Tiểu Trù Nương Nhà Thợ Săn
Vân Hoành sau một lúc lâu nghi hoặc, nhìn đến ngón tay nàng run run rẩy rẩy đặt tại phía trên vết thương của hắn, mới hiểu được có chuyện gì.
Nàng là học theo hắn, muốn hắn nói lời xin lỗi.
Vân Hoành nhớ tới trước đây, một kẻ bắt hắn xin lỗi là viên ngoại nào đó ở Tương Sơn trấn, cụ thể họ gì hắn cũng không thèm quan tâm.
Chỉ nhớ rõ lúc ấy tiểu thiếp của viên ngoại kia ở trên đường đột nhiên đau bụng không ngừng, lúc đó chỉ có hắn ở bên phụ cận, viên ngoại kia cho rằng là do hắn dọa đến, không phân biệt đúng sai liền gọi đến hơn mười tên gia đinh vung gậy gộc đánh tới.
Kết quả bị hắn vài chiêu liền giải quyết không sai biệt lắm, viên ngoại nhìn thấy đánh không lại, vì thế sửa miệng yêu cầu hắn nói lời xin lỗi, kết quả bị một ánh mắt của hắn dọa sợ tới mức lùi lại, đành phải vội vàng bỏ đi.
Đối với người như thế, trong lòng Vân Hoành căm ghét đến cực điểm, mà trong trí nhớ của năm năm này, hắn còn chưa xin lỗi bất luận kẻ nào.
Nhìn xem dáng vẻ vừa hung hãn vừa trẻ con của tiểu cô nương, không hiểu sao hắn lại thấy buồn cười.
Một chút tổn thương da thịt đối với hắn mà nói căn bản không đáng nhắc đến, huống chi ngón tay A Tịch căn bản còn chưa sử dụng lực đã run lên cầm cập không ngừng, thật đúng là cái tiểu ngốc tử.
Hắn đưa ra cánh tay dễ dàng nhanh chóng bắt được cánh tay nhỏ của nàng, ngẩng đầu ánh mắt nhìn vào nàng chăm chú, trong âm thanh bình thường mơ hồ mang theo chút uy thế, “A Tịch, thời điểm uy hiếp người khác chính mình cũng nên có chút lực lượng”.
Lực lượng?Thẩm Vãn Tịch cắn chặt khớp hàm, trong lòng khó chịu.
Lúc trước nàng tại Thương Châu cũng thường xuyên trong tối ngoài sáng trừ bạo giúp kẻ yếu, toàn bộ phủ Thương Châu đều là lực lượng của nàng.
Khi đó trưởng tỷ còn quan tâm nàng, Nhị ca cũng sẽ bảo bọc nàng, cho dù chỉ là thứ xuất, nàng cùng không sợ gặp chuyện không may.
Nước Vân Cảnh chia ra thuộc quyền quản lý của mười bốn vị châu hầu, ngoại trừ binh mã, đất đai đều không so được với vị trí thứ nhất của Ích Châu Hầu, những châu quận khác cơ hồ là lực lượng tương đương cân sức ngang tài, không tồn tai ai mạnh ai yếu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...