Tình Cảm Sâu Nặng FULL


Sau khi ăn trưa xong, Kiều Tri Niệm thay đồ tắm do người giúp việc đưa đến.

Tần Dập làm lơ sự phản kháng mà ôm cô đi đến hồ bơi trong nhà.
Vẻ mặt của cô không hề tình nguyện, nhưng khi nhìn thấy hồ bơi thì hai mắt lại sáng rực lên, suy cho cùng vẫn là tính cách trẻ con, vừa nhìn thấy đồ chơi đã lộ ra gương mặt ngây thơ.
Kiều Tri Niệm mặc đồ tắm màu trắng ôm sát cơ thể.
Cô ngồi bên cạnh hồ bơi, hai chân trắng nõn đong đưa tạo thành những bọt nước lăn tăn.

Hồ bơi xanh thẫm, người đẹp trắng nõn mềm mại, Tần Dập nhìn đến mức bụng dưới bốc hoả, quần bơi màu đen sắp không che đậy được dục vọng đang bừng bừng thức tỉnh.
Kiều Tri Niệm ngâm cả người mình trong nước, nước hồ buổi trưa được mặt trời chiếu vào nên khá ấm áp, lúc này cơ thể của cô hoàn toàn được thả lỏng.

Nhưng ngay sau đó, Kiều Tri Niệm đã bị một cánh tay mạnh mẽ kéo vào lòng.
“A!”
Cô hoảng hốt bị Tần Dập đỡ gáy ép quay sang đối mặt với anh.
Người đàn ông cúi đầu hôn lên môi Kiều Tri Niệm, đầu lưỡi đi vào trêu chọc đầu lưỡi của cô, nước bọt hai người hoà vào nhau, vật cứng bên dưới chọc vào bụng làm mặt cô đỏ như muốn chảy máu.
Bàn tay Tần Dập vuốt ve mông cô, cọ xát khe hở bên dưới.

Kiều Tri Niệm không chịu nổi sự trêu chọc của người đàn ông, hoa huyệt trào ra một dòng mật dịch.
”Bé con, em ướt rồi.”

Người đàn ông vẫn không dừng lại, xấu xa nói bên tai cô.
“Buông ra, anh buông tôi ra…”
Tiểu huyệt ngứa ngáy, động tác đẩy anh ra cũng trở nên chậm chạp.

Tần Dập cười khẽ, ôm cô đến thành bể bơi.
Bàn tay to lớn nắm lấy tay cô đặt lên rào bảo vệ.
“Vịn cho chắc.” Anh vừa nói vừa cởi quần bơi của Kiều Tri Niệm ra, côn thịt nóng bỏng cứng rắn để trên miệng huyệt đẩy hông đi vào một nửa.
“Ưm…” Hai người đồng thời than nhẹ, cảm giác ngứa ngáy trong tiểu huyệt của Kiều Tri Niệm được giảm bớt, mà Tần Dập lại bị cô kẹp chặt đến mức xương cụt tê dại.
Anh đè vai cô lại, đẩy mạnh tới làm thân gậy hoàn toàn tiến thẳng vào hoa tâm mềm mại.

Lực cản của nước rất lớn, vòng eo rắn chắc và các múi cơ bụng của người đàn ông căng lên, đâm vào càng sâu, càng mạnh hơn.
Tần Dập ấn tay lên bụng Kiều Tri Niệm, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình trên đó.
Cô gái yếu ớt nhu nhược nắm lấy rào bảo vệ, tiếng rên rỉ bắt đầu thay đổi, khó khăn cầu xin anh: “Tần Dập, về… về phòng đi… Ưm, sẽ có người nhìn thấy.”
Người đàn ông cong môi, mạnh bạo đẩy hông tới, dâm thuỷ trong tiểu huyệt tưới lên quy đầu của anh.

Kiều Tri Niệm mở miệng thở dốc, mỗi lần Tần Dập va chạm đều đụng vào chỗ nhạy cảm, từng đợt cao trào làm đầu óc cô trở nên mơ hồ.

Kiều Tri Niệm cố gắng giữ lại chút lý trí cuối cùng, nghiêng đầu tiếp tục cầu xin anh.
“Chúng ta về phòng đi…”
Tần Dập lộ ra nụ cười trêu ngươi: “Để mọi người xem em động dục dưới thân anh như thế nào, không được à?”
Kiều Tri Niệm đỏ mặt, lời nói dâm đãng tục tĩu vậy mà lại khiến cảm giác sung sướng trong âm đạo của cô tăng mạnh hơn.

Cô gái thẹn quá hóa giận, muốn tránh khỏi sự trói buộc của anh.
Tần Dập không chọc cô nữa: “Không có ai đến đây đâu, tôi bảo bọn họ ra ngoài hết rồi.”
Nghe thấy thế, Kiều Tri Niệm bình tĩnh lại.

