Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Du Sâm Miểu chuẩn bị đi làm thì thấy Lâm Tuyết Anh tới. Anh ấy rất bất ngờ, hỏi: “Tiểu Anh Đào, chẳng phải em nói sẽ không bao giờ gặp anh nữa…”
Lâm Tuyết Anh ủ dột đáp: “Em cũng không biết tại sao…… em không tìm được người để trút bầu tâm sự, đôi chân em như không nghe lời mà vô thức đi tới đây.”
Dứt lời nước mắt cô nàng rơi lã chã.
Du Sâm Miểu cố kìm lòng không đưa tay ra, chỉ tự giễu: “Chu Tiêu và Nghị Bân đâu? Chẳng phải họ…”
“Đừng nói nữa!” Lâm Tuyết Anh bưng mặt khóc: “Vốn dĩ em chẳng có gì với hai người họ cả, sau khi anh rời đi em không còn liên lạc với họ nữa.”
“Lẽ ra hôm nay em không nên đến tìm anh, nhưng em không biết phải làm sao….. em rất nhớ anh, em không thể lừa mình dối người thêm nữa…”
Đáy mắt Du Sâm Miểu thoáng hiện sự đấu tranh, cuối cùng ôm mạnh Lâm Tuyết Anh vào lòng.
Lâm Tuyết Anh tựa vào lồng ngực Du Sâm Miểu, cảnh tượng lúc này thật giống với phim tình yêu ngược tâm, nam nữ chính hội ngộ sau bao hiểu lầm….
Ôi…. ngược quá!
Cô nàng ngước mắt nhìn si mê, nhưng lại bị vẻ ngoài của Du Sâm Miểu làm cho tỉnh hẳn cơn mê.
Một vòng râu xanh mọc quanh khóe miệng Du Sâm Miểu, trông không sạch sẽ và rất lôi thôi lếch thếch.
“…”
Đáy lòng Lâm Tuyết Anh lập tức đau khổ đến cùng cực.
Quả nhiên Mộc Quy Phàm và Tô Nhất Trần đã chiếm trọn trái tim cô nàng, cô nàng không thể yêu người đàn ông nào khác nữa…
“Xin lỗi, em không nên đến quấy rầy cuộc sống vốn đang bình lặng của anh! Em…” Lâm Tuyết Anh quay người toan bỏ đi.
Nhưng chiêu lạt mềm buộc chặt của cô nàng càng khiến Du Sâm Miểu điên cuồng hơn, anh ấy nắm cổ tay Lâm Tuyết Anh rồi đè cô nàng lên tường hôn tới tấp.
Lâm Tuyết Anh lập tức mê mẩn vì vở kịch tình yêu của mình được thêm tình tiết đụng chạm kịch liệt như này. Cô nàng nhắm mắt lại, tưởng tượng người đang cưỡng hôn mình là Mộc Quy Phàm….
“Ôi…” Trái tim loạn nhịp, Lâm Tuyết Anh không khỏi ngượng ngùng đáp lại nụ hôn.
Lửa gần rơm lập tức bùng cháy.
Lâm Tuyết Anh nhắm mắt trong suốt quá trình hôn nhau với Du Sâm Miểu, nội dung tưởng tượng của Lâm Tuyết Anh đã chuyển từ Mộc Quy Phàm cưỡng hôn cô nàng sang quá trình công thành đoạt đất bá đạo trong tình yêu của Tô Nhất Trần.
Nửa giờ sau.
Lâm Tuyết Anh lấy chăn che hai má đỏ ửng.
Đáy mắt Du Sâm Miểu đong đầy niềm vui và bất ngờ, anh ấy không dám tin, hỏi: “Tiểu Anh Đào, em, đây là lần đầu tiên của em à….”
Lâm Tuyết Anh lập tức nói: “Đáng ghét, không được nói!”
Đương nhiên đây không phải lần đầu của cô nàng, à không, nên nói rằng cô nàng luôn trao lần đầu tiên cho tất cả những người bạn trai của mình. Dù sao ngày nay khoa học kỹ thuật cũng vô cùng phát triển, cái gì cũng có thể ‘vá’…
Có điều, Lâm Tuyết Anh mới phẫu thuật chưa bao lâu, nghĩ tới Mộc Quy Phàm và Tô Nhất Trần, cô nàng lại phải lên kế hoạch tới bệnh viện hai lần nữa…. ừm…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...