Chapter 3: Có duyên
**********************
-Hai người biết nhau sao-maili hỏi.
-Không, chúng tôi không có quen biết – cả 2 đồng thanh nói.
*hai người hứ một tiếng rồi ngoanhe mặt đi chỗ khác* mọi người thấy vậy không hiểu gì cả chỉ nghĩ:vậy mà nói không quen biết sao (==”) Cô giáo lên tiếng phá vỡ đi bầu không khí ngột ngạt : “Được rồi các em, các em về chỗ ngồi hết đi để ta bắt đầu buổi học nào, Kaitou em lại chỗ Yuki ngồi đi, bên cạnh Yuki còn chỗ trống, hơn nữa có vẻ 2 em có quen biết từ trước nên có gì thì giúp đỡ lẫn nhau nha.”
-Thưa cô, em đã nói rồi mà, em thực sự không quen biết với cái loại người như cô ta/anh ta, -cả 2 đồng thanh nói.
-Rồi rồi được rồi, có gì chúng ta nói sau nha, giờ vào học rồi, mọi người ổn định chỗ ngồi để học nào.
Cả lớp im lặng ngồi chăm chú học bài không ai để ý thấy ở cuối lớp luôn có một luồng sát khí đến phát sờ. Ông trời đúng là có mắt lại giúp tôi gặp lại cô, lần này tôi nhất định sẽ khiến cô phải trả giá chô những gì cô phải làm, *cười gian*.
Anh ta bị gì vậy không biết, từ lúc tới giờ nhìn chằm chằm vào mình làm gì không biết. Mà ông trời sao lại bất công như vậy cơ chứ, sao lại để cô gặp lại cái tên mang đầy xui xẻo này chứ, lần nào gặp anh ta cũng y như rằng lại gặp chuyện không lành, giờ lại còn phải ngồi học cùng anh ta nữa chứ, trời ơi, số tôi sao khổ thế này. Hừm, nếu anh mà dám làm gì tôi thì đừng trách tôi độc ác.
~~~ giờ ra chơi~~~
Bọn con gái đều vây quanh lấy Kai, hớn hở làm quen: “Này Kaitou, tụi mình làm quen với nhau nha, bạn cùng lớp cả mà ha” “Kaitou…..” “….”. Thật là ồn quá đi, cứ làm như anh ta là người nổi tiếng không bằng, đang lầm bầm thì maili tới hỏi: “Nè Yuki, câu khai thật đi, có phải câu với Kaitou có quen biết từ trước có phải không?”
-Tớ mà quen biết với loại người như hắn sao, không bao giờ, hắn không xứng để tớ quen biết.
Như nghe thấy lời cô nói, Kai giận dữ nhìn cô ( loại người như tôi, cô ta quả thật là muốn gây sự với mình mà). Kai đứng lên đi về phía cô ta, cười đểu nói:
-Chào, lại gặp nhau nữa rồi, thật xin lỗi vì đã phải để cho cô gặp lại cái loại người như tôi, nếu cô không muốn gặp tôi, vậy sao cô không biến mất khỏi đây luôn đi, cho không khí trong lành.
Yuki nghe thấy vậy tức giận đứng lên nói: “Anh mới là người phải biến khỏi đây thì đúng hơn đó, người làm ô nhiễm không khí ở đây là anh mới đúng.” Cả 2 không ai nhường ai đúng là kẻ tám lạng người nửa cân.
-Cô….
-Cô cái gì mà cô, nè tôi hỏi thật nha, sao ai lại chuyển tới đây vậy, có phải vì anh biết tôi ở đây nên chuyển đến phải không. Phải chăng anh thích tôi nên mới chuyển tới đây để theo đuổi tôi, hehe nhưng thật đáng tiếc người như anh tôi không có hứng thú, tốt nhất anh nên tránh xa tôi ra không lại trút lấy tủi nhục đó. Haha…
-Cô….cô đừng có mà mộng giữa ban ngày, cô nghĩ cô là ai cơ chứ mà làm như tôi phải tới tận đây để gặp cô, chẳng có vì một vài lí do nên mới phải chuyển tới đây nếu biết trước thì tôi đã không chuyển vào trường này rồi
-Thiệc sao vậy mà tôi cứ tưởng là anh có ý với tôi cơ chứ
Hai người nhìn nhau hình thành nên một luồng điện đáng sợ, như nghĩ ra gì đó, Kai lên tiếng:
-Ah phải, đúng là tôi có ý với cô thiệc, cảm ơn cô về món quà lần trước nhé, lần này tôi sẽ trả lại quà cho cô một cách đầy thành ý* cười đểu* (nhân dịp này tôi sẽ trả lại cho cô món thù mà cô đã cho tôi vào tối hôm qua, hừ cô cứ đợi đó).
