"Chị đừng tiếp tục gây chia rẽ mối quan hệ nữa, em tự biết nhận định mọi chuyện ra sao?"
Thẩm Vãn Tinh căng thẳng đến mức lồng ngực phập phồng lên xuống, hai chân cô nàng lúc bấy giờ tuy đang run rẩy nhưng vẫn gắng gượng cố hết sức trụ vững thân thể, hổn hển ném về phía Thẩm Kim Lan một lời khẳng định chắc như đinh đóng cột.
Đúng là tâm lý Thẩm Vãn Tinh bị đối phương tác động tới, tuy nhiên, cô chỉ mới tự ti thôi, hoàn toàn chẳng tin Trần Đình Thâm giống như những lời đối phương nói.
Đứng trước thái độ kiên định, người phụ nữ hằn học trừng mắt, bàn tay cuộn tròn thành nắm đấm ghét bỏ chỉ muốn dạy dỗ Thẩm Vãn Tinh một trận.
Dù vậy, cô ta vẫn hết sức cao ngạo, ngữ khí mang theo ý cười, chống tay lên hông, cất giọng: "Được, nếu như mày vẫn kiên quyết không tin vậy thì chúng ta cứ chống mắt lên chờ xem mọi chuyện có đúng như những lời tao nói hay sai.
Nhưng Thẩm Vãn Tinh à, tao thật lòng khuyên mày, từ bỏ sớm thì mới tránh khiến bản thân bị tổn thương quá nhiều.
Trần Đình Thâm chỉ yêu mình tao thôi, bớt ảo tưởng càng sớm càng tốt." Thẩm Kim Lan đặc biệt tự tin rằng với nhan sắc hiện tại cô ta hoàn toàn chinh phục được Trần Đình Thâm một lần nữa, đoạt hết về tay mình.
Và sau đó Thẩm Vãn Tinh kiểu gì cũng bị đá sang một bên.
Mặt mũi người phụ nữ vênh lên, giọng điệu đầy thách thức.
Thẩm Kim Lan khẳng định đứa em gái kia thua kém mình về mọi mặt, Trần Đình Thâm chẳng qua cũng chỉ là hứng thú nhất thời thôi chứ Thẩm Vãn Tinh chả đủ sức để lọt vào tầm mắt đối phương.
Mặc kệ Thẩm Kim Lan làm khùng làm điên, Thẩm Vãn Tinh trực tiếp bước chân trở về nhà, cô không muốn nghe thêm bất kỳ lời nói nào nữa.
Đặt chân vào phòng, Thẩm Vãn Tinh ngay lập tức ngã nhào lên trên giường, vật vã nhắm nghiền hai mắt, hơi thở dần nặng nề hơn.
Bàn tay từ từ siết chặt ga giường, trong đầu Thẩm Vãn Tinh bắt đầu hồi tưởng về những lời chị gái nói vừa nãy, nó cứ văng vẳng liên tục trong đầu cô nàng dù Thẩm Vãn Tinh đã cố hết sức để đánh bay nó đi, tuy nhiên, kết quả hoàn toàn vô dụng.
Sức nặng của nó quá lớn.
Thẩm Vãn Tinh dù được sự cổ vũ từ Trần Đình Thâm nhưng sự tự ti bên trong người con gái vẫn còn rất lớn.
Cô lo ngại, bắt đầu suy nghĩ lung tung về những điều tiêu cực.
Cuộn tròn co do thành một góc trên giường khuôn mặt Thẩm Vãn Tinh viết rõ hai chữ buồn bã, đôi mắt để lộ những tia u uất, buồn bã, dòng suy nghĩ liên tục xuất hiện những câu hỏi dồn dập.
Nếu như những gì Thẩm Kim Lan nói là sự thật thì cô nên làm gì đây?
Thẩm Vãn Tinh căng thẳng, dù trước đây Trần Đình Thâm từng khẳng định chắc nịch rằng anh yêu cô, cô là người vợ duy nhất, tuy nhiên, hiện tại, cô nàng bắt đầu cảm thấy hoang mang.
Lỡ đúng giống với chị gái cô nói, Thẩm Vãn Tinh bị coi thành kẻ thay thế, được Trần Đình Thâm gửi gắm tình cảm dành cho Thẩm Kim Lan lên cô thì biết sao đây? Hai bả vai người con gái bất giác run rẩy, thân ảnh yếu ớt dần chìm sâu vào trong bóng tối, dù yêu Trần Đình Thâm nhưng Thẩm Vãn Tinh không bao giờ muốn bị coi thành kẻ khác.
Đằng nào trước đây Thẩm Kim Lan cùng anh cũng có một đoạn tình cảm mãnh liệt, Thẩm Vãn Tinh tâm lý vốn dĩ yếu nay càng bất an hơn bao giờ hết.
Người ta thường bảo, tình cũ không rủ cũng tới, hiện giờ, Thẩm Kim Lan trở về rồi, lỡ Trần Đình Thâm thật sự lay động quay về bên chị ấy thì Thẩm Vãn Tinh nhất định sẽ bị vứt bỏ, giống với trước kia, chỉ có thể đứng lặng lẽ ở một góc nhìn người mình yêu ngọt ngào hạnh phúc bên cô gái khác.
