv sẽ thăng nhanh.
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] : (*__* ) hì hì… Trăng sáng sư phụ, ngài lợi hại như vậy, đồ đệ có cần trợ giúp mà nói, trực tiếp tìm ngài là được rồi ~ (≧▽≦ )/~
Mạc Lục đem những lời này gửi đi sau hồi lâu, người nọ ở một chỗ khác đều không có trả lời. Nàng dưới đáy lòng an ủi mình, hắn khả năng vừa lúc bạn rộn đi… Chỉ là khó nén được thất lạc… ╮ (╯▽╰ )╭
Qua có trong chốc lát, đối phương rốt cục pm tiếp.
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: tiểu Nguyệt, ta dẫn đò đệ thăng cấp.
Mạc Lục không chút do dự nào, lập tức đáp tốt.
Rất nhiều thời điểm, chúng ta luôn muốn có thêm 1 giây cùng người trong lòng với nhau. Cho dù là trên game thế giới ảo cũng không ngoại lệ. Bởi vì biết rõ người kia là hắn, cho nên dù là qua mạng, dù thế nào cũng muốn thử 1 chút.
Tiểu thầy thuôc lv 26 sôi nổi đi theo sau kiếm khách lv 72, một đường đi tuy có chút ít hư ảo nhưng cảm giác như cảnh vật xinh đẹp dị thường. Từ đầu đến cuối, đều chỉ có nàng cùng hắn chỉ có hai người.
Mạc Lục thậm chí len lén nghĩ tới, nếu là thực tế không cách nào như nguyện có thể ở trong trò chơi liên tục tiếp tục như vậy cũng tốt…Chỉ tiếc, thực tế vẫn luôn rất tàn khốc.
Trong đội ngũ, Lòng ta hướng trăng sáng hoàn thành nhiệm vụ sư đồ cấp 30 sau, đột nhiên đối với tiểu đồ đệ nói:
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “Tiểu Nguyệt, ta trong khoảng thời gian này cũng sẽ bề bộn nhiều việc, khả năng không cách nào lên trò chơi nữa. Ta sẽ chờ dẫn vài người bằng hữu dẫn đồ đệ đi, về sau nếu như là cần cũng có thể tìm bọn họ hỗ trợ.”
Trước máy tính Mạc Lục chứng kiến đoạn văn này rõ ràng sửng sốt.
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “Trăng sáng sư phụ, vậy ngàii sau khi hết bận còn có thể online sao?”
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “Ngô, cũng chưa biết…”
Đến lúc đó xuất ngoại sẽ phải bận rộn hơn đi… Hướng Mãn nhìn hình ảnh trong game, chẳng biết tại sao đột nhiên có chút không nỡ. Kỳ thật chơi game đến bây giờ, ngoại trừ cái đồ đệ mới quen này hắn thật đúng là không có gì để nỡ.
Mà lúc đó trước máy Mạc Lục bởi vì câu nói của Hướng Mãn đột nhiên khổ sở muốn khóc. Hóa ra nó đến thực mau…1 chút chung giữa bọn họ cuối cùng cũng muốn biến mất. Từ nay về sau, người này cùng nàng thật sự lại không khả năng gì.
Nghĩ tới đây, Mạc Lục chóp mũi đau xót, nước mắt rốt cuộc không nén được, lách cách lách cách rớt xuống, làm ướt bàn phím.
Lòng ta hướng trăng sáng gặp đồ đệ thật lâu không nói, cho rằng nàng lo lắng không có người mang mình đi thăng cấp, vì vậy nói:
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “Tiểu Nguyệt, đợi lát nữa ta dẫn đồ đệ đi làm quen vài người bằng hữu, về sau để bọn họ dẫn đồ đệ thăng cấp, không cần lo lắng không có người hỗ trợ chém quái. Sư phụ cũng liền không cần lo lắng đồ đẹ sẽ bị người khác khi dễ, hắc.”
Câu nói cuối cùng kia hắn rõ ràng là dùng giọng điệu nói giỡn mà nói, nhưng Mạc Lục lại bởi vì một câu nói kia, nước mắt càng rơi càng nhiều
Trong tích tắc, nàng đột nhiên hiểu hắn tại sao lại rời đi cái trò chơi này… Nàng rõ ràng biết rõ hắn làm ra quyết định đều đã định, sẽ không sửa đổi. Nhưng nàng chính là ngăn không được nước mắt… Hoặc có lẽ vì hắn vĩnh viễn sẽ không biết nàng đối với hắn này 751 ngày lẫn đêm niệm tưởng…
Cho phép mê hoặc…
Lại có lẽ vì dự cảm đến giữa nàng và hắn từ đó mỗi người 1 phương, núi cao biển lớn xa tit chân trời..
Lại không liên hệ với nhau.
Mạc Lục cuối cùng vẫn đi theo ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ đi gặp vài người bằng hữu của hắn. Hai nam một nữ. Theo thứ tự là lv 73 Kẹo đường, lv 74 Cô gái bán lão diêm cùng với lv 70 Thượng Quan du.
Này ba người nhìn thấy người kia lv 30 tên ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ đều biểu hiện ra nhiệt tình rất lớn, rối rít vỗ ngực bảo đảm nói sẽ thật tốt che chở nàng. Mạc Lục mặc dù nhớ tới mấy cái ID quen thuộc này là trước kia giúp mình kéo bè kéo lũ đánh nhau lại không có tâm tình gì, từ đầu tới đuôi cũng không nói vài lời. Chỉ là theo sư phụ lời nói, đem ba người này thêm vào list hảo hữu.
Bất quá ba người này tựa hồ cũng biết Lòng ta hướng trăng sáng khả năng không lên trò chơi, tại kênh đội ngũ lại xác nhận một lần.
[ tổ đội] [cô gái bán lão diêm] : thật sự quyết định tiếp tục chơi?
[ tổ đội] lòng ta hướng trăng sáng 】: có lẽ có rảnh rỗi còn có thể online nhìn 1 chút…
[ tổ đội] kẹo đường 】: (╯﹏╰ ) ngươi người này thiệt là! ! ! Nói không chơi cà không chơi… Cũng không nghĩ tình bạn bè chúng ta đã lâu như vậy! !
[ tổ đội] [Thượng Quan du] : / (ㄒoㄒ )/… Trăng sáng, ngươi đi, chúng ta dã chiến thiếu chủ lực…
[ tổ đội] [lòng ta hướng trăng sáng] : không quan hệ, đồ đệ của ta không phải sao? Mấy người các ngươi thật tốt bồi dưỡng một chút, tương lai nhất định có thể có một đại tác phẩm ~
[ tổ đội] [ trăng sáng chiếu mương máng] : >﹏
[ tổ đội] [ lòng ta hướng trăng sáng] : ừ, có thời gian, sư phụ sẽ lên. Cho nên hảo hảo luyện cấp, đừng đến lúc đó gặp lại cấp bậc của muội còn dừng lại tại nguyên chỗ nha~
[ tổ đội] [trăng sáng chiếu mương máng] :… ( _ )… Biết rồi…
…
Tối hôm đó, Lòng ta hướng trăng sáng một mình mang theo tiểu đồ đệ đi xoát phó bản chém quái làm nhiệm vụ 1 sư phụ. Mãi cho đến khi thời gian nhảy qua mười hai giờ, lại nhảy qua rạng sáng, hai giờ, ba điểm.
Tiểu đồ đệ lắc mình một cái thành 40.
Kiếm khách lên lv 73 rốt cục nhịn không được đối với tiểu đồ đệ nói:
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “Tiểu Nguyệt, đã rất trễ, nên out đi ngủ.”
Mạc Lục liếc hạ góc phải phía dưới thời gian, do dự hồi lâu, mới rốt cục phát cái
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] “Ok”.
[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “Sư phụ ngủ ngon.”
[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “Ngủ ngon.”
Cùng nói ngủ ngon sau, hắn so với nàng out trước. Nhìn xem thân ảnh kiếm khách biến mất tại nguyên chỗ, Mạc Lục lại một mình quay đầu, đi một lần con đường lúc trước bọn họ đi qua…
Về sau acc ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ nàng có on lên qua mấy lần, nhưng vẫn không có lên cấp 45.
Bọn ‘Kẹo đường’ đã từng hỏi nàng vì cái gì không thăng cấp? Nàng cười cười không trả lời. Kỳ thật, nàng chỉ là ngây thơ cho rằng không lên tới bốn mươi lăm quan hệ giữa nàng và hắn sẽ liên tục tồn tại. Cho dù sau này có thể sẽ không thấy hắn còn online nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...