Tiểu Thư Trọng Sinh - Tổng Tài Sủng Vợ Xin Kiềm Chế
11/ 08/ 3049
- Tiểu Vy.
Không được vài giây sau khi Vũ Y Vân rời đi, từ phía sau cô và Tống Tử Ngôn lại có tiếng nói vang lên.
Cái giọng nói kia, cô vừa nghe qua đã biết được kẻ đến là ai.
Đời này kiếp này, dù có thịt nát xương tan cô cũng không thể quên được giọng nói của kẻ đã cùng với Phương Linh Nhi lên kế hoạch giết cô.
- Tiểu Vy\, em và anh ta…
Sớm đoán được rằng khi thấy cô và Tống Tử Ngôn đi cùng nhau, Cố Tư Thiên cũng sẽ sớm tìm đến nhưng cô không nghĩ rằng hắn ta lại đến tìm cô sớm như vậy.
Không để phiền đến cô, Tống Tử Ngôn đứng che lấy cô mà quay lại nhìn Cố Tư Thiên vẻ mặt lo lắng, giọng trầm xuống:
- Không biết Cố đồng học đây có chuyện gì muốn nói với vị hôn thê của tôi?
Ba từ “ Vị hôn thê” từ miệng của Tống Tử Ngôn vừa nói ra đã khiến Cố Tư Thiên tròn mắt lùi lại đằng sau một bước, lắp bắp:
- Vị hôn thê? Từ khi nào mà Tiểu Vy lại thành vị hôn thê của cậu rồi? Tiểu Vy\, em trước đây không phải thích anh sao? Sao bây giờ….
- Cố Học trưởng\, xin anh cẩn thận lời nói.
Tôi trước đây từng nói tôi thích anh sao?
Cắt ngang lời của Cố Tư Thiên, cô giọng nói lạnh băng mà chối bỏ câu nói của hắn ta.
Trước đây quả thực cô từng có một chút cảm giác thích Cố Tư Thiên nhưng nếu đã nhìn thấy bộ mặt thật và bị hắn hãm hại đến mức chết không nhắm mắt như vậy mà còn có thể thích được thì mới là lạ.
- Em… em không phải vì quyền lực của Tống Gia nên mới đồng ý kết hôn với Tống Tử Ngôn chứ? Em… em lúc trước rõ ràng nói rằng yêu anh.
Câu nói của Cố Tư Thiên vừa nói ra khỏi miệng, toàn bộ Học viên có mặt ở đó đều sốc tinh thần một trận:
- Cái gì? Tống Tử Ngôn vậy mà lại là Thiếu gia Tống Gia? Tôi trước đây cứ tưởng rằng chỉ là trùng họ thôi chứ\, không ngờ…
- Tống Tử Ngôn xem ra quả thật là Thiếu gia Tống Gia.
Chiếc Mercedes-Maybach Exelero sáng nay anh ta lái đến đủ để chứng minh thân phận rồi.
- Tại sao? Mercedes-Maybach Exelero đắt lắm à?
- Cậu tối cổ à? Đó là 1 trong top 10 loại xe đắt nhất thế giới đấy.
Trên thế giới chỉ có 4 chiếc thôi.
Trong khi 1 chiếc được giữ lại để trưng bày thì 1 trong ba chiếc đã được tặng cho 1 trong Tam Đại Gia tộc\, 2 chiếc kia được bán cho 1 trong Thập Gia tộc.
Xem ra chiếc này chính là được tặng cho Tống Tử Ngôn rồi.
Tin tức Tống Tử Ngôn là Thiếu Gia Tống Gia chưa gì đã làm náo loạn diễn đàn của Học viện chỉ trong nháy mắt.
Trong vài phút, Học viên toàn Học viện đều biết đến thân phận Tống Tử Ngôn.
Bài báo “ Công tử Tống Tử Ngôn quyến rũ Thiên kim Lệ Thư Vy” trong chốc lát đã đổi tiêu đề thành “ Thiên kim Lệ Thư Vy trèo cao quyến rũ Công tử Tống Tử Ngôn - Thiếu gia Tống Gia.”
Nhìn Cố Tư Thiên mà cau mày một cái, Tống Tử Ngôn giọng vô cảm nhưng đủ khiến người ta lạnh gáy:
- Cố đồng học\, anh tốt nhất cẩn thận ngôn từ của mình.
Nhị Thiếu Phu nhân của Tống Gia chúng tôi không phải là người mà anh có thể tùy tiện xúc phạm đến.
Nếu anh còn nói linh tinh thì đừng trách Tống Gia dùng biện pháp mạnh.
Nói hết câu, Tống Tử Ngôn vẻ mặt vô cùng không vui định kéo tay cô đi nhưng bị cô cản lại.
Quẳng cho Cố Tư Thiên một ánh mắt sắc lạnh như dao, cô giọng lạnh hẳn đi:
- Cố Học trưởng\, nếu đã khiến anh hiểu lầm thì tôi rất xin lỗi.
Ở đây\, tôi xin đính chính lại\, tôi chưa từng và cũng sẽ không bao giờ thích anh.
Bây giờ thì xin thứ lỗi\, tôi không phụng bồi anh nữa\, xin phép đi trước.
Nói xong, cô nắm tay Tống Tử Ngôn quay đi, không thèm quan tâm tới Cố Tư Thiên vẻ mặt bàng hoàng ở đằng sau.
Chú ý đến 2-3 Học viện đang len lén cầm điện thoại quay lại toàn bộ sự việc, Tống Tử Ngôn ánh mắt tựa vô cảm mà nhìn về đằng trước:
- Phải rồi\, tôi biết có người vẫn đang quay lại việc ở đây.
Nếu đã vậy thì tôi chỉ nói một điều duy nhất thôi.
Nếu ai còn bàn tán\, nói xấu về vị hôn thê của tôi thì cứ đợi giấy triệu tập của tòa án đi.
Dứt lời, Tống Tử Ngôn dắt tay cô đi chỗ khác mặc kệ đám Học viên kia vẫn cứ đứng đó xôn xao bàn tàn.
Ở một bên, Cố Tư Thiên như bị vả mấy cái rất đau vào mặt.
Tính kế cô lâu như vậy, Cố Tư Thiên hắn ta chính là không ngờ đến cô lại là vị hôn thê của Tống Tử Ngôn.
Nếu như cô thật sự có sự bao bọc của Tống Gia, lại thêm việc cô là Tiểu thư Dạ Gia thì mọi toan tính của Cố Tư Thiên chẳng phải sẽ đổ bể hết sao?
" Không được, sắp xếp bao năm nay, không thể để mọi việc đổ bể chỉ vì một tên Tống Tử Ngôn được.
Dù sao mũi tên đã bắn đi cũng không thu lại được.
Đâm lao thì phải theo lao, liều một phen thôi."
Ánh mắt đầu tiên tức giận nhưng sau đó lại trở lại như bình thường, Cố Tư Thiên cố tỏ ra như thể không bị ảnh hưởng gì mà bước đi mặc dù thâm tâm đang phừng phừng lửa giận nhưng không thể phát ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...