Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Mộc Quy Phàm đi phía trước như cảm nhận được điều gì đó, đột nhiên quay đầu lại, chỉ trông thấy một nữ giúp việc đang ôm lẵng hoa nơi vườn hoa, tay còn cầm chiếc kéo làm vườn.

Cô ả cụp mi, ôm lẵng hoa và lặng lẽ làm công việc của mình.

Mộc Quy Phàm khẽ nheo mắt, không thể xác định rõ điều gì bất thường.

Nếu khi trước anh nhìn thấy nữ quỷ ôm đầu thì lúc này từ chi tiết nhỏ trong động tác của nữ giúp việc, anh chắc chắn sẽ nhận ra được động tác của nữ giúp việc và nữ quỷ kia hoàn toàn giống nhau.

Tiếc thay, Mộc Quy Phàm không thể nhìn thấy quỷ.

Hóa ra, âm dương cách biệt thế nào mà cú đá ban nãy của Túc Bảo đã đá nữ quỷ vào thân thể nữ giúp việc….

Mộc Quy Phàm đưa Túc Bảo vào trong biệt thự, không tiếp tục đoạn đối thoại dang dở ban nãy với ông cụ Tô nữa…

Bà cụ Tô: “Túc Bảo đói không con? Bà ngoại…”

Bà cụ vừa toan nói để bà ngoại nấu món ngon cho con ăn, nhưng lập tức đổi thành: “Bà ngoại kêu ba con nấu đồ ăn cho con.”


Một ông ba sắp nhỏ đạt tiêu chuẩn nhất định phải có tài nấu ăn tuyệt vời. . T𝙧a𝓃g‎ gì‎ mà‎ hay‎ hay‎ 𝘁hế‎ ﹍‎ T‎ 𝙧‎ U‎ m‎ 𝘁‎ 𝙧‎ u‎ y‎ ệ‎ 𝓃.𝒗𝓃‎ ‎ ﹍

Nếu không, làm thế nào để chăm một đứa bé trắng trẻo mũm mĩm?

Tuyệt đối không thể mua đồ ăn bên ngoài, không lành mạnh.

Mời dì giúp việc cũng không được, lỡ như lười biếng hoặc có tật giấu đồ, ăn bớt ăn xén nguyên liệu nấu nướng thì sao được.

Mộc Quy Phàm nhướn mày: “Chắc chứ?”

Đôi tay này của anh mới chỉ cầm dao chém người.

Chẳng ngờ cả gia đình nhà họ Tô nhất loạt nhìn về phía anh như ngầm hiểu ý nhau.

Mộc Quy Phàm: “…”


Hai tay Túc Bảo làm động tác cố lên, nói: “Ba ơi cố lên, zô zô.!”

(???_??)?

Mộc Quy Phàm cong môi: “Được.”

Bảo bối của anh đã cổ vũ rồi thì nhất định anh sẽ làm được.

Nấu cơm thôi mà, sắp xếp nguyên liệu rồi bỏ vào trong nồi, sau khi nấu chín thì lấy ra.

Chẳng có gì khó khăn cả.

Mộc Quy Phàm chỉnh cổ áo rồi nới lỏng một chiếc cúc áo.

Lúc này Tô Nhất Trần mới để ý thấy, hôm nay Mộc Quy Phàm mặc áo sơ mi quần tây trang trọng, khác với phong cách không câu nệ tiểu tiết của anh hàng ngày. Có thể thấy được, Mộc Quy Phàm rất coi trọng cuộc gặp mặt này.

Cậu cả chấm điểm: +1.

Ông cụ Tô phát hiện ra chi tiết trang phục: miễn cưỡng +1.

Bà cụ Tô nói: “Trong bếp có ba con gà. Đây là gà thả rông mà tôi mua của người dân ở quê. Cậu giết gà đi nhé, một con nấu canh. Túc Bảo muốn ăn canh. Một con sẽ kho tàu, Túc Bảo thích ăn đùi gà kho tàu, con còn lại cắt trắng, cậu biết cắt trắng là gì không?” [1].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui