Bỗng nhiên, một con thuyền màu lam sẫm, kiểu dáng bên ngoài rất khác với chiến hạm của nhân loại, ở giữa vũ trụ, làm cho người ta có một loại cảm giác là đang bay mà không phải bay.
Lúc này, những phi thuyền khác đều tránh ra tuyến đường an toàn, ánh sáng lưu chuyển đẹp mắt, độ cong như cánh hoa ở mặt ngoài chiến hạm dập dờn nhộn nhạo, giống như hoàng đế cao ngạo, từ tuyến đường chính giữa bay vào trong cảng.
- Vãi hàng, người này dựa vào cái gì chảnh như vậy, như tại sao phải nhường đường cho nó.
Nghiêm Tiểu Tô khó chịu bĩu môi, vừa mới thích thú đặc quyền trong chốc lát, trong nháy mắt liền biến thành nhường đường
- Không thấy được lá cờ nàng tiên cá sao, đó là phiên hiệu Ông Vua Biển Cả, một trong các phi thuyền ngoại giao của Atlantis, là một trong mười tòa lầu xử lý công việc quốc tế, có được quyền hạn cao nhất.
Triệu Tinh giới thiệu nói.
Nghiêm Tiểu Tô chỉ chỉ cái mũĩ:
- Chẳng phải phi thuyền của chúng ta cũng là ngoại giao sao? Tại sao không thấy có người nể mặt chúng ta như vậy?
Triệu Tinh cười lắc đầu:
- Chúng ta tuy cũng là phi thuyền đại sứ, nhưng lệ thuộc Trái Đất cho nên không có quyền hạn cao như vậy, phi thuyền ngoại giao có được quyền hạn như vậy, toàn liên minh Ngân Hà không vượt qua ba mươi chiếc. Huống chi liên minh hệ Mặt Trời đã sớm không còn huy hoàng như năm đó.
Thời đại nào cũng đều do thực lực định đoạt, không biết bao nhiêu liên bang yêu cầu hủy bỏ hệ Mặt Trời trong việc đãi ngộ xử lý công việc.
Lúc này, lại có một chiếc phi thuyền siêu việt bay qua, thật rõ ràng độ ưu tiên cực cao, các chiến hạm ở trên tuyến đường này tự động né tránh theo trình tự , cam đoan để hòa hợp với quyền ưu tiên, chiến hạm Olympus đang chuẩn bị khởi động lại chỉ có thể tránh ra.
Thân tàu đen nhánh, ngoại hình sắc bén giống như thú dữ gai góc bén nhọn, liếc mắt một cái liền làm cho trong lòng người ta phát lạnh.
Không cần giới thiệu, ngoại hình kiêu ngạo như vậy, mọi người đều có thể nhận ra được, chiến hạm Black Iron.
Đế quốc Yabitan thuộc liên minh hệ Ngân Hà, nổi lên trong thời đại Tinh Tế Đại Hàng Hải, sức mạnh gần với đế quốc Aslan, khuếch trương rất mạnh mẽ, hơn nữa về mặt thủ đoạn lại càng không hề kiêng dè.
Không giống với trung ương tập quyền ở Aslan, đế quốc Yabitan áp dụng phân chia theo chức vị, Aslan cường đại là tinh anh, trong xương đi là con đường kỵ sĩ, mà đế quốc Yabitan là thiết huyết, lạnh như băng cùng số lượng lớn như châu chấu, giống như là quân đoàn hải tặc tẩy trắng.
Hiện tại cũng là một trong các tòa lầu xử lý công việc quốc tế, ở thời đại Tinh Tế Đại Hàng Hải, trước mắt nhân loại mới chỉ hoàn thành một lần tích lũy quan trọng nhất, thẳng thắn nói chính là cướp đoạt lấy. Cho nên anh cả cũng không thể nói gì thằng em, Yabitan chính là một kiểu không nói nguyên tắc mà thôi, từng tạo ra sự hủy diệt cho ba hành tinh.
Chiếc chiến hạm Black Iron này cũng là một chiếc phi thuyền ngoại giao.
Chiến hạm Olympus vừa mới đáp xuống ở trên cảng không gian, nhân viên đại sứ quán của liên bang hệ Mặt Trời liền chạy tới. Đại sứ đích thân tới nghênh đón, đây là bày tỏ sự tôn kính đối với Tiếu Phỉ cùng Marcos.
Nghi thức có chút long trọng, điện thoại đám người Vương Tranh đều được gắn vào giấy phép thông hành đặc biệt của Lilan Calos, cấp bậc đãi ngộ cùng cấp với thành viên bình thường của đại sứ quán.
Sau khi đi hoàn thiện thủ tục, đại sứ đem an bài người ở lại khu biệt thự của đại sứ quán.
Tiếu Phỉ để nhân viên liên lạc do đại sứ quán trở về, không phải lần đầu tiên nàng đến Lilan Calos, ở trong này không hề thiếu bạn tốt cùng người quen.
- Cơ hội khó được đi đến Lilan Calos, các em có thể đi ra ngoài đi dạo, các quốc gia khu trao đổi cũng không tệ, nhưng là nhớ kỹ một chút. Nơi này là Lilan Calos, các em đại biểu cho hệ Mặt Trời, đại biểu cho hình tượng của Trái Đất.
Tiếu Phỉ đẩy đám người Vương Tranh đi ra ngoài, nàng cũng có rất nhiều bạn bè cũ cần gặp đang định cư ở Lilan Calos.
Đám người Vương Tranh vốn không tính ngồi chơi xơi nước, khoảng cách lễ trao giải còn ba ngày nữa. Lại đang nghỉ hè không đi ăn chơi thì quả thật có lỗi với tổ quốc rồi.
Cảm giác du lãm Lilan Calos thật kỳ lạ, đi một đường có thể nhìn thấy sự đặc trưng các quốc gia, như là đang chu du qua các quốc gia trong Ngân Hà.
Mọi người dạo chơi không biết mệt mỏi, nhất là ở khu trao đổi giữa các quốc gia, lần đầu tiên đến đây của mỗi người đều có thể nhận được vật kỷ niệm miễn phí , mô hình, nón, cái móc chìa khóa, đều được miễn phí hết. Mặc kệ là cái gì, lấy vào tay chính là hai chữ vui vẻ, An Mỹ cùng Diệp Tử Tô đều có ham mê sưu tập mấy thứ này, đối với chuyện này Vương Tranh cùng Nghiêm Tiểu Tô cũng miễn bàn, thứ cho kẻ này bất tài.
Không bao lâu, Nghiêm Tiểu Tô cùng An Mỹ lại trầm mê điều khiển cánh tay robot bắt lấy búp bê , chỉ là trình độ của hai người có hạn, bắt nửa ngày, cũng chưa thành công, nhân viên công tác ở một bên nhìn miệng đều cười sai lệch, còn muốn tiếp tục gắp, lại phát hiện số lần miễn phí đã dùng xong rồi, ngay cả số lần của Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô cũng dùng, nếu tiếp tục sẽ tự trả tiền, một lần 10 đồng tiền Ngân Hà.
- Đắt quá.
An Mỹ nháy mắt, không cam lòng.
- Ha ha, đắt là có nguyên nhân, các loại búp bê đều là sản phẩm thủ công mỹ nghệ, tuyệt đối không phải thứ rẻ tiền do dây chuyền sản xuất sinh sản ra hàng loạt, hơn nữa dùng là lông người tuyết Malta, đây là một trong các thương phẩm dễ bán nhất của công quốc Lyon chúng ta.
Nhân viên công tác rất lễ phép giải thích, ý cười trong mắt lại dấu không được, thật hiển nhiên, muốn bắt thì phải cần thao tác tương đương chuẩn, ánh mắt, tốc độ tay, đều cần.
Không sợ không nhìn được hàng, chỉ sợ hàng không xịn như vẻ ngoài, nếu thật sự là lông người tuyết, phóng tới Trái Đất, ít nhất cần 2.000 -3.000 tiền Ngân Hà một cái, đây vẫn là giá bảo thủ, lông xù đáng yêu cực kỳ, con gái căn bản là nhịn không được tâm lý muốn có một cái.
Vương Tranh lúc này đã đi tới:
- Để ta thử đi, 10 đồng tiền Ngân Hà có phải không?
- Đúng vậy.
Vương Tranh cười rồi lấy ra 100 đồng tiền Ngân Hà:
- Trước làm 10 lần.
- Cám ơn đã chiếu cố.
Nhân viên công tác rất vui vẻ, này đó là khoản mà hắn thu vào ngoài tiền lương, đương nhiên trong lòng hắn cũng cũng không xấu, tính chờ thời điểm đám ngốc Trái Đất xài đến 300 đồng tiền Ngân Hà sẽ tặng bọn họ một cái vài cái huy chương kỷ niệm.
An Mỹ lôi kéo Nghiêm Tiểu Tô
- Không thành vấn đề a? Không cần bởi vì nàng muốn vài búp bê mà làm cho người ta tiêu phí như vậy.
- Không có việc gì, đại ca ra tay, một người còn hơn hai người!
Nghiêm Tiểu Tô vỗ bộ ngực nói.
An Mỹ cùng Diệp Tử Tô nháy mắt mấy cái, cùng nhau hô Vương Tranh cố lên.
Nhưng mà chỉ nửa phút sau...
Lần đầu tiên của bạn học Vương đã bắt lên một con búp bê nhỏ.
Nhân viên công tác sắc mặt có điểm kinh ngạc:
- Vận khí khá tốt.
- Rất tốt, tiếp tục.
Vương Tranh cười cười, quay đầu nhìn về phía Nghiêm Tiểu Tô:
- Các ngươi muốn cái nào?
- Gấu trắng lớn!
ter:line-break'>
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...