Lý Minh Trí mệt mỏi trở lại công ty, anh như không còn sức lực, trông còn tiều tuỵ hơn hôm bị bệnh.
Lê Đăng Khoa đang thay anh xử lý công việc, nhìn thấy anh trở lại thì ngạc nhiên:“Cậu nói muốn về nhà nghỉ, sao nhanh vậy đã trở lại?”Trong công ty không có việc gì gấp, Lý Minh Trí lúc chuẩn bị về tinh thần tươi tỉnh, khi trở lại thì trông đầy tâm sự và nặng nề thế này, chắc chắn là việc nhà.
Mà nhà có thể có việc gì nhỉ? Lê Đăng Khoa ôm một bụng thắc mắc, ngồi xuống trước mặt Lý Minh Trí, nhìn anh, im lặng chưa nói gì.
Làm việc cùng nhau nhiều năm, Lê Đăng Khoa hiểu, trông anh thế này, ắt đang có bão trong lòng.Trong đầu Lý Minh Trí đang đấu tranh dữ dội, con tim anh đang mách bảo: “Lý Minh Trí, cậu đang hiểu nhầm Uyển Nhi.” Nhưng lý trí anh lại nói rằng: “Cậu muốn chần chờ đến lúc cô ta làm hại An Nhiên sao?” Cuối cùng, anh chọn sự an toàn của con, đây mới là người quan trọng nhất và không bao giờ lừa dối anh.“Cậu điều tra lại thật kỹ về Ngô Uyển Nhi giúp mình, tất cả những việc và những người liên quan đến cô ấy, trước đây và bây giờ.” Lý Minh Trí không nhìn Lê Đăng Khoa, chỉ nói với anh ấy ngắn gọn như vậy.Từ lâu, Lê Đăng Khoa đoán là Lý Minh Trí có tình cảm với Uyển Nhi.
Nhưng cậu ấy không nói, anh cũng không tiện hỏi.
Con người này, trước giờ không bao giờ biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài, hôm nay tâm trạng nặng nề như thế.
Đang xảy ra chuyện gì sao? Uyển Nhi đã làm gì mà Lý Minh Trí muốn điều tra? Lê Đăng Khoa giương cặp mắt đầy thắc mắc nhìn Lý Minh Trí.
Anh đắn đo một lúc, mở camera cho Đăng Khoa xem lại đoạn ghi hình vừa rồi.Lê Đăng Khoa xem xong, trầm ngâm không nói gì.
Trong lòng anh luôn tin tưởng Uyển Nhi không phải và không thể là người xấu.
Nhưng mà, kinh nghiệm bao năm cho anh biết, “biết mặt không thể biết lòng.” Trước khi điều tra thật rõ ràng, không nên võ đoán.
Anh chỉ gật đầu xác nhận với Lý Minh Trí: “Được.”“Vậy bây giờ cậu định đối xử với cô ấy thế nào?” Lê Đăng Khoa hỏi thêm.“Trước mắt cứ lặng im xem tiếp theo cô ấy sẽ làm gì.
Mình cũng muốn biết cô ấy muốn tìm cái gì, muốn làm gì và sẽ tiếp tục diễn như thế nào?” Lý Minh Trí nói đầy chua xót.Lê Đăng Khoa nhìn Lý Minh Trí, biết là trong lòng anh khó chịu lắm, người trong cuộc luôn bị tình cảm làm cho lu mờ đầu óc, huống hồ, đối với chuyện liên quan đến An Nhiên, Lý Minh Trí như chim sợ cành cong, ngã một lần, không dám thử lần thứ hai.
“Chưa chắc cô ấy đã có ý xấu.
Đợi điều tra đã.
Cẩn trọng là tốt, nhưng cậu đừng vội kết luận.”“Mình cũng mong là vậy.” Lý Minh Trí nhìn Lê Đăng Khoa đầy mệt mỏi.Lý Minh Trí lúc này trông như người vừa mất đi thứ gì trân quý lắm, có tiếc nuối, có đau lòng, có oán trách, giống như lúc Sương Mai vừa qua đời vậy.
Anh nhìn mà xót xa cho bạn.
