Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Giống như vừa bị sét đánh giữa trời quang, nó mơ màng hồ đồ trở về giường chung trong nhà tù…
“Ta đâu có biết là không được ngủ ở giữa giường chung chứ…” Quỷ xui xẻo khóc: “Kết quả ta ngủ!”
Nó còn chưa kịp thở được một hơi nữa đó!
“Ta đi khiếu nại, kết quả trở về còn thảm hơn.”
“Ta co rúm trong góc tường, kết quả lại bị điện giật do công tắc bị rò rỉ, hét lên một tiếng lao thẳng lên người trùm tù. Lại…”
“Ta chịu không nổi nữa nên đã chạy trốn, kết quả bị chó đuổi theo chạy ba mươi vòng, còn bị dùi cui điện thụi liên tiếp lên người.”
“Ta xin đổi nhà tù, hay lắm, mỗi lần xin được rồi, lại không thể rời đi vì lý do này đến lý do khác!”
“Lần đầu tiên xin thành công, ta cho rằng cuối cùng mình cũng có thể thoát khỏi biển khổ, kết quả ngày đó có người vượt ngục đốt trụi hộp phối điện, chuyện này cũng bị trì hoãn, sau đó lãnh đạo bên trên bị truy cứu trách nhiệm, thay đổi lãnh đạo, đơn xin của ta cũng theo đó mà bay.”
“Lần thứ hai ta lại xin thành công, kết quả đồ ăn trong nhà tù xảy ra vấn đề, có rất nhiều người miệng nôn thốc nôn tháo, bên trên cũng bị truy cứu trách nhiệm… Thay đổi lãnh đạo, ta lại bị giữ lại.”
“Lần thứ ba ta lại xin, lần này là các phạm nhân đánh nhau, quá ầm ĩ náo loạn, bên trên bị truy cứu trách nhiệm… Thay đổi lãnh đạo… Ta lại…”
“Lần thứ tư là dây chuyền sản xuất của nhà tù sản xuất cháy… Truy cứu trách nhiệm… Đổi lãnh đạo… Ta lại không đi được.”
“Lần thứ năm… Lần thứ sáu…”
Dù sao nó xin bao nhiêu lần, nhà tù xảy ra chuyện bấy lần, cũng đổi lãnh đạo ngần đó lần.
Sau thì bên trên không bao giờ cho nó xin nữa, quả thật rất tà môn, bọn họ biết làm sao được, chỉ có thể giả vờ bận rộn công việc quá nên quên mất đơn xin của quỷ xui xẻo.
Tô Cẩm Ngọc chậc một tiếng: “Lãnh đạo thật xui xẻo.”
Quỷ xui xẻo cứ như vậy, vẫn luôn không thể rời khỏi nhà tù.
“Vậy sao ngươi lại bị gà mổ chết? Trong nhà tù có gà hả?” Túc Bảo tò mò.
Vẻ mặt quỷ xui xẻo kiểu “một lời khó nói hết”.
Tô Cẩm Ngọc và Túc Bảo nghe đến say sưa.
Túc Bảo không ngờ trên đời này lại có người xui xẻo như vậy!
Hiện tại bé tò mò không biết quỷ xui xẻo đã chết như thế nào, nó nói mình đã bị gà mổ chết, hơn nữa sau khi chết còn rất sợ gà trống, chuyện này là sao vậy ta?
Bé con chống má: “Sau đó thì sao, sau đó thì sao?”
Tô Cẩm Ngọc: “Trong nhà tù không được nuôi gà mà phải không? Sao ngươi lại bị gà mổ chết thế?”
Hai người nhìn quỷ xui xẻo bằng ánh mắt trông mong.
Quỷ xui xẻo lập tức có cảm giác như mình đang kể chuyện trước khi đi ngủ cho đám trẻ con mẫu giáo, một lời khó nói hết…
Nó nói thầm: “Trong nhà tù đúng là không có gà…”
Sau mấy lần xin chuyển nhà tù mà không có kết quả, quỷ xui xẻo không cam lòng, chỉ có thể tiếp tục nghĩ đến việc trốn thoát.
“Thật ra ta chỉ bị kết án ba năm tù, ta đã nộp đơn xin được hơn một năm… Chỉ cần ngồi tù thêm hơn một năm nữa là ta có thể ra ngoài rồi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...