Tìm Kiếm Nam Chủ Đa Nhân Cách

Edit: Aya Shinta

"Tuy rằng hiện tại ta chỉ là một chuỗi số liệu, nhưng rồi sẽ có một ngày ta sẽ có được thân thể chân chính!" Hồ Thất rầm rì hai tiếng, chỉ là nói xong lời cuối cùng, lời nói lại yếu đi, "Tuy rằng, nguyện vọng này có chút lớn... nhưng mà, ta sẽ cố gắng!"

Có được thân thể thuộc về chính mình, là mộng tưởng của mỗi một hệ thống Thời không. Nó tật hâm mộ thiếu chủ phu nhân, đó là hệ thống đầu tiên có được thân thể của chính mình trong toàn bộ Thời không a!
2

Ai, không thể suy nghĩ nữa, càng nghĩ càng bi thương.

Hồ Thất che lấp đi mộng tưởng đang muốn trào dâng trong đầu, xoay đề tài, "Quẹt thẻ hay không thì đợi lát nữa rồi nói, ngài trị chân cho Cố Thanh Trạch trước đi."

Bùi Tuân muốn bước đi thì cứng đờ, hắn không biết y thuật, làm thế nào giúp Thanh Thạch trị chân?


Sau một lúc, nghe được tiếng nguyên soái đại nhân hơi hơi cắn răng, "... Quẹt thẻ."

Chẳng qua hai người đối thoại trong một thời gian ngắn, cũng không có ảnh hưởng đến hiện thực.

Bùi Tuân dùng nhiều tiền mua cái không gian vĩnh cửu, nếu không phải Hồ Thất nói không gian này sau khi hiệp ước mất đi hiệu lực cũng có thể dùng, nếu không...... Nguyên soái đại nhân bị hố nhiều tiền như vậy thì xác định muốn bùng nổ!

Bùi Tuân đi đến bên người Cố Thanh Trạch, lấy một cái hộp ngọc nhỏ, lấy ra một viên thuốc màu xanh lá ở bên trong hộp, đưa cho y, "Đây là thuốc mà ta nghiên cứu chế tạo ra, ngài ăn xong, ta cho ngài...... Đại khái phục hồi chức năng nửa tháng, hai chân ngài có thể hoàn toàn đứng lên."

Nguyên soái đại nhân cũng không có nhìn ra bất luận biểu tình vui sướng nào trên mặt Cố Thanh Trạch.

Trong trí nhớ nguyên chủ, trước kia Cửu vương gia không muốn tiếp thu trị liệu, y ngồi xe lăn ba năm, sớm đã quen, đã thông suốt rồi.

Chẳng qua là bởi vì hoàng đế muốn y đứng dậy, cho nên đối với vị thần y đột nhiên xuất hiện, gần như lựa chọn thuận theo.

Hai chân có khôi phục hay không, với y mà nói cũng không có cái gì.

Dùng kịch bản Hồ Thất đưa tới, xem qua mà nói, Cửu vương gia này đối với bất luận sự vật gì đều mất hứng thú, người chung quanh muốn cho y làm cái gì, chỉ cần không nguy hại đến mình, y đều có thể tiếp thu.

Giống như vị hôn thê Gia Cát Ngọc Kiều này, giữa hai người không có bất luận cảm tình gì, nhưng bởi vì Gia Cát Ngọc Kiều được định là Cửu vương phi tương lai, y liền lấy gương mặt tươi cười mà đối đãi thôi.


Tính tình như vậy, nếu thay lời khác để nói, là một người sẽ không dễ dàng thích bất cứ người nào.

Huống chi, là thích một nam nhân.
Cố Thanh Trạch nghe không hiểu phục hồi chức năng có ý gì, nhưng kết hợp với một câu thì cũng minh bạch ba phần, tiếp nhận viên thuốc Bùi Tuân đưa tới, uống cùng nước ấm.

Một thân thanh y thanh nhã, thần sắc nhàn nhạt, thanh tuyến lại ôn nhuận như ngọc, dùng để mê hoặc người khác, thích hợp nhất, "Ý tứ của thần y, chính là muốn chăm sóc bên người bổn vương?"

"Đúng là ý này." Bùi Tuân không biết xấu hổ mà bổ sung một câu, "Thỉnh Vương gia thêm một cái giường ở bên trong phòng ngủ cho ta, ta sẽ dễ bề thời khắc quan sát tình huống hai chân vương gia."

Cố Thanh Trạch trầm mặc một lát, "Vậy được, dựa theo yêu cầu của Bùi thần y, lập tức đi làm."

Bùi Tuân chậm rãi nheo lại cặp mắt hồ ly, nhìn gương mặt thanh lãnh không gợn sóng của nam tử, đáy mắt tràn ra vài phần ý cười.

Hoàn toàn mặc kệ lời khuyên của Hồ Thất trong đầu, "Nguyên soái đại nhân, tiến triển này có chút nhanh a, ta nói này! Ngài sẽ không... Gần quan được ban lộc, muốn thượng Cố Thanh Trạch đi?"


"Ngàn vạn lần đừng a, nếu Cố Thanh Trạch không cao hứng một cái, trực tiếp kéo ngài ra ngoài chém, nếu ngài chết. Vị diện này, mảnh linh hồn của Cố Thanh Trạch không thu được thì đùng có nói với ta đấy!"

"Thất gia nói ngài có nghe hay không?"

"Xú nguyên soái!"

Ký chủ khế ước đầu tiên của bổn đại gia, nếu ở nhiệm vụ đầu tiên mà thất bại, mặt mũi nó biết để đâu đây?
Bùi Tuân kéo kéo khóe miệng, "Ta đã biết."

Ở trong đầu trả lời xong, bỗng nhiên Bùi Tuân hạ người ngồi xổm xuống, vén y phục của Cố Thanh Trạch lên, đặt hai chân y ở trên đùi mình, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng chậm rãi xoa hai chân y, lực đạo vừa lúc mà vuốt ve, khơi thông máu tuần hoàn.

Cố Thanh Trạch cúi đầu nhìn hắn, ánh mắt nhẹ lóe lên, rất lâu mới nói ra một câu, "...... Làm phiền thần y."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận