Mọi người đều biết, Quý Nhượng là một người rất trọng nghi thức.
Anh rất thích những ngày lễ.
Từ tết, sinh nhật đến lần đầu tiên nắm tay, lần đầu tiên hôn nhau,... Đến cả lần đầu tiên phá được vụ án lớn, trong năm thứ hai kỉ niệm ngày ấy, anh mua bánh kem về ăn khuya, các cảnh sát khác không biết chuyện này còn cho rằng lão đại tâm trạng tốt muốn mời khách cho nên liền vui vẻ chúc mừng một phen.
Vì ngăn chặn việc anh chúc mừng ngày kỉ niệm kết hôn đến hai lần một năm, Thích Ánh năm đó vô cùng lý trí tổ chức lễ cưới đúng ngày nhận chứng nhận kết hôn, như vậy, mỗi năm cứ đến sinh nhật của Quý Nhượng, hôm sau sẽ kỉ niệm ngày họ kết hôn.
Mỗi năm anh đều muốn tổ chức đặc biệt, năm nay đội cảnh sát có nhiều vụ án, không thể phân tâm nên chỉ đành đặt nhà hàng, ăn một buổi tối lãng mạn dưới ánh nến đơn giản chúc mừng mà thôi.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kết quả không ngờ đến ăn một bữa cơm cũng có thể gặp được tội phạm giật túi ngay trên đường.
Anh đậu xe xong, kéo Thích Ánh vào trong nhà hàng liền chạy ngược ra ngoài, anh nghe thấy tiếng hét của một cô gái đứng bên hàng cây xanh: “Cứu với! Giật túi! Có ai không! Có ai không!!!”
Trước khi não phản ứng, cơ thể đã cử động trước một bước.
Thích Ánh chỉ thấy bóng người lóe qua, Quý Nhượng đã tung người nhảy qua bồn cây, đuổi theo tên cướp giật túi.
Khu vực lân cận gần ngoại ô, hội sở cao cấp vốn rất yên tĩnh, không có mấy người, kẻ giật túi cũng nhìn trúng điểm này mới ra tay ở đây.
Làm sao ngờ được lại gặp phải cảnh sát ở đây.
Cô gái kia thấy có người đuổi theo cũng vừa kêu vừa chạy, đến khi Thích Ánh và cô gái kia chạy đến, Quý Nhượng đã ấn người đó trên đất.
Cô gái nhuộm tóc hồng, trong tay cầm gậy tự sướng, trên gậy gắn một chiếc di động, vừa thở hổn hển vừa nói với máy quay của di động: “Bắt được rồi bắt được rồi! Mọi người không cần lo lắng! Có một người tốt bụng giúp tôi bắt hắn ta lại!”
Thích Ánh đến gần vừa nhìn, cô gái đang livestream.
Quý Nhượng đăng từ bên hông lấy ra một chiếc còng tay còng tên giật túi lại, nhìn thấy cô ta đưa di động về hướng mình, anh lập tức lạnh lùng nói: “Tắt đi! Không được phép quay!”
Trên màn hình di động lập tức hiện lên rất nhiều bình luận.
- Ôi đệch, anh trai này đẹp trai quá! Miểu Miểu mau mau cầm di động đến gần!
- Đây là nhan sắc của thần tiên ư! Tùy tiện ra ngoài làm sao có thể gặp được người có nhan sắc thế này?!
- Đây không phải là vở kịch mà chủ livestream dựng lên đấy chứ? Trùng hợp bị giật túi, lại trùng hợp gặp được một anh đẹp trai thế này, sau đó lại là vở kịch anh hùng cứu mĩ nhân lấy thân báo đáp đấy chứ?
- Sao anh ấy lại có còng tay?!
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
- Ôi đệch chú cảnh sát?
- Ôi đệch thật sự là cảnh sát? Miểu Miểu cũng quá may rồi?!
- May mắn thì không thể bị người ta giật túi rồi, chỉ có thể nói ông trời vẫn chiếu cố Miểu Miểu, gần đây vừa khéo có cảnh sát.
- Không phải thật sự là cảnh sát chứ? Nào khéo như thế? Thật sự nghi ngờ đây là dàn dựng.
Các bình luận lướt qua liên tục, Thích Ánh đã chạy đến bên cạnh Quý Nhượng, lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”
Quý Nhượng lắc đầu, vỗ vào sau ót của kẻ trộm vẫn muốn giãy giụa: “Thành thực một chút!” Anh lại ngẩng đầu nói với Thích Ánh: “Em báo cảnh sát đi.”
Thích Ánh vội lấy di động ra gọi 110.
Bình luận trên màn hình lại bắt đầu xôn xao:
- Chị gái vừa vào ống kính là ai thế?! Ôi đệch cũng quá xinh rồi!
- Dàn dựng chắc luôn. Chủ livestream mời được hai diễn viên quần chúng khá đẹp.
- Với nhan sắc này! Tôi cược 5 hào, tương lai sẽ hot! Miểu Miểu mau đưa weibo của hai anh chị này đi!
- Không đâu, tôi thấy vẻ mặt thái độ của anh trai này không giống như đang diễn. Hình như là cảnh sát thật.
- Cậu hiểu gì! Đây gọi là kĩ thuật diễn xuất.
Quý Nhượng xử lý xong tên trộm túi, nhìn thấy cô gái kia vẫn cầm di động, vẻ mặt không thể chịu đựng được nữa, vừa lạnh vừa dữ quát cô ta: “Tôi bảo cô đừng quay nữa, không nghe hiểu à?!”
Những người đang coi livestream và Miểu Miểu đều bị anh làm cho giật mình.
Miểu Miểu vội xoay camera về phía mình, sau đó rụt rè cười: “Xin lỗi xin lỗi, tôi không phải cố ý. Cảm ơn anh chị, thật sự quá cảm ơn anh chị.”
Quý Nhượng lạnh lẽo đưa mắt nhìn cô ta, không đáp, Thích Ánh lịch sự cười với Miểu Miểu: “Không sao. Cô vẫn ổn chứ? Có bị thương ở đâu không?”
Miểu Miểu nhìn hai người, nhíu mày, không đáp lại câu hỏi: “Sao tôi cảm thấy hai người có hơi quen mắt?” Cô nàng vặn vặn cổ tay, ‘ôi chao’ một tiếng, “Hình như bị trật rồi.”
Thích Ánh đi qua đó: “Tôi giúp chị xem thử.” Cô sợ Miểu Miểu không yên tâm, giải thích: “Tôi là bác sĩ.”
Miểu Miểu đưa tay phải cho cô kiểm tra, tay trái cầm di động, lúc nhìn màn hình, cô nàng lập tức dở khóc dở cười, nói với ống kính: “Gì mà đóng kịch chứ, các cậu xem kịch quá nhiều rồi, đây là chuyện xảy ra bất ngờ.”
Mọi người lập tức xôn xao tỏ vẻ không tin.
Miểu Miểu quay đầu hỏi Thích Ánh đang nắn cổ tay cô: “À, bạn trai em là cảnh sát sao?”
Thích Ánh gật đầu: “Đúng vậy. Tay chị không nặng lắm, về nhà chườm đá sẽ khỏi, mấy ngày nay đừng xách vật nặng.”
Miểu Miểu cảm kích gật đầu, lại quay đầu nhìn ống kính nói: “Nghe thấy chưa, người ta thật sự là cảnh sát này! Em gái nhỏ này là bác sĩ. Trời ơi, tớ vừa gặp đôi thần tiên gì thế.”
Cô ta khựng lại, nhìn Thích Ánh: “Tôi vẫn cảm thấy hai người rất quen.”
Thích Ánh chớp mắt, ngọt ngào cười: “Vậy ư?”
Miểu Miểu cào tóc, cố gắng nhớ lại, cho đến khi tiếng xe cảnh sát kéo đến, cô ta lập tức ngỡ ngàng, thất thanh nói: “Các em có phải là người Hải Thành không?”
