Sau khi tỷ thí cá nhân kết thúc, đấu trận vào top 5 của tỷ thí đồng đội bắt đầu.
Trước khi lên đài, Độc Cô Thiên Diệp nói với các đội viên : "Các người cứ đánh thoải mái, cho người khác nhìn rõ thực lực của các ngươi. "
" Vâng, lão đại ." Mọi người đồng loạt hô to rồi hướng lôi đài đi đến.
" Bắt đầu. "
Trọng tài ra lệnh một tiếng, mọi người đứng trên lôi đài. Độc Cô Thiên Diệp tùy ý đứng nói chuyện phiếm cùng với đám người Mạc Tử khanh, bộ dáng giống như không thèm để ý đến mọi chuyện ở trên lôi đài. Kết quả tỷ thí đã nằm trong phán đoán của nàng.
" Ta biết các ngươi có 1 con thần thú nhưng cũng đừng có đắc ý quá sớm. " Lôi Đình là đội trưởng của tiểu đội đế quốc Thương Khung nói với tiểu đội của Tôn Khuê, "Thủy Cơ, đi ra ."
Một con rắn nước là thần thú cấp 2 xuất hiện , nó làm lôi đài ướt sũng 1 mảng.
" Thật ghê tởm. " Tang Vũ và Tề Vũ Phi đồng loạt nói.
" Hừ, tiện nhân, tiểu Hầu gia của chúng ta coi trọng ngươi, là phúc khí của ngươi, ngươi cư nhiên dám làm tiểu Hầu gia của chúng ta bị thương, chịu chết đi. "
Đối phương vừa nói xong, 3 người bọn Tôn Khuê đồng loạt hô : " Hắc Tử ", "Tiểu Phong" , " Gia Nhi "
"Rống...." 3 con thần thú xuất hiện trên lôi đài , mọi người kinh hãi rớt cằm.
" Thần thú, 3 con thần thú."
"Sao bọn họ có nhiều thần thú như vậy ?"
Người xem còn chưa hết kinh ngạc, 3 cái lôi đài cũng là bạch quang 1 mảng, 8 con thần thú đều xuất hiện ở trên lôi đài. Trên khán đài, người xem đã bị dọa sợ không nói lời.
Những người trên khán đài đặc biệt cũng lộ ra vẻ mặt phấn khích. Đám người của đế quốc Mạc Nhĩ Tư thì kinh ngạc, lộ ra vẻ đắc ý, còn 3 đế quốc khác thì trong lòng dâng lên một cỗ nguy cơ. Những người này sỡ hữu thần thú, những người khác thì sao ?
Có thần thú, không bao lâu thì có kết quả, bốn tiểu tổ thành công vào top 5.
" Lão đại, chúng ta đi ăn mừng đi."
Trên đường trở về, Tôn Khuê nó với Độc Cô Thiên Diệp. Độc Cô Thiên Diệp còn mãi đang suy nghĩ vì sao nàng lại cảm thấy rất quen thuộc với Thần điện Thánh tử, không cho ý kiến với lời nói của Tôn Khuê. Nhưng Tạ Bình bên cạnh đã đánh vào ót Tôn Khuê một cái .
"Xú tiểu tử ngươi, chỉ biết ăn uống thôi, chờ khi nào tỷ thí xong thì cho ngươi ăn ! "
" Phó Hiệu trưởng. " Tôn Khuê đáng thương nhìn Tạ Bình, mọi người ai cũng muốn chúc mừng, sao chỉ có một mình mình bị đánh ?
Tỷ thí của vài ngày sau, tất cả các tuyển thủ quốc gia khác đều đã biết được thực lực của tuyển thủ đế quốc Mạc Nhĩ Tư, không chỉ có thần thú, mà sức chiến đấu còn cao hơn người khác, đấu với người có thực lực cao hơn cũng vượt qua dễ dàng.
Kết quả cuối cùng của đợt tỷ thí là đế quốc Mạc Nhĩ Tư ôm đồm 4 hạng đầu, đế quốc Cách Thụy hạng 5 , hạng 7 và hạng 9, đế quốc Thương Khung hạng 6 và hạng 8, đế quốc Nạp Lan thì hạng 10.
Kết quả vừa có thì mọi người không bất ngờ lắm, vì ai theo dõi trận đấu cũng có thể đoán được. Nhưng người xem vẫn nhiệt tình như cũ, bởi vì những người vào vòng chung kết cá nhân.