Thẩm Vãn Tinh rất bất lực, cô liên tục nhắc nhở bản thân rằng đừng suy nghĩ nhiều, chờ đợi xem Trần Đình Thâm ra sao đã nhưng càng cố gắng thì tâm trí cô nàng càng thêm loạn hơn.
Thời gian sau, Trần Đình Thâm rất hiếm khi trở về, chỉ có Thẩm Vãn Tinh một mình ở nhà chán nản, cơ hội gặp chồng vô cùng khó khăn.
Thỉnh thoảng có cơ hội, cô hỏi Trần Đình Thâm, anh bảo rằng công ty lúc bấy giờ đang gặp vấn đề, anh phải xử lý gấp, sau này nhất định bù lại cho Thẩm Vãn Tinh sau.
Cô gật đầu, từ đó để Trần Đình Thâm chuyên tâm vào công việc, chưa từng gọi điện hay tới tìm anh làm phiền.
Cũng vì đó, mẹ con Thẩm Kim Lan tìm được cơ hội phá hoại, liên tục công kích cô, bọn họ dựng chuyện rằng Trần Đình Thâm chỉ đang giả vờ thôi, bọn họ bây giờ đang quấn quýt bên nhau vô cùng hạnh phúc.
Cô ta thường xuyên suốt tìm tới Thẩm Vãn Tinh châm chọc khoe khoang này nọ, cô vốn đã thiếu cảm giác an toàn nên bắt đầu lung lay, tâm lý dần bị tác động.
Thẩm Vãn Tinh dùng hết sức kháng cự, cô quyết không tin Trần Đình Thâm ở sau lưng mình ngoại tình.
Tuy nhiên, Thẩm Kim Lan chỉ cần dùng chút khôn ngoan liền ngay lập tức phá vỡ bức tường phòng ngự do cô dựng lên: "Mày chẳng tin hay chẳng dám tin? Thẩm Vãn Tinh, đừng tiếp tục kháng cự vô ích nữa, ở đây tao có hẳn bằng chứng này.
Gần đây, Trần Đình Thâm mua cho tao rất nhiều quà, hết nhẫn kim cương rồi tới quần áo, váy vóc.
Ảnh nữa, bọn tao chụp chung đây." Cô ta giơ ra trước mặt Thẩm Vãn Tinh tấm hình mình cùng Trần Đình Thâm thân thiết, dính sát vào nhau trông giống hệt một đôi tình nhân.
Khuôn mặt Thẩm Vãn Tinh trong chốc lát biến sắc, trái tim lúc bấy giờ như thể bị ai đó hung hăng đánh một nhát thật mạnh, máy tươi ứa ra.
Khoang miệng đột nhiên xộc lên mùi vị đắng ngắt, đôi mắt Thẩm Vãn Tinh trừng lớn nhìn chằm chằm tấm ảnh phía trước, da mặt cô trắng bệch chẳng còn cắt máu, đôi môi tím tái, thiếu chút nữa ngã khụy ra đất bởi hai chân mềm nhũn chả còn chút sức lực nào.
Người con gái vô cùng ngỡ ngàng, sốc đến mức nghẹn họng.
"Tao nói mày rồi, đừng phí công vô ích nữa nhưng mày đâu thèm nghe.
Giờ tao với Trần Đình Thâm quay về bên nhau rồi, Thẩm Vãn Tinh biết điều mau rời khỏi đi, đừng lì lợm ngăn cản tình cảm người khác nữa." Thẩm Kim Lan cười khẩy, liên tục đục khoét vào nỗi đau trong lòng đối phương.
Thẩm Vãn Tinh suy sụp lặng lẽ cuộn tròn một góc, toàn thân cô run lên bần bật, hơi thở dần yếu ớt hơn bao giờ hết.
Vậy là Trần Đình Thâm thật sự biến cô thành Thẩm Kim Lan ư? Cô từng nói rằng, nếu anh muốn từ bỏ xin hãy nói trước một tiếng mà, tại sao làm ra những chuyện tàn nhẫn như vậy?
Sự đau khổ được đẩy đến mức đỉnh điểm là khi Thẩm Vãn Tinh gọi cho chồng mình yêu cầu một lời giải thích, tuy nhiên, tiếng nói ở đầu dây bên kia truyền tới lại là của Thẩm Kim Lan.
Khoảnh khắc ấy, người con gái hoàn toàn tuyệt vọng, khóc cạn nước mắt, quyết định buông tay chúc phúc Trần Đình Thâm.
Thẩm Vãn Tinh lặng lẽ thu dọn đồ đạc rời khỏi nhà họ Trần trong âm thầm trong khi chả ai hay biết gì cả.
Thẩm Vãn Tinh chẳng biết mình nên tới đâu, cô chỉ muốn chạy thật xa khỏi cái nơi ồn ào này đúng theo ý Thẩm Kim Lan.
Tuy nhiên, ở giữa đường, cô bị một đám người áo đen chặn lại, Thẩm Vãn Tinh dù yếu ớt phản kháng vẫn bị bọn họ lôi lên trên xe.
Trần Đình Thâm sau khi giải quyết ổn thỏa chuyện công ty, anh hí hửng về nhà, vui mừng vì được ở cạnh Thẩm Vãn Tinh thì chẳng thấy bóng dáng cô dù tìm khắp nơi.
Người đàn ông hỏi giúp việc: "Vợ tôi đang ở đâu mấy người biết chứ?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...