Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Các nhân viên hò reo trước bất ngờ lớn, vội vàng vớ túi và điện thoại của mình rồi chạy như bay khỏi phòng làm việc.
Nữ quỷ Kiều Kiều bị chém mấy nhát, ngày càng đuối sức, nhưng không rõ tại sao nó chẳng thể thoát khỏi Túc Bảo.
“Sao lại đuổi bắt ta!” Kiều Kiều tức giận hỏi.
Túc Bảo còn chưa trả lời thì Tiểu Ngũ đã cao giọng đáp: “Bởi vì ngươi có xi-rô!”
Kiều Kiều: “….”
Túc Bảo: “…”
Tô Lạc: “…”
Sau khi Túc Bảo chém khoảng ba mươi nhát kiếm, Kiều Kiều nằm bò dưới đất như một vũng bùn, khóc không ra nước mắt.
Tại sao lại như vậy…
Nó không tiếc mạng sống, nhảy lầu tự vẫn để sớm chiều được ở bên Tô Lạc.
Nếu bị người lợi hại như Kỷ Trường bắt thì chẳng nói làm gì, đằng này lại bị một con nhóc miệng còn hôi sữa chế ngự.
Nó không phục, không cam tâm.
“Không thể tha cho ta ư?” Kiều Kiều yếu ớt nói: “Ta cam đoan sẽ không hại anh trai, được không? Ta chỉ cần được ở bên cạnh anh trai…”
“Thật đó, ta chỉ cần mỗi ngày được ở bên anh trai là vừa lòng thỏa ý rồi…”
Kiều Kiều bật khóc, nó thực sự không muốn hại Tô Lạc nữa, chỉ muốn biết mỗi ngày anh ngủ dậy lúc mấy giờ, sau khi dậy sẽ đánh răng trước hay đi vệ sinh trước….Ăn cơm có nhiều không, lúc ngủ mặc đồ ngủ gì, buổi tối có nói mớ không….
Nó có đòi hỏi gì nhiều đâu!
Túc Bảo lắc đầu, từ chối một cách dứt khoát: “Không thể!”
Quỷ ở bên cạnh người thì chỉ có hại chứ không có lợi gì cho con người cả.
Nếu Kiều Kiều ở bên cậu tư thì về lâu về dài, cậu tư nhất định sẽ yếu đi, vận rủi bám thân, thậm chí còn giảm tuổi thọ.
“Vậy ~ Em hỏi chị nè, con quỷ cùng chị tới hôm qua là ai?” Túc Bảo hỏi.
Ánh sáng thoáng hiện trong đôi mắt Kiều Kiều, nó hỏi: “Ta nói thì ngươi sẽ tha cho ta à?”
Túc Bảo lắc đầu: “Không thể!”
Kiều Kiều lập tức nhắm mắt lại: “Thế sao ta phải nói cho ngươi!”
Túc Bảo giơ cây kiếm lên: “Được thôi, vậy em có thể thử pháp thuật khác mà sư phụ dạy em rồi!”
Pháp thuật này tên là: Thuật ngầu đến bức người…..
Kiều Kiều mở choàng hai mắt, tức muốn chết.
Chính thứ pháp thuật ‘lùi lùi lùi’ này đã hại nó thê thảm, không chém chết nó luôn mà mỗi lần chém là một lần nó phải chịu cực hình!
Bây giờ còn định thử pháp thuật mới gì chứ?!
“Ta nói!” Kiều Kiều nghiến răng, vừa khóc vừa nói: “Ta chỉ biết nó là ác quỷ, nó nói có thể giúp ta, điều kiện duy nhất là cho nó trốn trên người ta khi cần thiết.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...