"Cái gì tốt ạ?"
"Hả! không có gì"
Vì mãi suy nghỉ mà hắn đã vô tình nói ra may mà An Thành không nghe rõ, nếu mà cậu biết được trong đầu hắn đang nghĩ gì thì chắc sẽ xem hắn là đồ ngốc nhỉ, tự dưng tưởng tượng đến một gia đình nhỏ với người ta, đã chắc gì cậu chấp nhận ở bên hắn chứ, cậu không phải là một tên gay như hắn, hắn biết cậu thích phụ nữ và có thể cuộc sống cậu ao ước sau này sẽ là cưới một cô gái xinh đẹp và có gia đình nhỏ riêng cho mình, vì vậy nếu cậu biết được hắn có ý với cậu có lẽ nào cậu sẽ ghê tởm hắn mà rời xa hắn không, hắn rất sợ điều đó, cậu là người đầu tiên mang đến cho hắn nhiều cảm xúc như vậy, là người đầu tiên hắn có cảm giác muốn ở gần, muốn cậu luôn luôn ở bên cạnh mình không xa rời, nhưng Lý Doãn hắn nhất định sẽ không từ bỏ từ lần đầu gặp và qua thời gian làm việc chung hắn đã định sẽ có được con người này vì vậy trừ khi cậu ghét bỏ hắn nếu không hắn sẽ tìm cách để cậu chấp nhận ở bên mình
"A"
Vì không để ý một cậu bé vô tình chạy ngang đụng vào An Thành, mất thăng bằng cậu ngã về phía trước nhắm chặt mắt cậu nghĩ lần này mặt cậu chắc về với đất mẹ mất, qua 5 giây không thấy việc gì cậu chậm rãi mở mắt, đập vào mắt cậu là hình ảnh một lồng ngực săn chắc, cậu lập tức đỏ mặt, thế mà lại được người ta ôm vào lòng rồi, tuy không phải lần đầu nhưng mà sao An Thành có cảm giác là hắn cố ý nhỉ, phía trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói ôn nhu
"Không sao chứ?"
Lắp bắp trả lời không sao rồi vội vàng rời khỏi lồng ngực kia khiến Lý Doãn có chút hụt hẫng, khi thấy An Thành chao đảo hắn đã không do dự mà đưa tay ra đỡ thuận tiện kéo người ta ôm luôn vào lòng, con người này ôm vẫn là thoải mái như vậy tiếc là thời gian không lâu lắm, hắn nghĩ mai mốt hốt về được rồi phải ôm cho đã mới được
Không khí giữa hai người trở nên gượng gạo, lúc này Tiểu Vệ cũng đã chơi xong mặt hớn hở chạy ra chỗ hai người thấy hơi khác thường, nhìn qua thấy An Thành đang đỏ mặt liền lập tức quay qua liếc baba mình
"Baba à người làm gì ba nhỏ con?"
"Không có gì cả"
Tiểu Vệ lập tức trưng ra bộ mặt 'người nghĩ con tin?' đến sát bên Lý Doãn nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe
"Baba à mặc dù con biết người độc thân quá lâu nên khi gặp một người tuyệt vời như ba nhỏ con sẽ khó mà kiếm chế nổi, nhưng mà con khuyên người nên tiết chế bớt bớt lại đi đừng làm cho ba nhỏ con sợ mà chạy mất, lúc đó con cũng không tìm lại cho người đâu, khi đó không có ai thèm lấy là người sẽ thành cẩu độc thân suốt đời a, mà cẩu độc thân thì rất đáng thương"
"! ! "
Ai nói cho hắn biêt là đứa con của hắn có tính ông cụ non từ khi nào vậy, mà cái gì cẩu độc thân có phải là đang xem thường hắn không, ông đây rất giàu với rất đẹp trai, với hai thứ đó ít ra hắn cũng được xem là người đàn ông mà mọi nữ nhân đều mong muốn đi.
Dường như hiểu đang baba mình đang nghĩ gì Tiểu Vệ liền quăng cho hắn một câu khiến hắn cứng họng
"Nhưng rất tiếc baba à người không thích nữ nhân nên hiện tại cũng là đang ế"
"!.
.
"
Mặc kệ baba mình Tiểu Vệ chạy qua chỗ An Thành tiếp tục kéo người đi chơi, sau một hồi lại đi ăn cho đến khi mặt trời sắp lặn thì mới trở về
Cũng như mọi ngày cậu đến công ty làm việc nhưng hôm nay tâm trạng của cậu cực kì tốt vì đây là lần đầu tiên cậu được đi theo sếp để ký hợp đồng với ông chủ lớn khác nha, tuy hồi nhỏ đã nghe ba mình nói qua nhiều lần nhưng đây là lần đầu cậu được trải nghiệm thực tế nên có chút phấn khích, nhưng không lâu sau đó An Thành ước gì hôm nay mình không tham gia việc này, thế quái nào người ký hợp đồng lại là anh trai của cậu chứ, ngoài Tiểu Hoa ra An Thành còn có một người anh trai tên là Triệu An Minh, con người này tính cách có chút quái đản nên An Thành không biết khi gặp mặt anh cậu sẽ có biểu hiện gì đây
"Sao vậy trợ lý Triệu?"
"À! không! mà thư ký Lâm này tôi rời khỏi đây được không?"
"Hả sao vậy? Cậu không khỏe à, để tôi nói chủ tịch"
"À không!.
tôi không sao"
Cánh của mở ra, bước vào là một người đàn ông lịch lãm, ngũ quan tinh tế, khuôn mặt này đôi phần có vài nét giống An Thành, Lý Doãn trước đây đã từng làm việc với anh vài lần và rất hài lòng với cách làm việc và tính tình của người này, với gương mặt điển trai của mình An Minh cũng có nhiều phụ nữ theo đuôi giống như hắn nhưng anh chỉ luôn nghĩ đến người vợ của mình điều này khiến Lý Doãn càng thêm tôn trọng
An Thành cúi mặt xuống, lấy tài liệu che lại thầm cầu cho ai đó đừng nhìn qua đây mà nhận ra mình, trong lòng không ngừng lạy trời lạy phật
"Chào Lý tổng"
"Chào giám đốc Triệu, Triệu tổng vẫn khỏe chứ?"
"Ba tôi vẫn khỏe cám ơn Lý tổng đã hỏi thăm, hai người đây là!.
?"
Nghe đến An Thành giật nảy mình, che mặt cao hơn trong lòng không ngừng niệm chú đừng nhận ra mình, đừng nhận ra mình
"À đây là trợ lý và thư ký của tôi"
An Minh quan sát hai người rồi dừng lại trên người An Thành rồi híp mắt suy nghĩ gì đó khiến An Thành bị nhìn cảm thấy không khỏi lo sợ đổ mồ hôi hột, hôm nay là cái ngày quái quỷ gì vậy trời đi làm mà còn gặp người nhà, cậu nhớ không nhầm sáng nay bước ra cửa đâu phải chân trái đâu, số cậu đúng là xui mà huhu
Thấy An Minh cứ nhìn chằm chằm An Thành khiến Lý Doãn khó chịu liền hắng giọng một cái
"Có chuyện gì sao?"
"À không nhìn vị này có chút giống người quen của tôi"
Hai người bàn về hợp đồng hồi lâu, hai người nói chuyện rất ăn ý, Lý Doãn rất hài lòng về hợp đồng lần này nó đều có lợi cho cả hai bên tuy nhiên An Minh lâu lâu lại nhìn trợ lý của hắn khiến hắn cực kỳ không vui, bàn thì lo bàn chứ nhìn người của hắn làm gì rãnh mắt quá sao, hắn biết là cậu rất đẹp nhưng không ngờ lại dễ thu hút người khác như vậy kể cả người có vợ như An Minh cũng bị thì không ổn thật rồi, không được không được Lý Doãn hắn phải mau bắt người này về giấu đi mới được, không thể để bên ngoài lâu lỡ bị bắt đi thì khổ.
An Thành đứng kế bên không khỏi lo sợ trong lòng, sao lâu lâu cứ nhìn chằm chằm mình vậy trời không phải nhận ra rồi chứ nghĩ vậy cậu liền chột dạ, cứ mỗi lần anh nhìn cậu thì tim cậu muốn rớt ra ngoài luôn rồi, sao đứng im thôi mà cũng bị cảm giác như chơi trò cảm giác mạnh vậy trời mà còn là đáng sợ hơn nữa chứ, không ngừng cầu cho việc này nhanh nhanh kết thúc chứ đứng như vậy hoài chắc cậu sợ chết mất.
Sau một hồi thì cuối cùng cũng ký hợp đồng xong, cậu nhẹ thở phào cảm ơn ông trời, nào ngờ đi được một đoạn liền bị túm cổ ép vào trong tường, ngước mặt lên định chửi thì liền bắt gặp gương mặt lạnh băng của ông anh mình thì lập tức cứng miệng, ông trời ơi giúp người thì làm ơn giúp cho trót dùm con, thế quái nào thoát một lần rồi trực tiếp bị bắt luôn vậy, sao người nỡ đối xử với con như vậy hichic
"A! anh hai.
.
lâu rồi không gặp hì hì"
An Minh không nói gì chỉ nhìn An Thành rồi cười khiến An Thành khiếp sợ dựng cả lông tơ, làm ơn ông đừng có cười với khuôn mặt đáng sợ như vậy được không, sẽ chết người a, sao chị dâu có thể sống chung với một người đáng sợ như ông chứ, đúng là tinh thần thép mà
"Nghe mẹ nói em bỏ nhà đi!.
.
"
An Minh kéo dài chữ cuối làm An Thành lạnh cả người vô thức nuốt ngụm nước bọt cái ực, chết người thật đấy, sao ông có thể nói chuyện với em trai mình với giọng điều đáng sợ như kể chuyện ma thế kia chứ, con tim tui rất mỏng manh đó, rất dễ vỡ có biết không
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...