Tìm Anh Trong Giao Diện Game Online


Nói đùa, cậu cảm thấy mình đã chiếm lợi lớn rồi, làm sao có thể lại nhận nữa.

Nếu lại nhận cậu cũng không biết lấy gì để đền lại.

Chẳng lẽ lấy thân báo đáp? Khu! Không thể!
Đúng là mấy món đồ đó chẳng bỏ bèn gì, cậu có thể tự mua được.
Sau khi thay đám trang bị mà Hòa Thượng đưa, chưa cần khảm ngọc điểm trang bị của cậu đã tăng lên một đoạn, đã vượt mốc chín mươi rồi.
Nếu có thế full ngọc ba, điểm trang bị của cậu có thể đạt tới một trăm hai mươi, ba mươi.
Từ sau sự kiện đó Nhạc Dương không còn bị người trực chờ đuổi giết nữa, cậu nhanh chóng làm xong đám nhiệm vụ chính tuyển cho tới cấp bậc hiện tại.

Map nhiệm vụ chính tuyển đã đối thành Phụng Minh Trấn, thành thị sau khi update có thể liên thông ba sever trong một cụm sever.
Cậu lại có thêm một món trang bị khác, Long Văn.

Đồ để tăng cấp cho món này buộc lòng cậu phải đến Phụng Minh Trấn đi phó bản.


Phó bản cần đi nhất là Phụng Minh Vương Lăng, yêu cầu ngẫu nhiên khiêu chiến bốn con thần thú cổ đại như Cùng Kỳ, Thao Thiết, Anh Chiêu...!Vô cùng khó nhằn.
Nhưng đã định sẽ thật thuận lợi khi đi với chiến đội xe tăng.
"Ha..."
Kết thúc một ngày bận rộn, Nhạc Dương thả lỏng tay chân ngồi ở trên ghế, cả người như không có xương dần dần tuột xuống, sắp nằm dài trên ghế luôn.
Trong khi đôi mắt cậu thì mơ màng nhìn màn hình máy tính.
"Làm gì vậy? Chơi đến chảy xệ luôn hả? Ngày mai là thứ hai đó, đi ngủ sớm đi." (4)
Hà Du đánh răng ra thấy cậu như vậy thì lải nhải.
Cũng là quan tâm, Nhạc Dương luôn rất hưởng thụ.

Âm thầm hưởng thụ.
Cậu đáp một tiếng rồi đứng lên khỏi ghế nhưng lại không tắt máy tính đi.
"Chơi xong rồi, tắt luôn đi."
Hà Du tưởng cậu quên, nhắc cậu.
Nhạc Dương lắc đầu: "Buổi tối muốn treo train."
Hà Du ngây ra, khó hiểu: "Bình thường cậu không treo train đêm mà.

Cậu mới mua auto hả?"
Auto giống như bản hack, cài đặt vào máy có thể không cần thao tác nhân vật cũng có thể sài skill tự động đánh.
Trước đây Nhạc Dương luôn không dùng, bởi vậy tuy cậu chơi từ đầu sever nhưng người ta đều có thể chơi đến max cấp, cậu chỉ mới tới tám chín, mặc dù trong đó có một nguyên nhân trọng yếu là cậu không có tiền để nâng tâm pháp đủ để lên cấp chín mươi.

Cho nên cậu cũng lười đi train.
Nhạc Dương vừa bóp kem lên bàn chải đánh răng vừa nói: "Train ké, có người kéo tôi."
Hà Du ngẩn ra một chút, sau đó à một cái, tỏ vẻ đã hiểu.


Lần này đến phiên Nhạc Dương khó hiểu.

Nhưng cậu nhanh chóng rõ ràng, Hà Du nhất định là đã hiểu lầm cậu đi cùng với người cậu thích trên mạng.


Mặc dù đúng là như thế...
Kiểm tra khắp một lượt cảm thấy không vấn đề gì nữa Nhạc Dương chăm chăm nhìn nhân vật nam Thiên Sơn đang chạy lăn săn trên màn hình một chút rồi mới cho màn hình ngủ, mình cũng leo lên giường.
Một đêm vô mộng.
Mấy hôm nay Nhạc Dương luôn sống theo một quy luật.

Sáng sớm dậy đi phó bản, sau đó tắt máy đi học, học xong lại về mở game, chiều lại đi học, tối về mở game.

Một ngày của cậu trừ ăn, học, ngủ ra còn có chơi game.
Người ta còn ra ngoài đi chơi, cậu chỉ chơi game.
"'Dạo này..

Cậu thế nào rồi?"
Một hôm đẹp trời, Tào Minh bỗng nhiên hỏi cậu.

(3°
Nhạc Dương ngẩn ra một chút mới hiểu hắn đang nói về cái gì.

Cậu khó hiểu có chút chột dạ nhấp chuột mở lên một giao diện nào đó đem nhân vật nam Thiên Sơn dạo gần đây xuất hiện với tần xuất cao trong màn hình của cậu che đi, vừa đáp: "'Cũng bình thường."
Đúng thật là bình thường.

Tuy rằng lâu lâu Gặp Thần Giết Thần vẫn có một số hành động đầy ẩn ý nhưng chung quy ra họ giống như huynh đệ tri giao hơn.

Huynh đệ lúc nào cũng có nhau ấy mà.

Đi đâu cũng đi cùng nhau, ở trong bang cũng cùng nhau...
À đúng rồi, cậu đã vào bang Cá Không Ăn Muối Cá Ương.
Đối với sự xuất hiện của cậu đại đa số thành viên trong bang đều cảm thấy bình thường, nên hoan nghênh thì hoan nghênh, sau đó liền ai làm việc người nấy.

Cũng có một số người thắc mắc, ẩn ý đánh giá nhưng không phải vấn đề cần đặc biệt để tâm.
Tào Minh khẽ quan sát cậu, thấy cậu cũng không giống như mình trước kia lúc yêu đương qua mạng liền an tâm.
Quả thật so với những người yêu qua mạng rất cuồng nhiệt thì Nhạc Dương trông có vẻ không hề giống tí nào.
Đến cả Hà Du cũng từng ngờ vực hỏi cậu: "Cậu thật sự đang yêu à?"
Nhạc Dương nghe rồi chỉ biết cười, rồi còn biết trêu đùa lại: "Yêu đơn phương mà." (4)
Anh chàng thẳng nam tỏ vẻ hiểu rõ à lên, sau đó liền không quan tâm nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận