Phải biểu diễn ra cái gì đó thật ngoạn mục.
Ban giám khảo đúng giờ tiến vào bàn ngồi. Năm người vừa xuất hiện đã dấy lên ồn ào.
Ban giám khảo phải là những người vượt trội, nổi tiếng từ lâu, có sức hút nhân cách, thực tập sinh hết mực kính trọng. Như vậy việc cho điểm mới làm thực tập sinh chịu phục.
Bùi Ôn Hạ cũng có dành ra chút thời gian để bổ sung thường thức còn thiếu. Năm giám khảo từ trái qua là ca vương Ninh Thanh, ảnh đế 5 năm liên tiếp nhận được cúp Lạc Minh Tuyền, ca hậu Hà Thi Vũ, vũ đạo sư hàng đầu trong nước Vương Nhạc và nữ idol K-pop đến từ nhóm Shiny Girls Hàn Quốc, Joo Ji Min.
Với dàn cast ấn tượng như vậy, đừng nói mua giải, giao dịch bất hợp pháp lại càng không thể.
Hà Thi Vũ ôn nhu cất giọng nhắc nhở: “Các bạn thí sinh, theo số thứ tự chuẩn bị bắt đầu nhé.” Nữ thần của đám thanh niên trẻ vừa hát hay lại còn xinh đẹp, đám thí sinh đánh lên tinh thần hăng hái thể hiện trước mặt nữ thần tượng.
Mỗi người chỉ có 1 phút 30 giây để biểu diễn vì thời gian có hạn, tránh cho giám khảo và cả thí sinh đều mệt mỏi.
Bùi Ôn Hạ báo danh trễ, xếp hạng 578, còn lâu mới đến lượt, thế là cậu chăm chú nhìn màn trình diễn của các thực tập sinh khác.
Người đầu tiên hát một khúc nhạc nhẹ, người thứ hai lại cho nghe một bài toàn rap, người thứ ba hát và rap kết hợp,…Không có gì đặc sắc.
Hàng chục rồi đến hàng trăm.
Đến lượt Kỳ Ân biểu diễn.
Bùi Ôn Hạ đối với biểu diễn của đối thủ tin đồn trên mạng có chút hứng thú. Là hát kết hợp với múa, không phải dance nhiệt huyết, mà là múa kim tuyến nhẹ nhàng uyển chuyển, kết hợp với giọng hát cao có phần ngọt ngào gây ấn tượng. Hơn hết, đây là vũ đạo cậu ta tự mình biên soạn, độc nhất vô nhị.
Đúng là so với Bùi Ôn Hạ, Kỳ Ân ở một đẳng cấp hoàn toàn khác hẳn.
Phần trình diễn sau đó, không có cái nào vượt qua Kỳ Ân.
Đã đến giờ nghỉ trưa, đạo diễn thông báo, mọi người nghỉ ngơi 2 tiếng, buổi chiều lại tiếp tục quay.
Bùi Ôn Hạ ngồi một buổi sáng, liếc nhìn đồng hồ treo tường, từ 8 giờ ngồi đến 12 giờ, thận có khỏe cũng nhịn không được kháng nghị.
Nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh có tận vài cái cho nên không sợ phải xếp hàng chờ tới lượt, nhưng cậu lại chọn đi xa hơn.
Vừa mới bước vào đã nghe giọng nói non nớt làm cho giật mình: “Con chỉ ghi danh, không định làm Idol! Dù mẹ có nói gì thì con cũng không đồng ý!”
Là nhạc trưởng nhí Tống Hoài Sâm.
Kẽo kẹt.
Bùi Ôn Hạ chớp nhẹ đôi mắt, để tránh sự lúng túng xảy ra, bước vào một buồng vệ sinh, giải quyết nổi buồn. Tính tình nóng nảy hệt như Diệp Lạc Dương, nhưng thằng bé đáng yêu hơn hắn nhiều.
Tống Hoài Sâm vừa phẫn nộ cúp điện thoại: “…”
Vài phút sau.
Cạch.
Cậu nhìn quanh, không thấy thằng bé đâu, mở vòi nước rửa mặt. Bùi Họa mua cho cậu không ít mỹ phẩm, đều là qua tay anh tự mình sử dụng thấy tốt mới mua, Idol đều dựa mặt ăn cơm, cậu cũng phải chăm chút cho chén cơm của mình.
“Này!”
Bùi Ôn Hạ vừa mới bước ra ngạch cửa đã bị gọi lại, xoay người nhìn xuống: “Gì?”
Tống Hoài Sâm ngạc nhiên: “Bùi Ngố?” Lúc nãy cậu đeo khẩu trang lại còn đội mũ trùm đầu, thằng nhỏ nhất thời nhận không ra.
Sao mới mấy tháng không thấy, Bùi Ngố đẹp ra rồi?
