Tiểu Trù Nương Ở Quốc Tử Giám
Thấy Tiêu Niệm Chức tò mò nhìn nhìn gói hàng, lại nhìn sang hắn, Tiêu Tư Nghiệp cười hiền lành: “Ta bảo quản gia chuẩn bị một ít đồ dùng hằng ngày, không biết có đủ hay không, nếu không đủ thì nói với đại bá, đại bá sẽ sai người đi mua.
”Đối phương có ý tốt như vậy, Tiêu Niệm Chức vội vàng ngoan ngoãn chắp tay cảm ơn: “Đa tạ đại bá.
”Tiêu Tư Nghiệp giúp đỡ một phen nhưng không nhận được gì, bất đắc dĩ cười cười: “Đứa nhỏ này, người một nhà không cần khách khí như vậy, chờ đến cuối tháng thư viện được nghỉ, ta tới đón con hồi phủ, gặp gỡ huynh đệ trong nhà.
”Tiêu Tư Nghiệp nói xong, ho khan hai tiếng, cổ họng dường như không quá thoải mái.
Tiêu Niệm Chức quan tâm hỏi han vài câu, biết đối phương bị cảm lạnh, nàng dặn dò hắn sớm tìm đại phu xem mạch một chút.
Tiêu Tư Nghiệp vô cùng hưởng thụ sự quan tâm của tiểu cô nương, lúc này hắn mới mơ hồ hiểu ra, thời trẻ lúc thê tử còn sống vẫn luôn nhắc mãi, sinh nữ nhi như có thêm tri kỷ là có ý nghĩa gì.
Sau khi dặn dò Tiêu Niệm Chức vài câu, Tiêu Tư Nghiệp bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
Sau khi hai người trở về, Vu cô cô đặt đồ vật lên chiếc bàn trong viện, nói với Tiêu Niệm Chức công việc cần làm vào buổi trưa: “Mau trở về nghỉ ngơi đi, muốn làm cái gì thì cũng phải ngủ một giấc đã, đầu giờ Thân chúng ta lại đi tưới nước.
”Ba giờ chiều mới đi làm, đây là kiểu làm việc của thần tiên à!Tiêu Niệm Chức cảm thấy mình đã bị ăn mòn, căn bản không muốn đến nhà ăn nữa!Vu cô cô trở về phòng nghỉ ngơi, ngược lại Tiêu Niệm Chức không vội di chuyển, đưa đồ vật đến phòng bếp nhỏ, sau đó về phòng, trước tiên tiến vào Phòng Bếp Mỹ Vị.
Tiêu Niệm Chức chuẩn bị làm phần đồ ngọt khoai viên, chỉ là vẫn còn thiếu một chút nguyên liệu.
Hiện giờ khoai lang, khoai tây gì đó cũng truyền tới Đại Tấn, nhưng còn chưa có củ sắn, cho nên muốn có tinh bột sắn, phải xem trong gia vị của Phòng Bếp Mỹ Vị có hay không.
Gia vị trong Phòng Bếp Mỹ Vị có lẽ có đủ cả, tinh bột chứa trong túi 150g coi như cũng đủ dùng!Bột sắn có rồi, những thứ gia vị như đường trắng khẳng định cũng có.
Mỗi ngày vào lúc mười hai giờ đêm, gia vị trong Phòng Bếp Mỹ Vị sẽ tự động bổ sung số lượng đến hạn mức cao nhất.
Nếu không dùng hết sẽ ngầm thừa nhận là không cần bổ sung thêm, hơn nữa những đồ vật này cũng có thể mang ra bên ngoài.
Những gia vị khác còn khá ổn, nhưng phần hạt tiêu và lá trà, ngày hôm qua Tiêu Niệm Chức đã lấy ra, lẳng lặng cất kỹ.
Mặc kệ là tạo ân tình, hay là tự mình ăn, đây đều là thương phẩm quý giá.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...