5 người đầu tiên là Độc Cô Thiên Diệp, Mạc Tử Khanh, Đan Kinh Thiên, Thương Cẩn và Lâm Phong. Bởi vì vấn đề số người, ban tổ chức quyết định thi đấu trực tiếp. Sau đó sẽ tranh 3 hạng đầu. Cuối cùng, Thương Cẩn đi đến bóc được thăm đi thẳng, Độc Cô Thiên Diệp với Mạc Tử Khanh, Đan Kinh Thiên với Lâm Phong.
Vì Thương Cẩn không cần tỷ thí nên ngồi ở khu nghỉ ngơi, trước khi đi hắn nhìn Độc Cô Thiên Diệp và những người khác thật sâu.
Khi Mạc Tử Khanh đấu với Độc Cô Thiên Diệp thì hắn nói bỏ quyền thi đấu, Độc Cô Thiên Diệp thắng. Mà bên này Đan Kinh Thiên và Lâm Phong thì chiến đấu quyết liệt. Hai người thực lực tương đương, ngay cả huyễn thú cũng cùng cấp nhưng cuối cùng do Đan Kinh Thiên luyện tập trong sơn mạch có độ kinh nghiệm và thể lực hơn hẳn kết hợp với Phiêu Miễu bộ pháp nên thắng.
Vòng kế tiếp là Đan Kình Thiên và Độc Cô Thiên Diệp thì hắn bỏ quyền thi đấu, Độc Cô Thiên Diệp thắng, giành lấy hạng 3. Mạc Tử Khanh không địch lại Lâm Phong nên đứng hạng 5. Chỉ còn 2 thứ hạng đầu.
Trên lôi đài, Độc Cô Thiên Diệp và Thương Cẩn đứng đối mặt nhau.
"Ngươi đã chuẩn bị tốt chứ ?" Thương Cẩn lộ ra cái mặt lạnh nhưng tươi cười.
"Ta còn chưa muốn chết, nên ngươi chết có vẻ thích hợp hơn. " Độc Cô Thiên Diệp cười đáp. Tuy rằng , nàng chú ý tới huyễn lực của Thương Cẩn đã nâng lên mấy cấp , nhưng đối với nàng vẫn không là gì.
Thương Cẩn không nói nhiều, hắn gọi ra huyễn thú của của mình, là một con thần thú Thiết Trảo Sư cấp 3. Huyễn thú này Độc Cô Thiên Diệp đã gặp qua nên trực tiếp gọi Tiểu Ngân ra chiến đấu với nó. Đây là lần đầu tiên Độc Cô Thiên Diệp gọi huyễn thú ra tác chiến.
" Thiết Cánh, đi ra." Nhìn thấy thần thú của mình bị Tiểu Ngân đánh cho thương tích đầy mình, Thương Cẩn gọi ra con thần thú kế tiếp, là con bài chưa lật của hắn.
Hắn vừa dứt lời, một con Đại Bàng Thiết Cánh xuất hiện ở trên lôi đài khiến mọi người hoa mắt. Tuy rằng cuộc tỷ thí lần này có rất nhiều thần thú nhưng là cấp bậc lớn thì rất ít, đây là con thần thú cấp 5, rất hiếm có.
" Thì ra là lại kế ước thần thú, nên huyễn lực mới tăng nhiều như vậy." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Thương Mưu nhìn Độc Cô Thiên Diệp ngẩn người, hắn tưởng nàng bị dọa sợ nên bày ra vẻ mặt đắc ý. Hẳn là nhi tử của hắn đã tỉnh lại, thứ nhất là Độc Cô Thiên Diệp làm bị thương người của hắn, còn động thủ với người của hắn, ngoại trừ Tang Vũ thì Độc Cô Thiên Diệp là người hắn muốn giết nhất.
Không chỉ Thương Mưu, những người khác nhìn thấy cũng cho rằng Độc Cô Thiên Diệp bị dọa sợ đến choáng váng. Đương nhiên, là ngoại trừ đám người đế quốc Mạc Nhĩ Tư.
"Huynh đệ của ta hắn đang làm gì, sao lại nhìn con đại bàng đó đến ngẩn người vậy." Đan Kình Thiên nhịn không được bèn hỏi Mạc Tử Khanh.
Mạc Tử Khanh thay đổi tư thế ngồi, dựa lưng vào ghế, nói :"Ta nghĩ nàng đang phân vân nên cho ai ra ứng chiến."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...