Người đàn ông thấy cô thỏa hiệp thì động tác bên dưới cũng càng nhanh hơn.
Làm tình giữa ban ngày ban mặt, hai người đều đạt đến khoái cảm cực điểm.

Hơn hai mươi phút sau, Tần Dập không nhịn được nữa, nâng chân Kiều Tri Niệm lên rồi đâm dương vật to lớn vào hoa tâm, bắn toàn bộ tinh dịch nóng hổi sền sệt vào tử cung cô.
“A…”
Kiều Tri Niệm không chịu nổi cảm giác sung sướng như thế này, cô kiệt sức ngã vào lòng anh.

Dương vật cứng rắn vẫn còn cắm trong cơ thể làm bụng Kiều Tri Niệm phồng lên, đầy ắp thứ mà người đàn ông vừa bắn vào.
Tần Dập rút côn thịt còn đang ngóc đầu của mình ra, mặc quần bơi vào.

Sau đó anh choàng một tay lên vai, tay còn lại thì luồn qua chân bế cô lên.

Hoa huyệt múp máp vẫn đang nhỏ dịch trắng ra.

Anh bất đắc dĩ vỗ vỗ mặt rồi ôm Kiều Tri Niệm lên lầu.
Tần Dập đặt người lên giường trong phòng ngủ, giúp cô rửa sạch vùng kín, cẩn thận đắp chăn lại.

Tiếp đó anh vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ, mặc quần áo chỉnh tề bước ra khỏi phòng.

Trong thư phòng, một người đàn ông mặc áo sơ mi hoa hoè đang ngồi bắt chéo hai chân trên ghế sô pha.

Khi thấy Tần Dập xuất hiện với đầu tóc ướt, anh ta nhướng mày, đôi mắt ranh ma chớp chớp, nở một nụ cười phóng đãng.
“Khiến anh Tần bỏ mặc người đẹp để đến gặp đứa em này đây, xem ra mặt mũi của em cũng không hề nhỏ.”
Tống Hoài Cẩn bước đến trước mặt Tần Dập, đánh giá anh từ trên xuống rồi gật đầu: “Mất trinh đúng là khác thật, nhìn cũng giống con người lắm.”
Trên bàn có hộp thuốc, anh rút một điếu rồi tự châm: “Em đã nói với anh từ lâu rồi, hai mươi tám tuổi mà không phá thân thì sẽ biến thái lắm đó.

Anh xem bộ dạng của mình đi, cô gái nhỏ đã bị anh hành hạ nhiều lắm phải không?”
Ngày thường, nếu Tống Hoài Cẩn dám mỉa mai như vậy thì Tần Dập đã cho anh ăn một đấm rồi, nhưng vì hôm nay tâm trạng rất tốt nên cũng mặc kệ.
Tần Dập nhìn Tống Hoài Cẩn, cau mày châm thuốc: “Có chuyện thì nói, không có thì cút.”

“Em nói, em nói.”
“Nhà họ Hoắc mà anh bảo em điều tra, không có thế lực ở Đông Nam Á, nhưng thế lực ở nước Z lại không hề đơn giản.

Anh có chắc cô vợ nhỏ của mình là cô chủ nhà họ Hoắc không đấy?”
Tống Hoài Cẩn đưa tấm ảnh trong điện thoại cho Tần Dập xem.
Trên màn hình là một cô gái mặc bộ đồng phục học sinh đứng trước cửa trường học, nụ cười rực rỡ động lòng người, đôi mắt ngây thơ trong sáng lấp lánh như ánh sao.

Đứng phía sau cô là một người đàn ông cao lớn lạnh lùng.
“Lúc vợ chủ tịch trước của nhà họ Hoắc – Hoắc Chính Kỳ sinh đứa con gái này thì bị khó sinh, vất vả lắm mới chuyển nguy thành an, ông ấy thương vợ nên để con gái theo họ mẹ, trong giới doanh nhân nước Z ai cũng biết chuyện này.

Mấy năm trước, sau khi con trai trưởng của nhà họ Hoắc – Hoắc Tri Hành tốt nghiệp đại học, tất cả quyền hành của công ty đều giao cho anh ta.

Người nhà họ Hoắc rất cưng chiều cô nhóc, mười tám năm nay được người nhà bảo vệ rất tốt.”
Đương nhiên Tần Dập biết người phụ nữ của mình ra sao, đôi mắt trong suốt ấy khiến anh vừa nhìn thấy đã sa vào vòng xoáy đen nhánh, không dứt ra được.
“Bây giờ Hoắc Tri Hành đang điên cuồng tìm em gái của mình, anh định làm gì đây? Anh ta sẽ biết em gái mình đang ở đâu nhanh thôi.”
Tần Dập búng tàn thuốc, ngón tay thô ráp kẹp lấy điếu thuốc sắp cháy hết, môi mỏng thốt ra mấy chữ: “Cô ấy là người của tôi.”
Tống Hoài Cẩn cau mày tắt điện thoại, thầm mắng anh là kẻ điên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui