Thoáng chốc, cũng đã qua hai tuần ở bệnh viện, sức khỏe và tinh thần của Tiểu Ly đã ổn định không ít, Ninh Dư Hạo dường như ở bên cạnh của Tiểu Ly 24/24 , không rời khỏi nữa bước, luôn chăm sóc cô từ miếng ăn đến giấc ngủ…
Có những đêm, cô giật mình thức giấc vì thèm ăn thịt kho tàu, hắn cũng không nề hà mà vào bếp chuẩn bị cho cô, hoặc là khi cô thèm uống sinh tố trái mùa hắn cũng không ngần ngại mà lục tìm hết cả thành phố để hoàn thành mong muốn của cô gái nhỏ, cho dù cô rất hay nũng nịu, trách móc ,hắn cũng không một lời oán than mà luôn luôn chăm sóc cho cô thật tỉ mỉ, chu đáo.
Hôm nay,như thường lệ sau khi ăn xong Tiểu Ly sẽ đi ngủ luôn.
Cô thư giãn, hít thở một hơi thật sâu rồi chìm vào trong giấc ngủ yên bình.
Trong tiếng thở nhẹ nhàng không gian tràn đầy sự yên tĩnh và bình an.
Đột nhiên, một tiếng nổ nhỏ vang lên.
Nước ối vỡ ra, đánh thức cô khỏi giấc mơ êm đềm.
Tiểu Ly tỉnh dậy liền cảm nhận được những cơn co bóp mạnh mẽ từ tử cung khiến trái tim nhỏ bé đập nhanh liên hồi,cảm giác hỗn loạn tràn đầy trong không gian.
-“ Hạo … tôi…tôi đau bụng… hình như là vỡ nước ối rồi.
.
”
Tiếng kêu thất thanh khiến người đàn ông đang trong nhà tắm không khỏi kinh hồn bạt vía, Ninh Dư Hạo không kịp xả tóc liền vội vàng mặc đồ luôn rồi chạy ra ngoài, thấy Tiểu Ly đang nhăn nhó thì vô cùng hốt hoảng, hắn chạy lại bế cô thật nhanh đến phòng cấp cứu ngay bên cạnh …
-“ Mau … cô ấy sắp sinh rồi…”
Ninh Dư Hạo hoảng loạn thét lên với đám bác sĩ luôn túc trực kế bên , rất nhanh bọn họ liền đưa Tiểu Ly vào phòng cấp cứu, sau một lúc theo dõi và cung cấp tiến trình,bác sĩ cũng đã chỉ định hình thức sinh nở…
-“A.
.
aaa.
.
đau quá…”
Tiếng rên rỉ thất thanh như vang vọng khắp không gian bệnh viện.
Lúc này, Ninh Dư Hạo đã mặc quần áo bảo hộ và tiến vào trong phòng sinh, thấy cô gái nhỏ mồ hôi nhễ nhại, vô cùng đau đớn ,trong lòng hắn bỗng quặn thắt lại,chỉ hận bản thân không thể chịu đựng thay cho cô, hắn liền nắm chặt lấy tay Tiểu Ly cố gắng làm dịu đi cơn đau đớn bằng cách mat xa nhẹ nhàng…
-“ Ly …sẽ không sao … nếu đau quá thì hãy cắn tôi, nó sẽ giúp em giải tỏa…”
-“ Đau…đau…quá…”
Tiểu Ly cố gắng chịu đựng những cơn đau, nhưng những cơn co thắt , đau bụng cứ kéo dài và gia tăng khiến cô không thể nào chịu nổi mà bấu chặt lấy cánh tay của Ninh Dư Hạo …
-“ Các người mau làm gì đi chứ…”
-“ Ninh tiên sinh ,chúng tôi sẽ bắt đầu ngay đây…”
Ninh Dư Hạo cùng các bác sĩ ở đó theo dõi rất cẩn trọng.
Vì tử cung của Tiểu Ly mở quá ít nên không thể sinh thường mà bắt buộc phải sinh mổ.
Trước khi bắt đầu, cô được chuẩn bị bằng việc đặt vào một loại thuốc giảm đau và được tiêm một liều chỉnh tạo để giúp giảm cảm giác đau và tạo điều kiện an toàn cho quá trình mổ…
Thời gian cứ thế trôi qua,sự đau đớn trên gương mặt của Tiểu Ly cũng dần dần giảm đi khi thuốc tê đã ngấm vào từng tế bào cơ thể, chỉ sau một lúc một bé trai kháu khỉnh đã ra đời, lúc này các bác sĩ liền bế đứa trẻ đến bên cạnh Tiểu Ly, cố gắng để có thể cho cô nhìn thấy con của mình…
-“ Chúc mừng Ninh tiên sinh cùng Đàm tiểu thư , con của hai người là một bé trai rất kháu khỉnh.
.
”
Mặc dù không còn sức lực nhưng Tiểu Ly vẫn cố rướn người về phía đứa trẻ để nhìn nó, Ninh Dư Hạo liền đỡ lấy đầu của cô để cô có thể nhìn rõ hơn, có thể nói đây chính là cảm giác hạnh phúc nhất đời và là tình mẫu tử thiêng liêng nhất đối với cô, đứa trẻ oà khóc như chứng minh rằng mình rất khỏe mạnh, bàn tay tí hon như vẫy vùng mà muốn sà vào lòng mẹ, an ủi…
Được một lúc các bác sĩ liền đưa đứa bé ra ngoài ,rồi khâu lại các vết mổ cho Tiểu Ly, suốt một quá trình Ninh Dư Hạo vẫn không rời khỏi đó, bàn tay vẫn luôn luôn nắm chặt lấy tay cô gái nhỏ, hắn trầm mặc, lo lắng nhưng hơn hết là sự sợ hãi tột độ khi chứng kiến tất cả quá trình sinh mổ của Tiểu Ly , giờ phút ngay sau khi cô thiếp đi hắn đã vô cùng hoảng loạn, hớt Hải ôm chặt lấy cô không rời mãi cho đến lúc các bác sĩ cùng Lý Trung khuyên giải hắn mới chịu buông tay …
Đã qua ngày , nhưng Tiểu Ly vẫn hôn mê sâu do cơ thể quá yếu ớt, Ninh Dư Hạo đứng bên cạnh giường bệnh, ánh mắt tràn đầy sự bất an và lo lắng khi nhìn cô gái nhỏ, khẽ thở dài một hơi rồi đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng vô cùng ngọt ngào…
-“ Ly … ngoan … mau tỉnh dậy được không…tôi và con rất nhớ em …”
Hắn cẩn thận, tỉ mỉ thay đổi ga giường để đảm bảo rằng Tiểu Ly có thể nằm thoải mái nhất, khi cô chưa tỉnh dậy đứa trẻ luôn được hắn chăm sóc vô cùng chu đáo,hắn cũng không cần người làm mà tự mình kiên nhẫn và nhẹ nhàng thay tã cho con , giúp con uống sữa điều này làm cho những người có mặt ở đó thực sự rất kinh ngạc…
-“ Ninh tiên sinh, cậu mà cũng biết cách chăm sóc trẻ con sao …”
-“ Nếu cậu được làm cha thì cậu cũng sẽ biết thôi…”
Câu nói này như full chí mạng mà đánh thẳng vào Triết Viễn Dương khiến cho tất cả mọi người ở đó không khỏi bật cười thành tiếng, Tống Dựt cùng Lý Trung nhìn nhau nham nhở…
-“ Haizzze … Viễn Dương, thảm quá đó.
.
”
Không cần phải nói Triết Viễn Dương vẻ mặt cực kỳ tức tối bởi vì giờ này đến bạn gái hắn còn không có thì làm sao có thể làm cha được, haizzze … cuối cùng thì hắn cũng đã giác ngộ sau bao lần chọc phá thì tốt nhất vẫn là không nên chọc vào Ninh Dư Hạo nếu không kết cục thực sự sẽ rất thảm…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...