Thích Ánh đang dìu Quý Nhượng đứng dậy, có chút bất ngờ quay đầu: “Đúng rồi, chị cũng vậy sao?”
Miểu Miểu kích động giậm chân: “Chúng ta từng gặp qua nhau rồi! Mấy năm trước! Trong nhà hàng Sâm Lâm nổi tiếng trên mạng! Lúc ấy tôi còn chụp ảnh cho hai em đấy!” Cô nàng hưng phấn nhìn Quý Nhượng, “Ban đầu cậu không để tôi chụp, sau đó tôi khen em gái nhỏ này một câu, cậu liền đồng ý, nhớ ra rồi chứ? Tôi còn có bức ảnh của hai người nè!”
Cô ta vừa nói xong, lập tức cầm di động mở thư viện ảnh, vẫn thật sự tìm được tấm ảnh đó.
Ngày hôm đó họ vẫn học lớp 11, ngay mùng một tết.
Thích Ánh được Quý Vĩ Ngạn đưa về nhà họ Quý, Quý Nhượng đến đó đã cùng ông nảy sinh xung đột, bị đánh một bạt tai. Rời khỏi Quý gia, hai người liền đến nhà hàng đang hot đó ăn cơm.
Quý Nhượng nhớ sau khi ăn cơm xong, Thích Ánh còn kéo anh đi xem phim kinh dị.
Duyên phận là thứ trùng hợp đến nói không nên lời.
Miểu Miểu hưng phấn không biết nên nói gì mới phải, nhìn ngón tay đeo nhẫn kim cương của Thích Ánh: “Hai người kết hôn rồi! Trời ơi, từ đồng phục đến váy cưới, tôi lại tin tưởng tình yêu rồi!”
Các khán giả đang xem livestream thật sự không thể tin được.
Nhận được báo án, cảnh sát rất nhanh liền đến đây.
Miểu Miểu vẫn đang cầm di động phát trực tiếp, mọi người nhìn thấy cảnh sát trong ống kính gọi anh đẹp trai vừa rồi là ‘Quý đội’, đến lúc này họ mới thật sự tin không phải là dàn dựng.
Giây phút trễ nãi này liền khiến cho buổi ăn tối dưới ánh nến đã đặt sẵn trực tiếp hủy đi chỗ đặt trước.
Cuối cùng Quý Nhượng dẫn Thích Ánh đến ăn lẩu cay ven đường.
Quý Nhượng có chút buồn buồn không vui, cô gái nhỏ vẫn luôn biết cách làm thế nào để an ủi anh, cô ngồi sát bên anh khẽ nói: “Quý đội, dáng vẻ bắt người của anh đẹp trai lắm.”
Quý Nhượng quả nhiên liền thoải mái.
Hai người còn vui vẻ ăn lẩu cay.
Còn Miểu Miểu thì hưng phấn về khách sạn, đăng tấm ảnh năm đó cùng với tấm ảnh vừa rồi chụp lén bóng lưng của hai người nắm tay nhau rời đi lên Weibo của mình, không biết nên dùng câu từ nào để diễn tả buổi tối khó tưởng tượng được này.
Weibo thường không vượt quá một nghìn lượt chia sẻ chỉ trong một tiếng đồng hồ liền lên đến con số vạn lượt.
- Đây không phải là hoa khôi khoa y trường chúng tôi cùng bạn trai cảnh sát của cô ấy sao?
- Đây không phải hotboy trường chúng tôi cùng bạn gái Bắc Đại của cậu ấy ư?
- Đây không phải là hoa khôi và đầu gấu trong trường cấp ba năm đó của chúng tôi sao?
- Đây là Quý đội và chị dâu của chúng tôi mà???
…………
[Miểu Miểu điện hạ] nhận được tin nhắn riêng trên Weibo:
[Chi đội hai của đại đội hình cảnh Bắc Kinh]: Cô đã xâm phạm quyền riêng tư ảnh của công dân, xin nhanh chóng xóa Weibo đi!
Cô gái vừa nổi tiếng tắm rửa xong bước ra nhìn thấy tin nhắn riêng này bị dọa đến suýt khóc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...