Từ bệnh viện trở về, biệt thự của Tinh gia độc một màu trắng tinh khôi,
bước qua cánh cổng, cô được Quốc Hưng đỡ lên phòng, từ lúc ở bệnh viện
đến về nhà anh luôn rất quan tâm cô, có những cử chỉ chăm sóc rất ân
cần, nhưng thế thì sao chứ? Người anh yêu cũng không phải cô mà người cô yêu chắc chắn không là anh.
Quốc Hưng đỡ cô ngồi xuống sofa,
Tinh Nghiên cố thế nào cũng không gạt tay anh ra được, anh ngồi cạnh cô, rồi nói: "Vết thương trên người em không có gì quá nghiêm trọng, nghĩ
ngơi vài ngày sẽ khỏi thôi."
Tinh Nghiên không nói gì, chỉ chống tay lên thành sofa đôi mắt nhắm lại như đang ngủ.
Quốc Hưng có một số việc phải trở lại Tạ thị, anh rời đi, còn mình cô trong
căn phòng lớn. Tinh Nghiên nhìn quanh một vòng, khắp phòng đều là những
màu sắc lóa mắt, tủ sách, kệ trưng mỹ phẩm, gấu bông, toàn là mấy thứ
của mấy cô tiểu thư nhà giàu.
Chẳng thèm quan tâm, Tinh Nghiên nhảy lên thành đá kế bên cửa sổ nhìn xuống bên dưới.
Có lẽ khi màn đêm buông xuống, nỗi cô đơn sẽ dâng lên, ban ngày bạn có đeo bao nhiêu loại mặt nạ kiên cường đi chăng nữa thì chúng cũng vô hiệu
với uy lực của đêm đen.
Tinh phu nhân mở cửa căn phòng ra thì
cũng phải ngỡ ngàng với không gian âm u này, bà giơ tay bật đèn rồi bê
khay thuốc đến cạnh cô ngồi xuống, Tinh Nghiên không nói gì mà Tinh phu
nhân cũng là mẫu phụ nữ trầm tính nên cả hai vẫn im lặng, cô để bà xử lý vết thương trên tay, con mình thì lặng lẽ quan sát từng cử chỉ trên mặt bà.
...
"Mẹ, cha... tỉnh dậy đi, mẹ ơi, cha ơi."
Đó là tiếng nức nở bên cạnh một rừng thi thể của mọi người trong Tinh
Bang, ngày hôm đó, người làm, quản gia, anh chị, thuộc hạ và cả cha mẹ
cô đều chết dưới tay chú họ mình. Năm đó cô chỉ mới 6 tuổi, may mắn trốn thoát được họng súng tàn nhẫn kia, quỳ bên hai thân thể lạnh ngắt của
cha mẹ, cô chỉ biết bất lực gọi.
Sau đó, một đứa bé gái, nhỏ tuổi,
yếu đuối, mất đi chỗ dựa là cha mẹ làm sao có thể được mọi người tôn
trọng, người trong dòng tộc lật mặt với cô, lúc đó Tinh Nghiên từng thề
sẽ khiến bọn họ hối hận. Cứ như vậy, ngày ngày cô luyện tập, tình nguyện tham gia đợt đặc huấn loại trừ cay nghiệt, qua 16 năm sau, cô trở thành nữ chủ nhân của "Quách Diệp" gia tộc, đường đường chính chính giết chết người chú họ vô lương tâm của mình, một lần nữa khẳng định lại địa vị
của mình ở Tinh Bang.
...
"Đau không?"- Tinh phu nhân dịu dàng hỏi.
Cơn đau bởi thuốc sát trùng kéo cô về từ mớ ký ức hỗn độn kia. Tinh Nghiên không nói, chỉ khẽ lắc đầu.
"Vừa qua, vụ nổ lớn làm chấn động thành phố A xảy ra với tập đoàn dầu khí
Quách Diệp, rất may, chủ tịch Quách đã an toàn, nhưng phu nhân của ngài
đã không may thiệt mạng."- Ti vi phía xa đang chiếu một chương trình
thời sự, có tin về vụ nổ kinh hoàng đó.
"Thật đáng sợ, chắc tập đoàn Quách Diệp kia lớn lắm nên mới bị đối thủ mưu sát."- Tinh Phu nhân cảm thán.
"Quách Diệp ở Bạch Đạo nắm giữ 3 phần thị trường dầu khí ở Châu Âu, là tập
đoàn có vị thế hàng đầu trong khu vực, bị lọt vào vụ mưu sát loại trừ
này cũng không có gì lạ."- Tinh Nghiên nhìn ti vi, lạnh nhạt nói.
Tinh phu nhân ngạc nhiên nhìn cô: "Con cũng có tìm hiểu về tập đoàn này à?"
Tinh Nghiên không trả lời, cô không chỉ hiểu mà còn nắm rõ trong lòng bàn
tay về "Quách Diệp", thân phận ở bạch đạo chỉ là bề nổi của một tảng
băng chìm. Nhưng còn bề chìm của một tảng băng nổi thì ở hắc đạo, Quách
Diệp là gia tộc lớn mạnh không thể xem thường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...