-Được tôi sẽ xem xem món quà anh tính tặng cho tôi là gì, cẩn thận kẻo gậy ông đập lưng ông đó, haha.
Về phía mọi người, chứng kiến 2 người họ nói gì bọn họ thực sự không hiểu gì hết, chỉ có mấy người có ý với Kai thì lại nghĩ rằng cô tiếp cận với Kaitou và tặng quà để mua chuộc anh ấy, lấy cớ làm quen đặc biệt lại còn nghe thấy Kaitou nói rằng đúng là có ý với cô làm cho lửa hận trong long họ ngày càng lớn, (Yuki chúng tôi nhất định sẽ không tha cho cô, chúng tôi sẽ bảo vệ Kaitou của chúng tôi).
--------------------------------------
~~~ sau đó đến giờ ăn trưa ~~~~
Trong căn tin…..
-Nè Yuki, rốt cuộc cậu với Kaitou xảy ra chuyện gì vậy, rõ rang 2 người biết nhau từ trước mà có vẻ còn rất thân thiết nữa vậy sao 2 người lại ohur nhận là không quen biết.
-Thân thiết, cậu nghĩ rằng tớ mà lại đi than thiết với hắn ư, không bao giờ có chuyện đó đâu, cậu đừng hiểu lầm.
-Vậy sao cậu quen được cậu ấy vậy, người như cậu ấy không dễ gặp được đâu (vì cậu ấy là ngôi sao mà).
-Haizz, thật ra chuyện là thế này……
Sau khi kể xong, maili dường như đã hiểu mọi chuyện (thảo nào 2 người họ lại cư xử như vậy khi mới gặp nhau, đúng là oan gia ngõ hẹp mà, hihi-maili nghĩ).
Yuki để ý thấy mọi người giường như đang rất náo loạn dưới sự xuất hiện của hắn ta, cô đem long thắc mắc hỏi maili:
-Nè maili, sao hắn ta trông có vẻ nổi tiếng quá vậy, chỉ là học sinh mới huyển trường thôi mà có cần ầm ĩ vậy không.
-Trời cậu thật không biết hay là cố tình không biết vậy, câu ta là một siêu sao cầm cữ quốc tế đó, không ai là không biết câu ta vậy mà cậu…trời thật đúng là hết nói nổi cậu luôn.
Oh thì ra là vậy cậu ta là siêu sao cầm cữ quốc tế….cái…..cái gì siêu….siêu sao ư, không những thế còn là cầm cỡ quốc tế nữa chứ. Yuki đang uống nước hoa quả thì như vừa mới tiêu hóa xong những từ mà maili nói cô shock quay mặt đi chỗ khác phì nước hoa quả trong miệng mình ra *Phụt* “Cậu nói thật sao maili, cậu không đùa tớ chứ” maili trả lời với một vẻ mặt hơi khó coi :
“Thật là thật tớ không đùa cậu đâu, nhưng maili ah….cậu phì nước vào mặt người ta rồi kìa”
Nghe Maili nói vậy, Yuki quay mặt lại thì thấy có một luồng sát khí đang nhìn vào cô, ôi trời nạn nhân không ai khác mà lại chính là hắn ta sao. Cô hốt hoảng giật mình, sao hắn lại ở đây, sao hắn lại có duyên với cô vậy cơ chứ, coi bộ lần này thảm rồi, hic.
Kai nhìn chằm chằm về phía Yuki nói với một giọng điệu mang đầy sát khí:
-Cô….là cô cố tình có phải không hả, cô dám phì nước vào mặt tôi.
-Tôi…tôi xin lỗi, tôi không cố ý, thật đó tôi không cố ý. (Chết rồi lần này mình thảm rồi, hắn tức giận thật rồi, mọi người còn nhìn mình nữa chứ, lại còn…còn có những ánh mắt nhìn mình mang theo sát khí cứ như muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy, hichic (T^T).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...