Tìm Em Ở Đa Chiều Không Gian


Người ta thường nói, Paris rực rỡ nhất là vào mua xuân.

Muôn loài hoa thi nhau bung nở ra sắc ngát hương trời, hoa nào cũng thật đẹp đến nao lòng.

Hoa anh đào khoe sắc hồng, hoa mận màu trắng muốt nhưng cũng không thể nhắc tới hoa tuylip đủ màu đủ vẻ là niềm đặc trưng của trời tây.

Tiếng chuông ở nhà thờ vang lên, cũng không thua kém loài hoa khi các ô cửa sổ kính cũng đủ màu sắc vô cùng nổi bật.

Đi dạo quanh một vòng thì còn có thể ngửi thấy được cả mùi của Caffee hòa lẫn vào cũng nùi hoa tạo nên một cảm giác ngai ngái, là lạ.

Để nói về Paris buổi sáng có thể dùng những từ như thanh lịch, cổ điển thì ngược lại khi màn đêm buông xuống thì Paris như cởi lớp áo kín đáo khoác lên mình một bộ dạ hội màu đen tuyền lấp lánh ánh pha lê là những vì sao sáng và ánh đèn lung linh.

Giang Vân Ni không ngờ buộc tiệc này cũng thật là lớn, có rất nhiều người đến tham gia, hình như vừa có cả người Châu Âu, vừa có cả người Châu Á, tất cả đều toát lên một vẻ đẹp lộng lẫy như những quý tộc Pháp thời xưa.


Cô nhìn lại bộ đồ của mình mà thở phào nhẹ nhõm, nếu Ngôn Triết Kì không phải là người tinh ý, cẩn thận chuẩn bị trước cho cô một bộ dạ hội màu xanh pha lê lấp lánh này thì cô không biết sẽ phải làm gì vì trong vali không đồ công sở thì cũng rất là vitage.

Hôm nay Ngôn Triết Kì cũng rất khác mọi ngày, anh mặc một bộ tuxedo đuôi tôm, rất lịch lãm khác thường ngày rất nhiều, trên đầu còn đội chiếc mũ beret da màu đen hệt như công tử quý tộc.

Buổi tiệc hôm nay được tổ chức ở bảo tàng rất nổi tiếng Louvre.

Để tổ chức được tiệc ở đây thì chắc hẳn gia thế cũng không hề nhỏ một chút nào.

Bữa tiếc cũng rất nhanh được diễn ra, nhưng rất tiếc những người ở đây chỉ dùng tiếng Pháp với nhau mà không dùng tiếng Anh nên Giang Vân Ni thở dài ngao ngán.

“Họ đang nói về một năm qua đã làm được những gì…sau đó là nói rằng sẽ làm gì trong năm nay với những mục tiêu gì….Và mong nhận được sự quan tâm..”
Giang Vân Ni khi còn đang ngơ ngác thì quay sang thấy Ngôn Triết Kì đang thao thao bất tuyệt dịch lại cho cô nghe, rõ ràng cô chưa hề nói gì vậy mà sao anh có thể hiểu được rằng cô đang nghe không hiểu chứ.
“Hóa..ra là vậy”
“Có gì không hiểu, hỏi tôi”
“Anh biết tiếng Pháp sao?”
“Hồi bé tôi đã được học”
Giang Vân Ni tự nhiên thấy mình hỏi một câu thật vô tri, với một vị tổng tài gia thế lớn nhất nhì như vậy thì làm sao không biết được đa thứ tiếng cơ chứ.

“Họ ở đây đều là những người trong giới nghệ thuật, phim ảnh có và cả thời trang cũng có, chính vì vậy nếu cô để ý còn có cả Tom Holland nữa kìa,…”
“Anh nhắc làm tôi mới để ý, bảo sao tôi cứ thấy có gì đó quen quen”
Giang Vân Ni sau khi nghe anh giới thiệu xong liền cảm thấy mình thật may mắn khi có mặt trong buộc tiệc lớn hôm nay, cũng không thể phủ nhận cô cũng đã là người trong giới nghệ thuật, được hòa nhập vào trong giới lớn hơn, thật thấy hơi hơi tự hào về bản thân mình một chút, thật muốn sau chuyển đi này về sẽ lên núi ở với mẹ một hôm mới có thể kể hết được những gì mà cô trải nghiệm được ở Paris này.

Tiếp theo buổi tiệc chính là nhảy, đương nhiên ngoài Ngôn Triết Kì ra thì còn ai là bạn nhảy cùng cô nào.


Tiếng nhạc vang lên, có thể nghe thấy được tiếng kèn, tiếng violin thêm tiếng piano, hệt như giai điệu dành riêng cho mùa xuân.

Ngôn Triết Kì khẽ đứa bàn tay ra, ý muốn mời cô nhảy.

Giang Vân Ni đương nhiên không thể chối từ, vì chung quanh ai ai cũng đang dần chìm vào trong từng bước nhảy.

Nếu chỉ mình cô không muốn thì cũng thật là kì.

Khi bàn tay hai người đan vào nhau, tay còn lại chạm lên vai, lên eo dần dần nhịp nhàng theo giai điệu nhạc.

Điệu Valse là điệu nhảy duy nhất mà cô biết, cảm thấy cũng thật là may mắn.

Đơn giản cũng dễ hiểu vì điệu nhảy này rất hợp với buổi tiệc sang trọng này.

Cứ thế hai người như chìm sâu vào giai điệu, từng bước chân uyển chuyển như chơi trên bản nhạc.

Váy của Giang Vân Ni giống như cánh hoa đang xòe ra theo từng vòng xoay uyển chuyển càng làm cho điệu nhảy như đang lướt trên những làn mây mềm mại, từng làn gió thổi vào mang theo những cánh hoa anh đào rụng, càng làm khung cảnh giống như một cặp đôi uyên ương đang hòa mình khiêu vũ dưới ánh trắng sáng, điểm thêm những viên kim sa là vì sao.


Sự tập trung của mọi người đang đổ dồn vào hai người, ánh đèn sáng duy nhất cũng đang chiếu lên từng bước nhảy của hai người.

Say mê đến khi hết bản nhạc, kết thúc là chiếc xoay vòng tròn đẹp mắt.

Dừng lại trong vài giây rồi tiếng vỗ tay tán thưởng vang lên không ngớt, hình như còn có ai còn nói họ nhảy thật đẹp, họ thật đẹp đôi,…
Giang Vân Ni khi vẫn đang chìm đắm thì liền chợt nhận ra rằng người trước mặt mình đã có vợ, làm như vậy thật không phải chút nào.

Cô thấy bản thân mình hóa thẹn mà rời khỏi chỗ đó thật nhanh, không quên quay lại xin lỗi anh.

Chỉ để lại Ngôn Triết Kì với ánh mắt khó nói nên lời, có lẽ anh hiểu được cô đang nghĩ về điều gì.

Truyện Võng Du.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận