Editor: Nguyetmai
Lời nói của Triệu Tư Ninh đã lý giải được mối nghi ngờ cuối cùng, không có ai ủng hộ lời nói của Triệu Tứ tiểu thư nữa, trong ánh mắt những người đang nhìn vào Mộc Hàn Yên có phần thương cảm.
Cũng không thể trách Mộc Hàn Yên quá ngu ngốc, người ta đã dùng đến cả bảo bối của học viện Chính Anh rồi, đổi lại là ai thì cũng sẽ thiệt thòi thôi.
"Còn ai ra giá nữa không, còn ai ra giá nữa không, một trăm linh một nghìn lượng lần thứ nhất, một trăm linh một nghìn lượng lần thứ hai… lần thứ ba, được rồi, chốt giá!" Khúc Sơn Linh dường như không nghe thấy lời nói của đám người Triệu Tứ tiểu thư, không đợi được nữa hét lên cướp lời của đồ đệ mình.
Thực ra ông ta hoàn toàn không cần vội vàng như vậy, nghe mấy lời của đám người Triệu Tứ tiểu thư, làm gì có ai đầu óc có vấn đề mà ra giá tiếp nữa.
Nhìn bộ dạng nóng ruột không đợi được nữa của ông ta, thậm chí có người còn nghi ngờ ông ta cùng một phe với Triệu Tứ tiểu thư, nhanh chóng tận dụng thời cơ để hại chết Mộc Hàn Yên.
"Được rồi, được rồi, là của chúng ta rồi, hãy nhanh ấp trứng đi." Khúc Sơn Linh hiểu rõ những ánh mắt kỳ dị kia, nhanh tay dúi quả trứng chim cút đó vào tay Mộc Hàn Yên.
Mộc Hàn Yên vốn dĩ đang thấy kỳ lạ, từ trước Triệu Tư Ninh đã xác định được lai lịch của quả trứng chim cút này, vì thế mới dùng nó làm mồi câu để bẫy nàng, nhưng tại sao Khúc Sơn Linh lại kiên quyết muốn nàng đấu giá được nó. Nàng lại không hề nghi ngờ lão già lừa đảo này câu kết với Triệu Tứ tiểu thư, dù sao lừa đảo cũng cần phải giữ đạo đức nghề nghiệp, vì thế nàng nghi ngờ tài nghệ chiêm tinh của ông ta không tốt, lúc tính toán đã xảy ra sai sót. Nhưng mà ngẫm lại chắc cũng không thể. Hơn ai hết, nàng biết rõ sự huyền diệu của Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết. Lẽ nào quả trứng chim cút này lại có điều bí ẩn khác?
Lúc này thấy Khúc Sơn Linh căn bản không hề bị ảnh hưởng bởi đám người Triệu Tứ tiểu thư, ông ta vẫn vội vàng như trước, Mộc Hàn Yên không thể kiềm chế sự tò mò, nhận lấy quả trứng chim cút đó đưa vào thiên tâm kình khí.
Tuy kình khí của kiếm sĩ thường không dùng được trên thân thể người khác, nhưng lại có thể dùng để ấp trứng, đây cũng là thủ đoạn mà nhiều kiếm sĩ cấp thấp khác lợi dụng để mưu sinh – tìm kiếm đủ số lượng trứng các loài thú rồi dùng kình khí để ấp trứng, tuy rằng tổn hao kình khí rất nhiều, nhưng lỡ như trứng nở ra dị thú thì sẽ giàu to.
"Được rồi, được rồi, hãy nhanh ấp trứng đi, trên đời này chưa ai từng thấy con chim cút có giá hơn một trăm nghìn lượng đâu, hãy để bọn ta mở mang tầm mắt đi." Nhìn thấy hành động của Mộc Hàn Yên, Triệu Tứ tiểu thư châm chọc nói.
"Con chim cút đắt như vậy nên ăn thế nào cho được đây, ăn thịt quay hay ăn thịt nướng?" Chu Khải cũng chế giễu theo.
"Theo ta thấy tốt nhất nên nuôi cho lớn để đẻ trứng, mỗi ngày bán một quả còn thu lại được tiền vốn." Nguyên Thiên Ba cười nói một cách đểu giả.
Mọi người xung quanh đó đều lắc đầu, tên Mộc Hàn Yên này vẫn còn chê chưa đủ mất mặt hay sao? Đổi lại là người khác bị hớ to như vậy, e rằng đã dứt áo bỏ đi vì xấu hổ không còn giấu mặt vào đâu được nữa, như vậy ít nhiều vẫn còn giữ lại được chút thể diện. Nhưng hắn thì sao, hắn lại muốn ấp trứng nở trước mặt mọi người luôn, rõ ràng là bình vỡ lại đập cho vỡ thêm, mất mặt thì cho mất đến cùng luôn.
Tam trưởng lão giận quá quay người bỏ đi. Bị người khác hại đến mức này, thực sự đã mất mặt lắm rồi, hơn nữa tiếp theo lại còn bị mất mặt đến tận cùng luôn. Ông ta không muốn để người khác nhận ra thân phận của mình, không muốn mất mặt cùng với Mộc Hàn Yên.
Không ai chú ý tới, trong mắt Mộc Hàn Yên đang truyền kình khí vào bên trong lặng lẽ toát lên một thần thái lạ thường.
Cùng lúc đang truyền kình khí, Mộc Hàn Yên cũng dùng ý thức nhìn sâu vào bên trong, chợt kinh ngạc phát hiện ra bên trong quả trứng có rất nhiều các luồng khí hỗn tạp không thuần chủng, xuất hiện dưới nhiều màu sắc khác nhau, mà trong số đó lại có một số ngân tuyến kim tinh mờ ảo bị những luồng khí hỗn tạp không thuần chủng kia phân chia ra, chèn ép chặt chẽ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...