Cậu kéo khẩu trang lên che mặt, hơi khuỵu gối, ép sát nhìn thằng nhóc: “Ăn nói vô học thế?” Bàn tay của đứa nhỏ này đánh piano hay chỉ huy dàn nhạc giao hưởng, đúng là tuyệt tác.
Tống Hoài Sâm đỏ mặt: “…” Thứ vô đạo đức như Bùi Ôn Hạ mà nói được câu này?
Lập tức đẩy cậu ra chạy thật xa, mới hung dữ nói: “Không được nói với ai những gì anh nghe được biết chưa! Nếu anh dám tiết lộ, tôi sẽ không bỏ qua đâu! Nhớ đó!”
Bùi Ôn Hạ kéo mũ trùm lên: “…Vẫn là Diệp Lạc Dương dễ thương hơn nhiều.”
Bốn vị nào đó: đang cố hết sức tìm Bùi Ôn Hạ nối lại tình xưa.
________
Hội trường thi tuyển.
Bùi Ôn Hạ nhanh chóng ném chuyện này ra sau đầu.
Trong lúc cậu nhàn nhã tản bộ sau khi cơm nước xong, đã bỏ lỡ phần trình diễn đặc sắc của Mộ Lăng Thần, Đường Hiểu Vi và Diệp Lạc Dương. Còn kịp nghe được Tần Sở Hàn hát một đoạn toàn nốt cao (tham khảo bài Tay Trái Chỉ Trăng), cậu rùng mình. Thật là kéo dài, em út.
Tống Hoài Sâm khi lúc lên biểu diễn, vừa kéo đàn dương cầm vừa hát một khúc, thần thái nghiêm túc, ưu nhã, đâu có giống khi ở trong nhà vệ sinh chỉ vào cái mũi của cậu mà mắng.
Tống Hoài Sâm giọng hát yếu, nốt cao lên không nổi, chứng tỏ thằng bé không có hứng thú hát hò.
“Số 578, Bùi Ôn Hạ!”
Bùi Ôn Hạ chậm rì rì bước ra khỏi hàng ngũ, theo đường nhỏ bước xuống sân khấu.
Thanh niên ngồi cạnh: “…” Cậu ta lúc nãy còn cùng cậu bàn tán Bùi Ôn Hạ.
Mộ Lăng Thần bốn người thẳng lưng ngồi, khi cậu đi ngang qua, nháy mắt với cậu: “Cố lên nha.”
“…” Bùi Ôn Hạ giơ ngón tay cái. Cậu không biết tại sao 4 vị ôn thần này lại ở đây, bọn họ tới phá đám? Đã thành công thì nên có lối đi riêng giùm.
Bước lên khán đài, tháo xuống khẩu trang lẫn mũ trùm đầu, cậu cầm micro, gật nhẹ đầu cất lời: “Xin chào mọi người, tôi là Bùi Ôn Hạ.”
“…” Tiếng ồn ào vang lên.
Bùi Ôn Hạ đây sao? So với ảnh chụp không khớp chút nào.
Dưới ánh đèn, thanh niên đứng trên khán đài một đầu màu tóc nâu nhẹ nhàng mềm mại dán sát vành tai, ánh mắt trong veo, khuôn mặt tròn tròn có thịt, còn đẹp hơn hồi trước.
Nếu để so sánh thì hồi trước là bản mặt cương thi, còn bây giờ thì ngũ quan mềm hơn rất nhiều, có sức sống.
Cũng đúng là đẹp hơn vì hồi trước cậu bị tai nạn xe dẫn đến suy nhược, lại không kịp bảo dưỡng sức khỏe đã phải tham gia show, ngủ thì ít mà nhảy nhót thì nhiều, không tới nổi gầy trơ xương nhưng nhìn yếu đuối.
Beat nhạc vừa vang, cả hội trường đều sững sờ, nghe được giọng hát tràn đầy nội lực và vững vàng của Bùi Ôn Hạ.
Đến ảnh đế Lạc Minh Tuyền cũng giật mình, vì em trai nhà mình rất thích văn hóa Anime của Nhật cho nên anh cũng bị ảnh hưởng. Bài hát mà Bùi Ôn Hạ chọn là bài hit OP của một tựa phim cùng chủ đề với Idol, siêu hot trên bảng xếp hạng, lời nhạc khó hát lúc chậm lúc nhanh. Quan trọng là người yêu thích xem phim sẽ thích bài hát này.
Vòng loại chỉ yêu cầu thí sinh tạo điểm nhấn làm nổi bật, chứ không cần thiết dùng tài lẻ sáng tác hay biên đạo gì, chỉ cần có mắt nhìn xa, sẽ qua được vòng này.
Bùi Ôn Hạ ngay cả phát âm tiếng Anh còn không chuẩn, hát được tiếng Nhật? (Tham khảo Idol-Yoasobi)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...