Tiểu Trù Nương Ở Biên Quan

Khương Ngôn Ý sờ gương mặt gần đây đã mượt mà không ít của nàng ấy, cười nói: “Sợ cái gì, cách thì luôn nhiều hơn trở ngại.

Lúc này chưa đâu đến đâu, sau này mở tiệm, chuyện gây hấn, sinh sự thế này còn nhiều nữa!”Thu Quỳ vừa nghe nàng nói sau này có thể sẽ có chuyện như hôm nay, bỗng chốc có chút lo lắng, nhưng vừa thấy dáng vẻ kiên định của Khương Ngôn Ý, không biết tại sao trong lòng đã có đáp án, nàng ấy nói: “Có Hoa Hoa ở đây, em không sợ!”Tâm trạng đã tốt hơn một chút, Khương Ngôn Ý chuẩn bị đến nhà bếp thử bếp nướng mấy ngày trước mời người đến xây mới lại.

Bên ngoài cửa sau nhà bếp có một đập nhỏ rộng nửa trượng, người chủ nhà trước kia đã chồng chất không ít vật linh tinh ở đây, sau khi Khương Ngôn Ý dọn sạch vật linh tinh đi, cho xây một lò nướng sát chân tường, còn nhân tiện xây một cái bếp chuyên để đặt loại nồi đất, lọ sành.

Thỉnh thoảng hầm canh gì đó, dùng nồi đất thì mùi vị sẽ ngon hơn, dùng bếp lò nhỏ cũng khá tiết kiệm củi.

Bọn họ ở trên phố lớn, than củi gì đó đều phải lấy tiền mà mua, đương nhiên là có thể tiết kiệm bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Khương Ngôn Ý định làm bánh tart trứng thử xem hiệu quả của lò nướng này thế nào.


Tây Châu là thành phố gần biên giới triều Đại Tuyên, do phía ngoài cửa ải là dân tộc du mục, nên ngược lại ở đây sản phẩm sửa cũng không được coi là rất hiếm lạ, Khương Ngôn Ý phát hiện thậm chí trên chợ có bán cả bơ.

Hai ngày này nàng đã nghe ngóng được Ngọc Đới phường ở góc chéo đối diện Đô Hộ phủ là chỗ chuyên bán sữa bò dê, nhưng hằng ngày phải đến sớm chút mới có, những thứ sữa tươi kia đều là quan to quý nhân lân cận cung cấp.

Sáng nay lúc Khương Ngôn Ý đi mua thức ăn đã mua một bình sữa tươi, nàng đoán chừng phải được một cân, tiện thể mua một chút bơ.

Với Khương Ngôn Ý thì cách làm bánh tart trứng trái lại đơn giản hơn làm bánh ngọt truyền thống.

Nàng lấy bột mì thêm bơ và đường, trộn thêm nước, vo bột làm vỏ bánh tart trứng.

Lúc nhào bột xong, lấy một viên bơ và dùng chày cán bột cán cho bằng, sau khi cán bằng cũng dùng cách tương tự cán bằng bột đã nhào, phết bơ lên, xếp chồng bột đã nhào lên như xếp chăn, lại cán bằng lần nữa.

Sau khi xếp chồng bột đã nhào và bơ lặp lại nhiều lần, và liên tục cán bằng ba bốn lần, coi như vỏ bánh tart trứng ngàn tầng này đã làm xong.

Khương Ngôn Ý cuộn bột nhào thành ống tròn như cuộn bánh mì hấp, dùng dao cắt thành một nắm bột bằng lóng tay.

Vì không có giấy bạc, nàng đặt thẳng nắm bột vào trong bát sứ hình hoa lê đã đặt làm theo yêu cầu lúc trước, cán bằng nắm bột cho đàng hoàng, coi như một cái vỏ bánh tart trứng đã thành hình.


Kem trứng thì thêm vài quả trứng gà vào sữa tươi khuấy đều là được, thích ăn ngọt có thể thêm chút đường trắng lúc điều chỉnh kem.

Số trứng Khương Ngôn Ý đập khá ít, không phải tiếc trứng gà, mà là thêm nhiều trứng gà, bánh tart trứng ăn sẽ không mềm như vậy.

Nàng sợ lò nướng bản thân xây này không đủ nhiệt độ, nướng không chín làm uổng phí nguyên liệu, lần đầu Khương Ngôn Ý nướng trên lò nướng, nàng chỉ cho sáu cái bánh tart trứng.

Dùng những thiết bị nguyên sơ này làm bánh tart trứng, Khương Ngôn Ý sợ không kiểm soát tốt nhiệt độ nên cứ trông coi trước lò nướng.

Thu Quỳ lấy cái ghế nhỏ đến ngồi bên cạnh nàng, Khương Ngôn Ý vừa cắn hạt bí, vừa kể vở kịch, tiểu thuyết thoại bản mà lúc trước bản thân đã từng xem cho Thu Quỳ nghe.

Thu Quỳ nghe đến say mê, trên tay cầm hạt bí, hồi lâu cũng không thấy nàng ấy cắn, thỉnh thoảng Khương Ngôn Ý uống miếng nước thấm giọng, nàng ấy cũng có chút sốt ruột, đỏ mắt chờ mong hỏi: “Về sau Dương gia nữ tướng kia thế nào?”Một lường mùi cháy xém ngọt lịm truyền ra từ trong lò nướng, Khương Ngôn Ý không kịp trả lời câu của Thu Quỳ, vội vàng tắt lửa: “Hôm khác có thời gian lại kể em nghe nha, tỷ lấy bánh tart trứng ra trước, nếu không nhất định sẽ khét hết!”Lò nướng đốt than củi này không bằng lò nướng của đời sau, lò nướng vừa ngắt điện thì bên trong sẽ tự động nguội, nhiệt độ còn dư lại của than củi này có thể nướng lại mấy củ khoai lang.

Khương Ngôn Ý dùng khăn vải thấm nước che tay lại, lúc này mới bưng mấy cái bánh tart trứng ra.


Mấy cái bên cạnh có chút cháy xém rồi, may mà cháy không nhiều.

Trong không khí dày đặc một luồng mùi ngọt và mùi sữa, Khương Ngôn Ý đợi bánh tart trứng hơi nguội chút, cầm lên nếm thử, vỏ ngoài xốp giòn, tầng bên trong mềm, thơm và ngọt, là mùi vị của bánh tart trứng trong ký ức.

Quả nhiên đồ ngọt có thể khiến tâm trạng con người vui vẻ, Khương Ngôn Ý híp mắt lại hưởng thụ.

Thu Quỳ vừa thèm bánh tart trứng, vừa muốn nghe truyện, trong miệng thì ăn, trong lòng vẫn như mèo cào, nàng ấy ngậm đầy một miệng bánh tart trứng, nói không rõ ràng: “Bánh ngọt này non (ngon) nhất, qua qua (Hoa Hoa), dề sau Dương gia nữ tướng thì sao?”Khương Ngôn Ý dở khóc dở cười: “Ta cảm thấy đợi mở tiệm rồi, ta cứ ở trong tiệm đọc sách thôi.

”Thu Quỳ không dễ gì mới ăn cong một cái bánh tart trứng, vội vàng gật đầu lia lịa: “Em thấy được đó!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui