" Hôm nay Phong đã giúp mình, cậu ấy tốt thật, phải chi..... chẳng hiểu sau mỗi khi cậu ấy nhìn mình cười, thì tim mình đập loạn nhịp hết, hình như mình đã........... nhưng không mình không thể có lỗi với Thiên Kim được, Tiểu Thanh, Thiên Kim, Khải Phong sẽ mãi là bạn tốt của nhau thôi không có chuyện vượt qua mức tình bạn, dù có tình cảm thì mình cũng là người đơn phương một phía.... "* Giới thiệu thêm một xíu nữa về nhân vật Trần Tiểu Thanh *
Nó nhận hết việc làm thêm từ việc lớn thông dịch văn bản, hồ sơ từ tiếng anh sang tiếng việt,phục vụ quán ăn, giao báo cho đến việc nhỏ như đính mắt gấu bông... miễn sau là tất bật cả ngày, một phần là quên đi những kí ức không vui, một phần là không gặp mụ dì ghẻ là được, tối về là cặm cụi học bài, làm bài tập. Đôi khi có những chuyện vui, buồn chẳng biết tâm sự cùng ai ( vì nó sống nội tâm nên dù có bạn thân nhưng nó cũng chẳng muốn tâm sự với ai, đúng là lạnh lùng moà)
Reng... reng... reng
"Thanh, Phong, Luân xuống căng - tin nè, xíu nữa mình mua nước đãi ba người nha "
" Hihi vui qué hôm nay bà Kim khao kìa " " Ông Luân này làm như đó giờ tui keo kiệt lắm hổng bằng " " Hihi Thiên Kim khống khoáng chứ có bao giờ keo kiệt đâu, hé Phong hé " " Ừ, mệt mày quá " " Thanh sao im re vậy " " À để mình mua bánh cho Phong nha " " À, dụ hôm qua á hả, mình nói đùa với Thanh á, không cần mua bánh đâu " " Dù sao mình cũng cảm ơn cậu nhiều lắm, không có cậu mình không biết làm sao nữa "", "" hihi chuyện nhỏ mà, cậu đừng khách sáo quá vã lại mình là bạn thân chứ bộ "" " Nước mát tới đây các cậu ơi " " Ủa mà ba người bàn tán cái gì mà rôm rả vậy " " Ông Phong dí bà Thanh nói gì tui cũng chả hiểu luôn á " " Ủa có dụ gì mà hai người to nhỏ không cho tui biết vậy hihi " nó và Khải Phong cùng đồng thanh " Không! không có gì "" " thiệt không? " " Kim không tin Thanh sao, chẳng lẽ Thanh lại nói dối Kim đúng không? " " Tui tạm bỏ qua á nha, nhưng có chuyện gì phải nói cho Kim biết, không được dấu rồi buồn một mình á " Hihi Thanh biết mà " " Ý chết hông bỏ quên cái điện thoại trên lớp, thôi mấy ông bà ở đây nha, tui lên lớp chơi game à" " Xíu cho chơi chung với nha Luân " Ok! con bê ""
" Là la lá la la lá la, ủa sao Tuệ Minh làm gì lén lúc vậy ta, chuyện chẳng lành đây "
Reng... reng... reng
Tới tiết cô văn khó tính rồi
" Dạ! thưa cô em bị mất điện thoại, khi nãy vẫn còn nhưng bây giờ không thấy đâu ạ"", " Em tìm kĩ chưa vậy Tuệ Minh " " Dạ em tìm kĩ lắm rồi nhưng không thấy, xin cô giúp em tìm lại điện thoại " Thiên Kim đứng bật dậy " Dạ! thưa cô chắc bạn Tuệ Minh bỏ quên điện thoại ở đâu, chứ trong lớp mình thì đâu có bạn nào có khả năng lấy đâu ạ "" " Em nói cũng đúng nhưng....."
" Dạ xin cô tìm đt giúp em, chưa tìm thì mình chưa biết đâu ạ " " Nếu không tìm thấy điện thoại trong lớp thì Tuệ Minh cậu nên xin lỗi cả lớp vì làm hao phí giờ học quý báo của cả lớp "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...