Lục Hinh nói, lúc này nhớ lại, dường như đặc biệt có lực sát thương, trong mắt Lục Hinh còn có điểm u oán.
- Nhớ rõ a, không phải ta sửa tốt sao?
Vương Tranh có chút kỳ quái, cái này coi như là thích sao, bất quá hắn rất kỳ quái Lục Hinh làm sao biết hắn có thể sửa đèn.
- Ngốc chết được, ta hy sinh một bữa tiệc lớn mới đem ba bạn nữ khác trong phòng ngủ dời đi.
Thiệu Tuấn Triết sắp cười văng lên:
- Người anh em, ta chỉ có thể nói, ngươi là người duy nhất ta đã gặp qua, có chỉ số phản xạ tình cảm ở mức thấp nhất, người ta cố ý phá hư bóng đèn, là muốn tạo một bầu không khí lãng mạn, tạo cơ hội cho ngươi. Ngươi nha thực sự chạy tới chỉ để sửa bóng đèn, lãng phí một mảnh chân tình của người đẹp treo trần nhà a.
Vương Tranh cũng dở khóc dở cười, hắn căn không nghĩ theo lối suy nghĩ này, bạn học có việc cần, tự nhiên ra tay giúp.
- Bà cô đây hiện tại cũng là hoa đã có chủ, ngươi đã bỏ lỡ một cô gái hoàn mỹ như ta, phải nhanh tay bắt người kế tiếp.
Lục Hinh trong lòng vẫn có một chút tình cảm, Vương Tranh có bối cảnh gia đình không là gì, thành tích cũng bình thường, nhưng hắn vẫn sống rất thật lòng cùng bất cần đời, lại có thể hấp dẫn một số bé gái.
- Khụ khụ, lần sau lại có ai thầm mến ta nhất định thông báo một tiếng.
Vương Tranh nói, cũng làm một bộ biểu tình bóp cổ tay ra vẻ tiếc hận.
- Đều nói tụ hội bạn học cũ, chia rẽ một đôi là một đôi, hai người các ngươi không phải là tình cũ không rủ cũng đến a.
Thiệu Tuấn Triết vẻ mặt khoa trương nói.
Vương Tranh cùng Lục Hinh cùng nhau làm ra tư thế khinh bỉ.
Trong đám nữ sinh xem như Lục Hinh có vẻ quen thuộc nhất với Vương Tranh, không ít nữ sinh suốt ba năm cũng chưa nói chuyện với hắn.
- Vương Tranh, ngươi nói thật đi, có phải ngươi cố ý mỗi lần thi đều đạt điểm tiêu chuẩn hay không?
Lục Hinh rất ngạc nhiên hỏi:
- Vấn đề này ta rối rắm thật lâu, luôn cảm thấy ngươi không phải người như vậy.
- Lục Hinh, ngươi đây là muốn bới vết sẹo của Vương Tranh a. Tình huống của hắn ngươi cũng không phải không biết, mặc dù tiện lợi cho hắn, rất nhiều người tâm tình thả lỏng đều thi được thành tích rất tốt.
Biểu tình Thiệu Tuấn Triết cũng là tương đối phong phú.
Vương Tranh không nói gì:
- Các ngươi còn có nhân tính hay không, đều tốt nghiệp rồi mà còn không buông tha cho ta!
- Không thể buông tha ngươi!
Một giọng nói vang lên, Diệp Tử Tô đi lại đây.
- A, Tử Tô, đến, ngồi, ngồi, bên này.
Làm tiêu điểm của toàn trường, thế nhưng Diệp Tử Tô chú ý tới bọn họ tại góc nhỏ này. Thiệu Tuấn Triết có chút kích động, công ty OMG gần đay rất nổi bật, không giống với công ty Ngôi Sao May Mắn, OMG có nền tảng. Là công ty sản xuất linh kiện cùng sửa chữa robot, OMG vẫn muốn tiến quân trực tiếp vào lĩnh vực chế tạo robot cùng nghiên cứu, hiện tại đã lên con thuyền lớn CT cùng Magath, trước mắt giới tài chính vô cùng xem trọng khả năng bay lên của OMG, nếu như nghiên cứu có được đột phá, làm một trong những cổ đông lớn, có rất nhiều lợi thế để đàm phán.
Diệp Tử Tô tự nhiên là được nhiều người chú ý.
Lục Hinh sửng sốt, nhưng khóe miệng lộ ra vẻ nụ cười.
- Lục Hinh, đừng bị bộ dạng thành thật của hắn lừa, người này là xấu nhất. Thích nhất giả heo ăn mỹ nữ.
- Bạn học Diệp, ta là Thiệu Tuấn Triết, cảm ơn ngươi mời ta tham gia tụ hội bạn học cũ.
- Đều là bạn học, đừng khách khí, sinh viên loại giỏi của Michigan, nói không chừng về sau còn có cơ hội hợp tác.
