Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Linh hồn hoàn chỉnh thì lại được đi đầu thai.
Túc Bảo hiểu rồi: “Tức là có người đang lén lút thờ cúng bốn tên ác nhân kia!”
Kỷ Trường khẽ xoa đầu Túc Bảo: “Nói đúng rồi!”
Bốn quỷ hồn này là kẻ thù của tất cả mọi người trong khu chung cư.
Bọn nó làm đủ mọi việc xấu xa, đến người già và trẻ con mà bọn nó cũng thẳng tay giết chết, ấy nhưng lại có người thờ cúng bọn nó!
Người này có ý đồ gì!!
Túc Bảo hỏi: “Là ai thế ạ?”
Kỷ Trường chỉ tay vào bài vị: “Trên này viết tên người thờ 4 bài vị—Bối Thần Vũ thờ cúng.”
Túc Bảo mở to hai mắt: “Là dì đó thờ bài vị ạ?”
Kỷ Trường gật đầu.
Túc Bảo khó hiểu, tại sao lại làm như thế?
Dì kia chẳng phải con cháu của 4 quỷ hồn này, không thân không thích….
Tô Cẩm Ngọc nghĩ tới xấp tiền trong ví Bối Thần Vũ, nói: “Có lẽ cô ta làm thế vì tiền!”
Chuyện này chỉ có Bối Thần Vũ biết.
Túc Bảo giơ tay bẻ gãy 4 tấm bài vị, phá hủy hoàn toàn sự thờ cúng mang ý đồ độc ác và nham hiểm này.
Trong hành lang có rất nhiều ‘người’ già, nữ quỷ và quỷ trẻ con, tất cả đều im lặng. Nhìn thấy Túc Bảo thiêu rụi bốn gương mặt và phá hủy mấy tấm bài vị, có ‘người’ không khỏi rơi nước mắt.
“Chết đi….chết đi!” Đáy mắt các quỷ hồn bùng lên sự căm hận.
Túc Bảo vẫy tay chào họ: “Nào mọi người… lên đường bình an nha!” . Kiếm Hiệp Hay
Đám ‘người’ lục tục rời đi, có lẽ thù lớn của họ đã được báo, hoặc có lẽ họ đã giải quyết được mối bận tâm và không còn oán hận và chấp niệm nữa.
**
Tiếng hét của mấy đứa nhóc Tô Tử Tích đã thu hút người dân ở 6 tòa nhà tới phòng 602. Một số người đàn ông chiếu đèn pin vào phòng thì trông thấy mấy đứa trẻ.
Mặt họ lập tức sa sầm, họ khiển trách: “Các cháu là con cái nhà ai thế? Làm xằng, khuya rồi còn chạy lung tung tới đây làm gì? Phụ huynh nhà các cháu đâu?”
Tô Nhất Trần bước ra từ căn phòng, thản nhiên gánh tội giúp: “Tôi ở đây.”
Thấy người lớn bước ra, mọi người giật thót, sau đó thì nghẹn họng.
“Anh không phải người của khu chung cư này đúng không? Anh không biết căn phòng này là nơi như thế nào hả?”
Tô Nhất Trần ngắt lời người đang hỏi, nói: “Tôi biết đây là nơi như thế nào. Tôi đến để tìm một thứ.”
Anh đưa một tấm bài vị vỡ ra: “Có người lén lút thờ cúng mấy tên ác nhân kia ở đây.”
Tô Nhất Trần kêu đám đàn ông mới tới tự xem tấm bài vị.
Bọn họ nửa tin nửa ngờ vào phòng xem thử, lửa giận lập tức dâng lên trong mắt họ.
Mấy quả táo trên bàn thờ vẫn còn tươi, có thể thấy táo mới được đặt ở đó hai ngày trước.
Người kia hẳn là rất chu đáo trong việc thay đồ thờ.
“Là đứa đáng chết nào thế?” Một ông chú tức giận đến mức đá văng chiếc ghế trước mặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...