Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ
Chiếc vòng cổ này vẫn luôn ở trong tay Tiêu Kỳ Nhiên, bà từng cho rằng anh sẽ tặng cho Giang Nguyệt - người phụ nữ đã ở bên anh bốn năm mà không thay đổi.
Nhưng bây giờ, nó lại xuất hiện trên người một người con gái khác.
Điều này làm cho mọi người không thể đoán được ý của anh.
…
Tiêu Kỳ Nhiên - người ở nước ngoài xa xôi, hoàn toàn không biết gì về những chuyện này.
Anh bận rộn mở một hội nghị quốc tế với chủ tịch mới của bang hội, các đối tác để thảo luận về kế hoạch và nội dung của quý đầu tiên.
Bên cạnh đó, anh còn bận rộn làm việc với máy tính.
Đôi khi, Tiết An sẽ xem tin tức trong nước, nhìn thấy nội dung Tần Di Di đăng lên mạng xã hội, trong lòng cậu ta có hơi kinh ngạc.
Sao Tiêu tổng lại đưa đồ vật quý giá như vậy cho Tần Di Di?
Cậu ta do dự muốn hỏi Tiêu Kỳ Nhiên, nhưng lại cảm thấy không thích hợp lắm.
Nếu Tiêu tổng thật sự dự định sau này để Tần Di Di làm vợ, hiện tại cậu ta nhiều chuyện hỏi như vậy thì chẳng khác nào làm sếp mất vui sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu ta âm thầm lại đè nén tâm tư tò mò.
“Tiết An.”
Âm thanh trầm thấp của người đàn ông truyền đến, lưng Tiết An bất chợt căng thẳng, đi vào trong phòng:
“Tiêu tổng.”
Đèn của phòng tổng thống khách sạn đã được bật sáng, người đàn ông tựa lưng vào ghế, khuôn mặt nhuốm sự mệt mỏi, xem ra đã rất mệt rồi:
“Đặt vé máy bay ngày mai về nước.”
Tiết An sửng sốt trong giây lát: “Ngày mai sao? Anh có muốn nghỉ ngơi một đêm, chúng ta sẽ quay về vào ngày mốt không?”
Thời gian đi công tác ban đầu là một tuần, kết quả Tiêu Kỳ Nhiên đột nhiên dồn tất cả công việc để hoàn thành trong năm ngày liên tiếp.
Cái giá phải trả chính là đôi mắt sâu và đen của anh bây giờ đã đầy tơ máu đỏ ngầu, có quầng thâm đậm trên mắt.
“Không cần, ngày mai mở cuộc tổng kết cuối cùng xong rồi đi luôn.” Tiêu Kỳ Nhiên ấn giữa lông mày:
“Đặt chuyến bay gần nhất.”
Xem ra còn rất sốt ruột về nước.
“Đúng rồi, nhớ gửi thông tin chuyến bay hạ cánh cho...”
Tiêu Kỳ Nhiên nói một nửa, cổ họng không thoải mái, ho khan hai tiếng, sau khi dịu lại mới thản nhiên nói: “Đi làm đi.”
Tiết An không nghe rõ, mở miệng muốn hỏi anh rằng muốn gửi cho ai, nhưng nhìn thấy Tiêu Kỳ Nhiên đã chuyển tầm mắt về màn hình máy tính, trong lòng cậu ta hơi dao động.
Dựa theo thói quen trước đó thì là gửi cho Giang Nguyệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...