Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ
Dưới ánh sáng rực rỡ của phòng hội nghị, khuôn mặt cô trắng nõn như ngọc sứ, đôi mắt long lanh xinh đẹp.
Có thể thấy được ngày hôm nay Giang Nguyệt không trang điểm tỉ mỉ, ăn mặc đơn giản nhưng đủ để đánh bại các nghệ sĩ khác.
Cô chỉ ngồi đó thôi cũng đủ mãn nhãn rồi.
Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên sâu xa, đứng dậy ra khỏi hội trường, ở ngoài cửa hút một điếu thuốc, sau đó dập tắt rồi mới trở về.
Hầu như tất cả mọi người đều đã đến.
Cuộc họp tổng kết hàng năm của Giang San cũng chính thức bắt đầu.
Nói là hội nghị tổng kết hàng năm, không bằng nói là hội nghị báo cáo hàng năm.
Trong buổi báo cáo này, mỗi nghệ sĩ và bộ phận mà Giang San ký hợp đồng đều phải báo cáo thành quả trong năm nay cho các cổ đông lớn của Giang San, làm tổng hợp kiểm kê hàng năm.
Mỗi năm, Giang Nguyệt đều là người đứng đầu nên không hồi hộp.
Năm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhìn tên Giang Nguyệt xuất hiện nhiều lần trên màn ảnh rộng, cùng với những tác phẩm mà cô đã quay trong năm nay và những giải thưởng lớn mà cô nhận được, những khán giả có mặt đều lóa mắt.
Mặc dù trước kia xảy ra nhiều chuyện khôi hài nhưng trong lòng tất cả mọi người cũng khỏi cảm thán.
Giang Nguyệt quả nhiên là hình mẫu trong giới giải trí.
Cô không chỉ là nghệ sĩ quay nhiều phim nhất mà còn là nghệ sĩ mang lại lợi nhuận cao nhất cho toàn bộ công ty.
Người ngoài đều nói Giang Nguyệt là “trụ cột” của Giang San.
Danh xứng với thực.
Khi ánh mắt mọi người đều hướng về phía Giang Nguyệt, vẻ mặt cô lại cực kỳ bình tĩnh, biểu cảm vẫn như trước, dường như cô không quan tâm đến tất cả những vinh quang này.
Đây là kết quả của những nỗ lực của cô.
Chỉ riêng Tần Di Di, ngón tay cô ta nắm chặt vào lòng bàn tay, trong mắt hiện lên sự đố kỵ.
Không phải chỉ vì vào Giang San sớm hơn cô ta vài năm thôi sao?
Sang năm sau, cô ta nhất định sẽ làm tốt hơn, xuất sắc hơn Giang Nguyệt!
Khi chủ đề chuyển sang Giang Nguyệt, người chủ trì hội nghị cũng không nhịn được trêu chọc nói: “Không thể không nói, trên thế giới này thiếu đi bất kỳ một người nào thì cũng có thể bị thay thế. Nhưng đối với Giang San, Giang Nguyệt là người không thể bị thay thế.”
“Chúng ta hãy chúc mừng Giang Nguyệt, cũng hy vọng cô ấy có thể mang lại nhiều vinh quang và thành tựu hơn cho Giang San trong năm mới!”
Tiếng vỗ tay vang lên.
Đôi mắt hẹp dài của Tiêu Kỳ Nhiên hơi nheo lại, không khí trong phòng hội nghị đình trệ, cổ áo của anh hơi mở, vẻ mặt lạnh lùng.
Không biết có phải vì nể mặt Tiêu Kỳ Nhiên hay không mà đến khi hội nghị sắp kết thúc, người chủ trì tiện thể lại đề cử Tần Di Di.
Mặc dù hiện tại không có tác phẩm gì, nhưng vẫn nói cô ta là “ngôi sao tương lai” của Giang San, hậu sinh khả úy.
Cuộc họp tổng kết kết thúc thành công tốt đẹp.
Giang Nguyệt nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian còn đủ để cô đi tập luyện vở kịch trong chốc lát, cô chào hỏi chị Trần, đứng dậy muốn rời khỏi.
Hội trường rất đông người, Giang Nguyệt chờ mọi người đi hết rồi mới chậm rãi đi tới cửa thang máy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...