Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không
*Lời mở đầu: Phần I đã kết thúc với một kết thúc lãng xèn xẹt và chắc ai ai cũng nghĩ thế. Nhưng mà giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ thôi các bợn ạ.
Phần II mới là kết cục thật của truyện nha mn :v---------------------------------------------
Cô đang nằm trên giường vừa ngủ vừa cười một cách điên dại. Chắc hẳn là đang mơ và mơ một giấc mơ rất là tuyệt vời....
Tiếng reo của đồng hồ vang lên làm giấc mơ của cô tan biến, cô tỉnh giấc.
"Why? Tại sao ta lại mơ đến một năm sau ta và anh Nam làm vợ chồng
nhỉ....Hay là tương lai chắc chắn như thế?"- sau khi một giấc mơ hạnh
phúc thì cô đoán chắc chắn rằng tương lai sẽ được như thế.
Thế là đã một tuần trôi qua từ khi cô xuất viện và hôm nay là ngày
đi làm đầu tiên của tháng. Cô vẫn thay quần áo công sở rồi đi đến công
ti nhưng lại có thêm một việc. Anh chính là người sẽ đưa đón cô đi làm
từ bây giờ.
Đứng trước cổng cô ngó ngang ngó dọc đợi
chiếc xe của anh . Xa xa một chiếc xe trắng gần tiến lại, cô vui mừng
vẫy tay lia lịa ....
"Anh xin lỗi đã để em chờ"- anh mở cửa xe rồi xin lỗi cô, cũng tại tắc đường nên mới vậy.
"Không sao, em không để ý đâu"- cô nở một nụ cười để lấy lòng anh.
************************
"Nhân viên phòng maketting đi cùng giám đốc kìa"- ba nhân viên
ngoài cửa nhìn thấy cô bước ra khỏi chiếc oto của anh liền túm tụm lại
nhau bàn tán. Nhiều lời xì xào không mấy tốt đẹp về cô cũng từ đó mà nổi lên. Cô đi đâu cũng bị những ánh mắt khinh bỉ dòm ngó, thật muốn lại
chửi cho họ trận nhưng mà nghĩ lại sao cô phải mất công mà chửi họ trong khi họ còn không biết rõ thà nên nói cho họ rằng giám đốc tự mời còn
hơn.
"Nhi ơi, mày không sao chứ. Mấy lũ nhân viên nói về mày ghê quá cơ"- nó ghé sát tai cô nói.
"Không sao, cứ kệ đi...". Cũng tại câu nói này của cô làm tin đồn
không có ngăn chặn cứ thế lan đi và cô cứ thế bị người khác khinh bỉ gấp vạn lần.
"Nghe nói hôm nay có một người du học ở nước ngoài về công ti ta hả?" - cô hỏi nó.
"Ừ, nghe nói vào chức phó giám đốc lận đấy nhá".
Cô thầm thán phục cái người này. Không ngờ đi du học cũng có lợi thế được vô hẳn chức phó chứ chẳng chơi được còn cô thì chắc mãi mãi là một nhân viên thôi. Cơ mà tự nhiên nhớ lại giấc mơ hôm qua cô lại cảm thấy
mình thật là hạnh phúc, mặt bất giác đỏ lên làm nó ngạc nhiên đến tột
độ.
"Chuyện gì mà mặt đỏ lên đấy"- nó lườm nguýt cô một cái.
Nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm nó toát mồ hôi hột, vội vội vàng vàng lấy lại lòng :" Không có gì đâu hết "
Nhưng lời nói đó làm gì qua nổi mắt nó được :"Thật không...Hay là....anh Nam hôn mày đới"
Cô đứng im bất động, miệng không nói lên lời. Được anh hôn cô còn
chưa giám nghĩ tới mà nó giám nghĩ tới, đang định chối nó thì nó phán
một câu xanh rờn :"Chắc đúng là thế rồi. Tí tao đi trêu chồng mày một
trận "
Đang định cãi thì nghe tới từ chồng làm mặt cô
càng đỏ hơn :" Con kiaaa, ai là chồng tao hả? Tao đang độc thân
đấyyyyyyyyyyy"
(Còn tiếp...)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...