Người bạn này của anh, thân thế sự nghiệp hiển hách, nhưng chuyện đời tư, thật không dễ dàng.Lý Minh Trí gọi điện dặn bảo vệ tăng cường trông coi trong nhà, cử thêm người để mắt đến An Nhiên, dặn tài xế chú ý không để ai tiếp cận khi đưa rước An Nhiên ở trường, gọi điện cho cô Năm nói cô chiều nay lên sớm.
Anh không dám để An Nhiên ở nhà một mình với Uyển Nhi, nhưng ngay lúc này chưa muốn trở về đối mặt với cô.
Với người khác, anh có thể dễ dàng che giấu cảm xúc của mình, nhưng với Uyển Nhi anh không làm được.***Chiều Chủ Nhật, Mạc Anh Khôi gọi điện hẹn Uyển Nhi ra ngoài để trao đổi thêm về Dương Phước An.
Uyển Nhi cũng muốn thảo luận với Mạc Anh Khôi xem tiếp theo nên làm thế nào.
Anh hẹn đón Uyển Nhi ở nhà của Lý Minh Trí, Uyển Nhi có chút băn khoăn, nghĩ lại thấy không có vấn đề gì nên đồng ý.Khi Uyển Nhi lên xe Mạc Anh Khôi, thì Lý Minh Trí vừa trở về, nhìn thấy một chàng trai đang đưa đón Uyển Nhi, hai người còn thân thiết nói cười vui vẻ.
Lý Minh Trí thấy cơn giận từ đâu ùa về, thầm ghi nhớ lại biển số xe, nhắn cho Lê Đăng Khoa điều tra về người này.
Rồi không biết khiến xui thế nào, anh lặng lẽ lái xe bám theo sau.Mạc Anh Khôi đưa Uyển Nhi đến một quán cà phê yên tĩnh cách nhà Lý Minh Trí không xa.
Lúc nói chuyện, anh hỏi Uyển Nhi: “Em thử rà lại trong trí nhớ, kể cho anh nghe tất cả những gì còn nhớ được về Dương Phước An.”Uyển Nhi nhắm mắt hồi tưởng, chỉ thấy đầu đau, tim đau, không có thêm gì ngoài những thông tin rời rạc đã kể cho Mạc Anh Khôi từ trước.
Mạc Anh Khôi thấy Uyển Nhi như vậy thì đau lòng:“Thôi, không nghĩ được thì đừng nghĩ nữa.
Nếu nhớ ra được gì thêm thì báo cho anh.”Uyển Nhi gật đầu, chợt nhớ đến những tấm hình chụp được về Sương Mai và An Nhiên.
Uyển Nhi lấy điện thoại đưa cho Anh Khôi xem.“Anh sẽ điều tra thêm về Sương Mai.” Anh nói với Uyển Nhi.Đến mấy tấm hình của An Nhiên, Uyển Nhi nói: “Em nhìn mấy tấm hình này quen lắm, mà không biết đã thấy bao giờ chưa, thấy ở đâu.”Mạc Anh Khôi nhìn hình, ngẫm nghĩ một lúc rồi ngạc nhiên nhìn Uyển Nhi: “Anh nhớ lúc nhỏ tới nhà em chơi, ba mẹ em có cho anh xem hình em lúc nhỏ, nhìn giống như mấy tấm này.”“À, ra là vậy, hèn gì em thấy quen.
Nhiều người nói em với An Nhiên có vẻ ngoài giống nhau.
Nên em càng khẳng định bé là con của Phước An, chị ấy và em đi cùng, mọi người vẫn lầm tưởng là chị em ruột đó thôi.” Uyển Nhi bừng tỉnh, ngộ ra vấn đề.“Em còn tìm được thêm gì nữa không?”“Chỉ được bấy nhiêu.
Còn mấy tủ hồ sơ khoá trong thư phòng của Lý Minh Trí.
Không biết làm sao tiếp cận.
Đành chờ cơ hội vô thư phòng lần nữa vậy.” Uyển Nhi ngao ngán khi nghĩ đến chuyện này.“Em làm gì cũng phải thận trọng.
Theo những gì anh biết, Lý Minh Trí không phải là người đơn giản, dễ qua mặt đâu.” Mạc Anh Khôi lần nữa nhắc nhở Uyển Nhi.“Em biết rồi.” Uyển Nhi gật đầu, lòng nặng trĩu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...