Lôi Mạn Mạn sau một lúc lâu kinh ngạc cũng hồi phục lại tinh thần. Thật ra nàng cũng đã tha thứ cho hắn từ sớm, chẳng qua vì mặt mũi của mình mà không muốn bỏ qua cho hắn dễ dàng, cũng muốn mượn cơ hội lần này mà hưởng thụ một chút cảm giác được hắn theo đuổi.
Kết quả Tương thừa Lăng tưởng như đã hết hy vọng nghĩ nàng còn tức giận hắn, lại sử dụng cái loại phương pháp này làm cho nàng một trận dở khóc dở cười.
“ Ai…ai muốn tiền của ngươi ? Ngươi là kẻ ngốc a .”
Hắn là thần của giới cổ phiếu, chuyện tạo ra tài phú đối với hắn là chuyện dễ dàng, cho nên hắn không ngại đem hết tài sản của mình giao cho người mà hắn yêu nhất, mà tiền là vật ngoài thân có thể kiếm lại được.
“ Ngươi là tiền nô, không phải yêu tiền nhất sao ? Ta đã nghĩ qua, không biết làm sao để đem đến niềm vui cho ngươi, cuối cùng mới nghĩ ra phương pháp này, Mạn Mạn, ngươi còn giận ta sao ?”
Ánh mắt hắn vô cùng chân thành tha thiết, tựa hồ sống chết của hắn đều đang đợi sự quyết định của nàng. Mọi người xung quanh đều tiến lên khuyên giải, đều vì thành ý của hắn làm cho cảm động.
Lôi Mạn Mạn mặt đỏ như quả táo, “ Tương Thừa Lăng tên hỗn đản này, lại đem ta trở thành tiền nô.”
Hắn đột nhiên nở nụ cười, cười đến thật sủng nịnh, cũng đem môi đến gần bên tai nàng nhỏ giọng,” Ta biết trong lòng của ngươi yêu nhất vẫn là ta, cho nên nhất định đáp ứng lời cầu hôn của ta.”
Mặt của nàng càng đỏ hơn, mà trước mặt nhiều người như vậy lại cố ý không trả lời đáp ứng hắn.
Chuyển động mắt, nàng cố ý làm khó dễ “ Tốt, muốn ta gả cho ngươi cũng không phải không được, chỉ cần Harly của ta đáp ứng tha cho ngươi, ta liền đồng ý.”
Hừ đây là do lúc trước ngươi dám khi dễ bảo bối của ta.
Mắt Tương Thừa Lăng sáng lên , “ Ngươi nói là thật ?”
Lôi Mạn Mạn lập tức đề cao cảnh giác, sao người này lại biểu hiện vui sướng như vậy ?
Chỉ nghe hắn đột nhiên huýt sáo một cái, không bao lâu thần mình mập mạp của Harly liền chạy nhanh vào.
“ Harly ?” Lôi Mạn Mạn như thế nào cũng không dám tin bảo bối sẽ xuất hiện ở Luân Đôn.
Tương Thừa Lăng khom người nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu Harly, môi ở bên tai nó , “ Ngươi nhanh đi nói cho nữ chủ nhân, nói muốn ta trở thành nam chủ nhân tương lai.”
Harly lắc lắc cổ suy nghĩ một lúc lâu, bỗng nhiên vui vẻ nhảy đến trước Lôi Mạn Mạn , dùng cái đầu béo cọ vào ống quần của nàng, trong cổ còn phát ra âm thành rầm rì.
Việc này làm ọi người trong phòng nhịn không được cười ha ha.
Lôi Mạn Mạn vừa tức vừa giận, hận Tương Thừa lăng dám đem Harly ra đối phó với mình.
“ Harly, ngươi là đồ phản chủ, cư nhiên hùa với bọn họ khi dễ ta.”
Tương Thừa Lăng bị bộ dạng đáng yêu của nàng chọc cười, đứng dậy một tay kéo nàng vào trong lòng, “ tốt lắm, tốt lắm, Mạn Mạn của ta, đừng giận nữa, lần này ta bị ngươi ép sắp điên rồi, xem như ngươi là người trên tha thứ cho ta được không ?”
Nhịn không được hắn thân mật hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, “ Hiện tại cái gì ta cũng đều cho ngươi, về sau ngươi chính là chủ nhân của ta, ta là nô lệ của ngươi, chỉ cần ngươi mở miệng, việc gì ta cũng đều làm cho ngươi, như vậy cũng chưa được sao ?”
Đương nhiên là đủ, trong lòng nàng đã đáp ứng lời cầu hôn vừa rồi của hắn, nhưng cũng không thể nào không biết xấu hổ trước mặt mọi người gật đầu đáp ứng. Liền đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn vào trong lòng hắn, xấu hổ không dám gặp người.
“ Nha, đúng rồi…” Tương Thừa Lăng một lân nữa lại nói, “ trước khi đến Anh Quốc ta nhận được thông báo của khách sạn Hương Cách Lý Lạp, bọn họ nói nói chúng ta trong hành trình tuần trăng mật lãng mạn trước đã trở thành cặp vợ chồng may mắn ở hoạt động bôc thăm.”
Hắn đột nhiên nhớ tới chuyện này.
“ Cho nên khách sạn rất có thành ý mời chúng ta cùng họ tham gia hoạt động mới nghe nói thật ngọt ngào và ấm áp.”
Nàng theo hắn trong lòng ngẩng đầu lên “ miễn phí ?”
“ Đương nhiên.” Hắn cười yến yến, “ Hơn nữa là vào ngày 6 tháng này.”
“ Hôm nay ngày bao nhiêu ?”
“ Ngày 5.”
“ Kia …kia còn chờ gì nữa, nhanh thu thập hành lý, chúng ta đi Thượng Hải.”
“ Như vậy là ngươi đã đồng ý với ta ?”
“ Đương nhiên, đương nhiên.” Nàng hấp tấp hét chói tai, hưng phấn.
Qua một lúc sau hắn mới phát hiện mọi người trong phòng đang rất náo nhiệt, Tương Thừa Lăng cười đến đắc ý.
“ Uy, ta vì cái phần thưởng miễn phí mới đáp ứng ngươi.” Nàng bất tri bất giác mới phát hiện mình trúng bẫy của hắn.
“ Đã biết, đã biết, ta yêu nhất là tiền trinh nô.”
Cuối cùng bỏ lại mọi ngươi, Tương Thừa Lăng ôm kiều thê tương lai rời đi trong hạnh phúc.
Xem đủ náo nhiệt, mọi người chậm rãi tản đi, trong phòng chỉ còn lại Lôi Nghị Kiệt cùng Tương tư Hàm.
“ Uy hiện tại ca của ta đem toàn bộ tài sản cho tỷ tỷ của ngươi, về sau tỷ của ngươi chính thức là người có tiền, tỷ ngươi có chứng minh ngươi cũng có rất nhiều tiền, lúc này ngươi không nên lấy cớ hoặc lý do để kháng cự tình yêu của chúng ta đó ?”
Lôi Nghị Kiệt đem cô gái xảo quyệt lại rất nghịch ngợm ôm vào trong ngực, thấp giọng nói, “ Tỷ tỷ đã có một kết thúc tốt đẹp, hiện tại ta cũng nên nghĩ cho tương lai của chính mình.”
Bên ngoài tiếng cười liên tục.
Bên trong tình ý cũng kéo dài….
Toàn văn hoàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...