Diệp Tử Tô mỉm cười nói, chỉ như thế cũng làm Thiệu Tuấn Triết kích động không thôi, khi nào thì hoa hậu giảng đường lại bình dị gần gũi như vậy.
Khứu giác, bằng giác quan thứ sáu của phụ nữ, Lục Hinh cảm thấy giữa Diệp Tử Tô cùng Vương Tranh có bí mật gì đó không thể cho ai biết.
- Vương Tranh, hiện tại ngươi gần Tử Tô hơn chúng ta, cần trao đổi nhiều hơn, thời điểm ở trung học, Tử Tô hỏi thăm ta về tình huống của ngươi đấy.
Lục Hinh lại ra chiêu.
Vương Tranh biết Lục Hinh cố ý, tuy rằng cô gái này tùy tiện, nhưng tâm nhãn tốt lắm.
Thật ra Thiệu Tuấn Triết có chút khẩn trương, sợ đắc tội Diệp Tử Tô, tuy rằng từng là bạn học, nhưng không phải bình thường, khó có được cơ hội để chắp nối, vạn nhất làm công chúa nhỏ chọc giận, liền mất nhiều hơn được, hiện tại ở trong trường học, hắn cùng giáo viên hướng dẫn nói một tiếng, bản thân mình cùng Diệp Tử Tô rất quen thuộc, tuyệt đối là chuyện vô cùng có mặt mũi nha.
- Lục Hinh, miệng rộng a, đừng nói lung tung.
Thiệu Tuấn Triết vội vàng hoà giải, nói trắng ra nói giỡn bình thường là một chuyện, Diệp Tử Tô có thân phận gì.
Lục Hinh vừa định phản bác, Diệp Tử Tô lại mỉm cười:
- Là thật, ta đều một đường đuổi tới học viện Chiến Thần , người ta không để ý tới, ta còn có biện pháp nào.
Diệp Tử Tô nửa thật nửa giả nói, ánh mắt u oán kia đủ làm cho sắt thép đều phải hòa tan.
Bên cạnh hai cái bạn học nhỏ hoàn toàn sợ ngây người, Thiệu Tuấn Triết ngơ ngác nhìn Vương Tranh:
- Ca, ngươi thật sự là thần tượng của ta.
- Tử Tô đây là trêu chọc ta đâu, các ngươi cũng xem là thật sao?
Vương Tranh cười nói.
Người nói vô tâm, người nghe cố ý, Tử Tô, Tử Tô, xưng hô như thế đều không giống bình thường.
- Tử Tô, mọi người đều đang đợi ngươi đâu, ở trong này làm cái gì.
Vừa mới đánh đi một tên Triệu Lăng Phong, lúc này lại tới thêm một tên.
Phong cách ăn mặc của Lý An rất đặc biệt, vừa nhìn có thể nhận ra đây chính là trào lưu đang rất phổ biến ở Mặt Trăng, học sinh của Mặt Trăng thi ở Địa Cầu rất dễ dàng, điểm cao hơn rất nhiều so với học sinh bình thường, nhưng học sinh của Địa Cầu thi lên Mặt Trăng sẽ rất khó, một số trường học danh tiếng còn phải tra thêm thông tin về cha mẹ hay bối cảnh gia đình.
- Các ngươi tùy ý đi, không có ta cũng không sao.
- Như thế sao được, gần đây ta tìm cách làm một kế hoạch buôn bán, đang muốn cùng ngươi tâm sự, k nếu ế hoạch này thành công chúng ta tuyệt đối có thể oanh động Mặt Trăng.
Lý An kiêu ngạo nói.
- Chuyện làm ăn, ta không hỏi đến, ngươi tìm ta cũng không được.
Diệp Tử Tô nói.
- Tương lai ngươi sẽ kế thừa OMG, làm quen một chút tinh anh trong xã hội mới có lợi đối với tương lai phát triển của công ty.
Lý An cũng không có ý tứ bỏ qua.
Lục Hinh trắng mắt liếc Lý An một cái:
- Lý đại công tử, chẳng lẽ ngươi không phát hiện người ta đang uyển chuyển cự tuyệt sao, có chuyện thì cứ đi đi.
Lý An người cứng lại, nhưng không có phát tác, mỉm cười:
- Trong chốc lát sẽ nói chuyện, chờ ngươi.
- Hừ, học viện kinh tế chính trị Phi Nguyệt thì rất giỏi hay sao, xem hắn ra vẻ ta đây, rất trâu bò sao.
Vương Tranh cười cười:
- Học viện kinh tế chính trị xếp thứ nhất trong hệ Mặt Trời quả thật rất trâu bò.
Lục Hinh sửng sốt, nhịn không được lắc đầu:
- Thật sự là bị ngươi chọc cho tức chết rồi.
Diệp Tử Tô uống một ngụm nước trái cây, lại hoàn toàn tập mãi thành thói quen, nàng biết Vương Tranh không để ý, có người cố ý làm ra vẻ khiêm tốn, mà hắn cảm giác như là người lớn nhìn trẻ con khoe ra que kẹo của mình vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...