Editor: Nguyễn Thủy
Trần Kỳ từ trước đến nay rất kiêu ngạo, ở trong trường học luôn bị Quách Mặc đè xuống, trong lòng vẫn không bình ổn.
Mãi đến lúc ra trường, một đường thành danh, một đường trở thành đạo diễn nổi tiếng Thiên triều.
Thanh danh ông càng lớn, trong lòng khúc mắc ngày xưa càng chặt.
Ông nhìn những bạn đồng môn trước kia khen ngợi mình rất muốn hỏi họ: Mấy người nhìn xem, lúc đó mấy người ủng hộ Quách Mặc, bây giờ ông ta chẳng là gì, mà tôi! Mà tôi mới là người thành công nhất!
Họp lớp mười năm sau, Trần Kỳ không nhịn được mà ngăn lại Quách Mặc.
Trên mặt ông ta mang ý cười, lời nói lại không hề giống bên ngoài chút nào.
" Quách Mặc, đạo diễn thiên tài trong trường học, có phải nên lấy tác phẩm của ông ra khiến tôi học tập chứ nhỉ?"
..............
Sau lần đó, Quách Đạo không tham dự bất kỳ cuộc họp lớp nào nữa, thậm chí còn cắt đứt liên lạc với bạn bè.
Ông cũng không oán hận Trần Kỳ, nhưng vẫn tức ở trong lòng, giấc mơ cả đời của ông chính là có một bộ phim ưu tú khiến người khác không chê được.
Đối với những lời quan tâm giả vờ hay lời nói cười nhạo, ông đều trả lời có lệ.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Tháng 7, chị Trần cho Chung Tình nghỉ một tháng cuối cùng.
20 tháng 7, bộ phim « sử thi» lần đầu ra mắt.
21 tháng 7 « Khúc ca cát vàng công chiếu».
Là diễn viên chính, Chung Tình được mời tham ra Sneak Show(*)
(*) Nói một cách đơn giản, Sneak Show hay còn gọi là Sneak Preview là buổi chiếu phim trước thời gian công chiếu chính thức.
Lúc vào tới rạp chiếu phim, điện thoại cô sáng lên.
Trên các báo đều nói về số tiền thu được sau khi công chiếu « Sử thi»
Hai trăm triệu.
Ngày đầu tiên chiếu đã hai trăm triệu, đặt trên một bộ phim là rất thành công.
Chẳng qua « sử thi » kiếm được hai trăm triệu là do hoạt động quảng cáo với các mối quan hệ của Trần Đạo.
Chung Tình nhìn điện thoại tối dần.
Lần đầu cứ thử xem.
Cô tiến đến vị trí của mình, nhìn màn hình.
Tuy rằng là diễn viên chính, bộ phim « Khúc ca cát vàng» này là tự Chung Tình quay chụp, không dùng thế thân.
Chính là lúc này xem lại, trong lòng Chung Tình bỗng có cảm giác kích động cùng mới lạ.
Cô nhìn diễn viên xa lạ lại quen thuộc kia, hoàn thành số phận của họ, sống hoặc chết, vinh hoa hoặc nghèo khổ, trong lòng bỗng hiểu rõ câu nói cô đọc trong sách:
" Dùng trái tim để đóng kịch, sẽ có linh hồn của mình trong mỗi nhân vật."
Tướng quân Yến quốc lúc nhìn thấy quân địch phá thành, hắn hạ lệnh mở cửa thành để bảo vệ tính mạng muôn dân, lúc Khải quốc tiến vào thành, hắn rút kiếm tự vẫn, máu tươi nhiễm đỏ lá cờ.
" Ta làm trái lời thề của, Ngô vương, ta có tội!"
Đây là câu nói cuối cùng trước khi chết của vị tướng quân kia.
Hắn không thể trơ mắt nhìn bá tính đi tìm chết, lại không qua được cánh cửa trung quan ái nước.
Chung Tình chăm chú nhìn màn hình, không đến hai tiếng, cô quên mất mình là Chung Tình, trái tim lẫn đầu óc, ngã vào cát vàng kia.
Mãi đến khi màn hình tối xuống, tiếng nhạc kết phim gọi cô tỉnh lại.
Chugn Tình hít một hơi, trái tim treo lơ lửng thả lỏng xuống.
Rạp chiếu phim im lặng, không biết ai bắt đầu, tiếng vô tay như sấm, truyền vào lòng mọi người.
Đến cuối cùng, tất cả mọi người cùng đứng lên, vì bộ phim mà vỗ tay.
Chung Tình cũng là một trong số đó.
Trên môi cô mang theo mỉm cười, cô biết, bộ phim này thành công.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...