Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ

Ha!

Tiêu Kỳ Nhiên nở nụ cười nhẹ, không cần nghĩ cũng biết đây là mánh khóe của ai.

Anh bình tĩnh đẩy Tần Di Di ở trước người ra, duy trì một khoảng cách nhất định, ánh mắt lạnh lùng chuyển đến trên người Tiết An.

Tiết An ngồi ở ghế lái run rẩy trong lòng.

Đi theo Tiêu Kỳ Nhiên Nhiều đã nhiều năm, cậu ta tự cho là mình đã đủ hiểu tâm tư của ông chủ, kết quả hôm nay thật trùng hợp phạm sai lầm lớn.

Cậu ta đã bắt đầu âm thầm cầu nguyện trong lòng, nếu tháng này Giang San sa thải cậu ta thì cậu ta còn có thể nhận được tiền thưởng cuối năm trước khi rời khỏi công ty không?

“Tiết An.” Giọng nói của Tiêu Kỳ Nhiên nặng nề, ngữ khí ra lệnh mang vẻ áp bức: “Cậu đưa Di Di về.”

Thần kinh Tiết An căng thẳng, nóng lòng muốn lấy công đền tội: “Vâng, Tiêu tổng, tôi sẽ đưa Tần tiểu thư về.”


“Tần tiểu thư, cô vui lòng cho tôi địa chỉ.”

Tần Di Di có chút khó hiểu, cô ta mở miệng muốn hỏi vì sao không ngồi chung một chiếc xe về, nhưng nhìn thấy ánh mắt vừa lạnh nhạt vừa thâm trầm của Tiêu Kỳ Nhiên, cô ta lập tức không dám phạm sai lầm.

“Đi công tác vất vả như vậy, A Nhiên về phải nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai gặp.”

Tiêu Kỳ Nhiên trả lời một cách bình tĩnh và thờ ơ, anh vừa mở cửa xe định bước chân xuống thì bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì đó.

“Vòng cổ.”

Giọng anh lạnh lùng, đi vài bước cũng không nói chữ nào.

Tần Di Di ngơ ngác sửng sốt.

Tiết An thấy cô ta không hiểu ý của Tiêu Kỳ Nhiên, trong lúc nhất thời lòng nóng như lửa đốt, trên mặt hiện lên nụ cười giả tạo:


“Tần tiểu thư, vòng cổ này kỳ thật là một món đồ trưng bày đặc biệt, không thể tặng người khác.”

“Cô vẫn nên trả lại cho Tiêu tổng trước, sau đó anh ấy nhất định sẽ tặng lại cho cô một chiếc tốt hơn.”

Tần Di Di vừa nghe xong, trong lòng có chút luyến tiếc.

Hôm qua cô ta cũng đã nhờ một chuyên gia thẩm định trang sức xem qua, đây không phải là một chiếc vòng cổ bình thường.

Mỗi một viên đá quý phía trên đều là vật liệu hoàng gia, thậm chí cả những viên kim cương được khảm xung quanh nó đều có chất lượng cao nhất trên thế giới.

Đặc biệt là lời cảm thán của chuyên gia giám định đã nói: ‘Tôi chỉ mới được nhìn thấy nó trên cổ của các quý tộc hoàng gia trên các phương tiện truyền thông!’

Điều này không phải nói rằng địa vị hiện tại của cô ta có thể so sánh với hoàng gia sao?

Hiện tại, Tiêu Kỳ Nhiên muốn cô ta trả lại chiếc vòng cổ quý giá và đặc biệt như vậy, cô ta thật sự là không muốn.

“Nhưng đây không phải là quà năm mới anh tặng em sao?” Tần Di Di còn muốn tranh thủ:

“Em không quan tâm nó có phải là đồ trưng bày hay không, chỉ cần là A Nhiên tặng em, em đều thích.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui