Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Biểu tình Kim Vi làm cho Lam Mân cảm thấy trời sụp đất nứt, ngay cả câu hỏi kia cũng không nói ra từ miệng nàng nổi.

"Không có, mẫu thân con còn chưa chết." Kim Vi thấy Lam Mân mình dọa, nhanh chóng nói: "Mẫu thân con chỉ bị giam giữ, còn chưa chết."

"Không chết? Thật sao ?" Hai mắt Lam Mân lập tức sáng, nhìn Kim Vi kích động nói: "Mẫu thân con không chết, thật vậy chăng?"

Kim Vi gật gật đầu, khẳng định: "Là thật, mẫu thân con nàng không chết, nàng..." Kim Vi vừa nãy chỉ lo nhìn Lam Mân, không có chú ý tới tiểu Hỏa, giờ tinh thần trầm tĩnh lại, hắn cảm nhận được uy áp huyết mạch trên người tiểu Hỏa, không dám tin nhìn nàng.

"Đây, đây, đây là..." Quá mức kinh ngạc, Kim Vi đã nói không nên lời.

Lam Mân nhìn nhìn tiểu Hỏa, nói với Kim Vi: "Đây là Hoàng, là bộ tộc Phượng Hoàng chúng ta chân chính Hoàng."

"Thật là Hoàng! Quả nhiên Hoàng còn sống." Kim Vi nói xong quỳ xuống, lễ bái: "Kim Vi gặp qua Hoàng! Vừa nãy mắt Kim Vi vụng về, không nhận ra Hoàng, đúng là không nên!"

Tiểu Hỏa nhìn Kim Vi, nói: "Ngươi đứng lên trước đi."

Kim Vi đứng lên, tiểu Hỏa nhìn hắn hỏi: "Ngươi nói mẫu thân Lam Mân tỷ tỷ bị bắt, nhốt ở đâu? Tại sao ngươi biết được? Ngươi không phải kim phượng sao? Chẳng lẽ ngươi sẽ phản bội Kim Loan? Lời nói của ngươi nói trong, làm sao chúng ta tin tưởng được?"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn tiểu Hỏa, thật không nghĩ tới tiểu Hỏa còn có thời khắc uy nghiêm như thế, tiểu hài tử lúc trước nay đã trưởng thành rồi!

"Chuyện này vẫn là ta nói đi." Lam Mân mở miệng nói, "Vi thúc thúc sẽ không phản bội mẫu thân ta và ngươi. Lúc trước khi ngươi còn trong trứng, Vi thúc thúc đã lập lời thề, vĩnh viễn tùy tùng ngươi. Lúc trước chúng ta có thể chạy ra khỏi Ngô Đồng Lâm là do Vi thúc thúc âm thầm giúp đỡ."

"Thật sao?" Tiểu Hỏa hỏi.

Lam Mân khẳng định gật gật đầu.

"Được rồi." Tiểu Hỏa nói, "Vậy ngươi nói xem mẫu thân Lam Mân tỷ tỷ ở đâu?"

"Ở bên ngoài cấm địa." Kim Vi nói, "Tất cả Lam Hoàng đều bị nhốt ở đó."

"Kim Loan đã chiếm được vị trí thống trị giả bộ tộc Phượng Hoàng, vì sao không giết bọn họ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Là như vậy. Năm đó tuy rất nhiều kim phượng phản động theo Kim Loan, nhưng nếu giết chết tất cả Lam Hoàng, lại bị rất nhiều người phản đối. Hơn nữa vẫn không tìm được Hoàng, Kim Loan cũng hiểu chỉ có Lam Hoàng biết chỗ của Hoàng, cho nên bắt bọn họ nhốt lại, hơn nữa không ngừng ép hỏi." Kim Vi giải thích nói.

"Vậy lần trước đau đớn ta cảm nhận được là do mẫu thân đang chịu hình ." Lam Mân lẩm bẩm nói.

Tiểu Hỏa vỗ vỗ tay Lam Mân, nói: "Lam Mân tỷ tỷ, đừng lo lắng, chúng ta sẽ cứu bọn họ ra. Kim Vi, ngươi kể lại tin tức nơi này cho chúng ta đi."

"Được."

Cung điện lúc trước Độc Cô Thiên Diệp nhìn thất thật sự giam giữ Lam Hoàng, nhưng nơi đó có rất nhiều siêu thần thú cao cấp thủ vệ, thần linh thú tọa trấn, thậm chí Kim Loan còn cho một tia thần thức của mình trực tiếp đặt trong cung điện, chỉ cần vừa có gió thổi cỏ lay, hắn lập tức biết.


Một ít ủng hộ người ủng hộ Kim Hoàng cũng muốn cứu bọn họ ra, nhưng thực lực kim phượng quá mạnh mẽ, là mạnh nhất trong các chi nhánh, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể thời thời khắc khắc chú ý tình huống nơi này.

Nhưng giờ bộ tộc mâu thuẫn giữa Phượng Hoàng và Long tộc Nam Hải đang thăng cấp, Kim Loan phải trút đa số tinh lực để đối kháng với Long tộc. Chuyện này cho các nàng thuận lợi rất lớn.

Độc Cô Thiên Diệp nghe xong lời nói của Kim Vi, phát hiện bộ tộc Phượng Hoàng là cái xương cốt khó cắn !

"Ngươi có biết ánh sáng tiến hóa ở đâu không?" Độc Cô Thiên Diệp muốn cho tiểu Hỏa hoàn thành tiến hóa trước, sau đó lại nghĩ biện pháp cứu mẫu thân Lam Mân và những bị giam giữ khác.

" Ánh sáng tiến hóa?" Kim Vi nghe thế thì rất mờ mịt, "Ta chưa từng nghe nói qua thứ này."

Độc Cô Thiên Diệp và bọn Lam Mân nhìn thoáng qua nhau, có lẽ là cấp bậc hắn không cao lắm, địa vị trong tộc Phượng Hoàng cũng không đủ cao, cho nên không biết chuyện này.

"Tỷ tỷ, tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ?" Tiểu Hỏa hỏi Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, nói: "Ngươi đi về trước đi, nói cho chúng ta biết liên hệ ngươi thế nào, sau này chúng ta có cần ngươi sẽ tìm ngươi."

Kim Vi đã muốn cảm nhận được Độc Cô Thiên Diệp là khế chủ của tiểu Hỏa, cho nên nghe Độc Cô Thiên Diệp nói chuyện, nói phương pháp liên hệ mình rồi rời khỏi.

Độc Cô Thiên Diệp đưa Kim Vi ra Luyện Yêu Hồ rồi lại trở vào.

"Tỷ tỷ, chúng ta phải đi cứu mẫu thân Lam Mân tỷ tỷ sao?" Tiểu Hỏa hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn vẻ mặt khẩn trương và lo lắng của Lam Mân, đi qua đi ôm nàng, nói: "Yên tâm đi, chúng ta sẽ cứu bọn họ ra ."

"Cảm ơn chủ nhân." Lam Mân ôm lại Độc Cô Thiên Diệp, cảm động nói. Chủ nhân người khác thế nào nàng không biết, nhưng nàng biết mình có một chủ nhân tốt!

"Chúng ta sắp xếp kế hoạch tiếp theo nên làm thế nào mới được. Tốt nhất là có thể một lần cứu ra tất cả bọn họ, bình ổn nội loạn của bộ tộc Phượng Hoàng. Còn có ánh sáng tiến hóa này, phải tìm được nó." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Chúng ta vẫn là đi tìm ánh sáng tiến hóa trước. Mẫu thân bị nhốt mấy ngàn năm cũng không có muốn tánh mạng các nàng, tin tưởng trong thời gian ngắn cũng sẽ không có sinh nguy hiểm mệnh. Nhưng chuyện tiến hóa của tiểu Hỏa rất khẩn cấp." Lam Mân nghĩ nghĩ, nói.

"Vẫn là cứu bọn a di ra trước đi, tuy nói không có tìm được ta các nàng không có nguy hiểm, nhưng là các nàng bị giam giữ nhiều một ngày, sẽ nhiều chịu khổ một ngày. Hơn nữa giờ chúng ta cũng không biết ánh sáng tiến hóa ở đâu."

"Chủ nhân." Giọng Phù Thương đột nhiên vang lên.

"Phù Thương." Độc Cô Thiên Diệp mang theo bọn tiểu Hỏa đi tới chỗ đỉnh núi hắn ở.

"Chủ nhân, thật ra chỉ cần tiểu Hỏa tiến hóa thành Chu Tước, việc này sẽ giải quyết xong." Phù Thương nói, "Chỉ cần tiểu Hỏa tiến hóa thành Chu Tước, không có loài chim nào dám ở lỗ mãng trước mặt nàng, chuyện trong bộ tộc Phượng Hoàng này lập tức được giải quyết ."

"Ngươi có biết ánh sáng tiến hóa ở nơi nào không?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.


"Vị trí cụ thể ta không biết, nhưng ta cảm thấy cách nơi này cũng không xa, phía đông nam. Hành động các ngươi phải nhanh một chút, ta cảm thấy ánh sáng tiến hóa đang yếu đi rất nhanh." Phù Thương hồi đáp.

"Chúng ta đi tìm ánh sáng tiến hóa trước, cho tiểu Hỏa tiến hóa thành Chu Tước." Độc Cô Thiên Diệp quyết định.

"Được."

"Có thể."

Bọn Lam Mân đều đồng ý lời của nàng.

"Ngươi phải nhanh một chút, ánh sáng tiến hóa đã rất yếu, nếu lại kéo dài, không biết còn có thể làm cho tiểu Hỏa tiến hóa không." Phù Thương lại dặn dò.

"Ta đã biết." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó lắc mình ra khỏi Luyện Yêu Hồ, lặng lẽ đi tới phía đông nam.

Trung tâm Ngô Đồng Lâm có một chỗ cung điện lóng lánh màu vàng, trong cung điện đều là trang sức màu vàng. Trong chính điện, một nam tử ngồi vị trí thống trị giả tu luyện, một lát sau mới mở to mắt. Lúc này từ bên ngoài tiến vào một người, hành lễ: "Gặp qua Hoàng."

Kim Loan nhìn người tới, hỏi: "Kim Nhất, vẫn không tra ra tin tức sao?"

"Không có. Trừ lần bọn Kim Cửu nói, cũng không phát hiện hơi thở Kim Hoàng, cho dù chúng ta dùng cảm ứng thạch cũng không có phản ứng." Kim Nhất trả lời, "Có thể hay không bọn Kim Cửu nghĩ sai không?"

Kim Loan nghĩ nghĩ, nói: "Mặc kệ có phải bọn họ nghĩ sai không, đều phải đi thăm dò cho tốt, nếu nàng thật sự trở lại, nhất định phải thừa dịp nàng chưa trở về trừ bỏ nàng."

"Lúc trước khi cái trứng bị mang đi cũng đã sắp chết, hơn nữa có chúng ta động tay chân, sao nó còn có thể ấp ra?" Kim Nhất đầy bụng nghi vấn. Lúc trước hắn đi chấp hành chuyện này, tình huống ngay lúc đó của tiểu Hỏa hắn rõ ràng nhất.

"Việc này không có tuyệt đối. Nếu nó gặp được kỳ ngộ gì, cũng không phải không có khả năng." Kim Loan nói.

"Nhưng là mấy năm nay chúng ta tìm khắp các đại lục linh lực cũng không phát hiện bóng dáng của nàng, nếu tại không gian thấp, khả năng nàng ấp ra càng nhỏ." Kim Nhất vẫn thấy không thể là Kim Hoàng đã trở lại.

"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất." Kim Loan nói, "Ngươi để người tiếp tục ra ngoài tìm, nếu tìm được thì đừng đả thảo kinh xà, ngươi mang theo người đi, cần phải một lần giải quyết nàng."

"Dạ, Hoàng. Ta lại đi nhiều người ra ngoài." Kim vừa nói.

Kim Loan phất phất tay, Kim Nhất quay người lại đi ra ngoài. Lúc này bên ngoài lại tiến vào một người, nhìn thấy Kim Nhất, hơi hành một lễ, sau đó đi vào trước mặt Kim Loan.

"Bên Long tộc nói thế nào?" Không đợi Kim Nhị mở miệng, Kim Loan đã hỏi.

"Lần này thái độ Long tộc rất kiên quyết, nói nhất định phải là bộ tộc Phượng Hoàng chúng ta cúi đầu xưng thần với bọn họ. Không có đường thương lượng." Kim Nhị trả lời.

"Sau khi Long Ngạo Thiên này ngồi trên vị trí Long vương, Long tộc càng ngày càng càn rỡ. Nghìn năm qua không thiếu tìm chúng ta phiền toái, lần này cư nhiên bởi vì việc nhỏ này muốn bộ tộc Phượng Hoàng ta cúi đầu xưng thần với hắn? Thật đúng là cho chúng ta không có người ? ! Truyền lệnh với chi nhánh khác, tùy thời làm tốt chuẩn bị chiến đấu."


"Vậy có cần thông báo bọn Dạ Lạc không?" Kim Nhị hỏi.

"Cần. Cho dù từ trước đến nay hắn đối nghịch với chúng ta, nhưng về an nguy bộ tộc Phượng Hoàng, hắn sẽ không đứng nhìn bàng quan." Kim Loan nói.

"Dạ, Hoàng." Kim Nhị lĩnh mệnh đi ra ngoài.

Kim Loan một mình ở trong đại điện trầm tư một lát, sau đó đứng dậy đi rồi đi ra ngoài, bay đi cấm điện.

Ngoài cấm điện, thủ vệ nhìn thấy Kim Loan, đồng loạt hành lễ với hắn, Kim Loan khẽ gật đầu, đi vào. Đi vào nhà giam giam giữ chi nhánh Lam Hoàng, nhìn người bị giam bên trong.

"Cảm giác thế nào?"

"Ngươi thật ra rất nhàn nhã." Lam Thanh mở to mắt, nhìn Kim Loan bên ngoài nhà giam, suy yếu mở miệng, "Không đi xử lý công sự của ngươi, cư nhiên có thời gian tới nơi này thăm chúng ta."

"Nghe nói lần trước ngươi bị dụng hình, ta đến xem ngươi được không. Dù sao ngươi cũng là ta nhìn lớn lên, ta quan tâm ngươi cũng là đúng." Kim Loan cười nói, nhưng ý cười nhưng không tới đáy mắt.

"Hừ, nèo khóc chuột giả từ bi!" Lam Thanh nói xong nhắm hai mắt lại, không nhìn hắn một cái.

Kim Loan không tức giận cũng không nóng nảy, nhìn vẻ mặt không sao cả của Lam Thanh, nói: "Bọn Kim Cửu họ được tin tức, nói ở đại lục Phượng Vũ phát hiện hơi thở nữ nhi ngươi."

Ánh mắt Lam Thanh mở ra, hỏi: "Ngươi nói cái gì?"

"Ta nói, bọn Kim Cửu phát hiện hơi thở nữ nhi ngươi, nàng về đại lục Phượng Vũ. Ngươi nói, ta có nên cho mẫu tử các ngươi gặp mặt một lần không?" Kim Loan nói.

"Ngươi muốn thế nào?" Lam Thanh nhìn chằm chằm Kim Loan, biết hắn nói cho nàng tin tức này chắc chắn có dụng tâm kín đáo .

"Rất đơn giản." Kim Loan nhìn Lam Thanh cố gắng trấn định, sâu kín nói: "Lam Hoàng các ngươi là chi duy nhất có phương pháp liên hệ Kim Hoàng chứ gì ? Chỉ cần ngươi nói cho ta biết, ta tìm nữ nhi về cho ngươi. Ngươi có biết, nữ nhi ngươi mới nhiều, tại không gian cấp thấp kia, thực lực có thể tăng trưởng bao nhiêu. Đại lục Phượng Vũ nơi nơi đều là thần Hoàng thần linh thú, thân thể nhỏ bé của nữ nhi ngươi, không biết tỷ lệ sống sót có bao nhiêu? Chỉ cần ngươi nói cho ta, ta sẽ thả ngươi ra ngoài, cho ngươi đi tìm nữ nhi ngươi."

Lam Thanh nhìn dáng vẻ nắm chắc thắng lợi của Kim Loan, cười lạnh nói: "Ngươi nằm mơ! Cho dù ta chết, cho dù Lam Mân cũng chết, ta cũng không nói cho ngươi. Thủ hộ Hoàng là chức trách thần thánh của chúng ta, phản đồ!"

Mặt Kim Loan lập tức trầm xuống dưới, nhìn Lam Thanh không chịu nổi nhất kích, muốn động thủ, lại nhịn xuống. Nếu đánh chết nàng, thì càng không thể biết được chỗ Kim Hoàng!

"Vậy ngươi chờ nhìn thi thể lạnh như băng của nữ nhi ngươi !" Kim Loan nói một câu, xoay người rời khỏi.

Lam Thanh vốn ngồi xuống chữa thương lập tức tê liệt ngã xuống , trong mắt tràn đầy lo lắng và áy náy.

"Thực xin lỗi, con của ta..."

Độc Cô Thiên Diệp một đường chạy về phía đông nam, hơn nữa lấy Phù Thương ra, cho hắn cảm ứng chỗ ánh sáng tiến hóa. Có Phù Thương dẫn đường, Độc Cô Thiên Diệp tìm được ánh sáng tiến hóa rất nhanh.

Ánh sáng tiến hóa một tòa núi lửa, miệng núi lửa hướng ra phía ngoài bắn ra từng trận bạch quang. Dưới núi, mấy con thần linh thú thủ vệ.

"Cư nhiên phái thần linh thú thủ vệ nơi này, Kim Loan này thật đúng là dám bỏ vốn." Độc Cô Thiên Diệp cảm thán.

"Ánh sáng tiến hóa này chỉ có huyết mạch Chu Tước mới có thể sử dụng, trừ tiểu Hỏa, những người khác đều không dùng được. Nhưng sức mạnh Chu Tước bọn hắn không phá hư được. Vì phòng ngừa tiểu Hỏa tiến hóa thành Chu Tước, hắn chỉ có thể phái cao thủ giữ chỗ này." Phù Thương giải thích nói.


Vẻ mặt Độc Cô Thiên Diệp quái dị nhìn Phù Thương, ôm hắn đến độ cao bằng mình, dạo qua một vòng, hỏi: "Ngươi rốt cuộc là thú thú gì vậy? Chuyện Phượng Hoàng và Chu Tước hiểu biết rõ ràng như vậy."

"Ngươi sẽ biết rất nhanh." Phù Thương nói, "Giờ ánh sáng tiến hóa đã tìm được, kế tiếp làm thế nào thì ngươi tự nghĩ biện pháp. Ta về Luyện Yêu Hồ trước."

Nhìn không tới mặt Phù Thương, nhưng Độc Cô Thiên Diệp Thiên Diệp vẫn cảm thấy tâm trạng Phù Thương lập tức trở nên thấp xuống. Nàng mang theo Phù Thương về Luyện Yêu Hồ. Vừa về Luyện Yêu Hồ, Phù Thương lập tức bay đến đỉnh núi của hắn.

"Thế nào, tìm được rồi sao?" Hác Bằng Du vừa mới chấm dứt huấn luyện, thì nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp trở về, đi tới hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Tìm được rồi, nhưng nơi đó có mấy con thần linh thú giữ. Chúng ta vào không được. Đi vào nghĩ biện pháp."

Hác Bằng Du gật gật đầu, nói: "Như vậy cũng tốt. Đánh bừa không phải biện pháp."

Chỉ lát sau, nhóm thú thú đều lại đây, nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp nói tình hình bên ngoài, bắt đầu bảy miệng bám lời nói tiếp.

"Chủ nhân, nếu không chúng ta đi dẫn bọn họ rời khỏi, sau đó cho tiểu Hỏa nhân cơ hội đi vào." Tiểu Ngân nói,

"Ngươi muốn điệu hổ ly sơn?" Tiểu Cửu nói, "Như vậy không tốt, tuy rằng dẫn bọn họ dắt rời khỏi, nhưng cũng sẽ tạo thành động tĩnh rất lớn, dẫn người khác tới không nói, người đi ra ngoài làm mồi cũng sẽ chết. Trừ Lam Mân, không có ai là đối thủ thần linh thú."

"Đúng. Biện pháp này không được." Độc Cô Thiên Diệp cũng phủ định.

"Chúng ta dụng độc?" Liệt Hỏa đề ra ý nghĩ của chính mình, "Dù sao chủ nhân sẽ luyện chế, dụng độc dược với bọn họ là được."

"Biện pháp này tốt, chủ nhân, dùng biện pháp này đi." Hắc Phong cũng đồng ý nói.

Độc Cô Thiên Diệp lắc lắc đầu, nói: "Ta vừa mới nhìn, bọn họ thỉnh thoảng sẽ báo cáo với bên ngoài tình huống nơi này, nếu bọn hắn đều là bị độc hôn mê, người bên ngoài không thu được tin tức, là sẽ khiến cho họ cảnh giác ."

"Này cũng không được, kia cũng không được, vậy chúng ta làm sao bây giờ?"

Mọi người đều là vẻ mặt sầu khổ. Đây là vấn đề làm bọn họ phiền muộn nhất tính tới nay.

"Chúng ta phải làm cho bọn họ rời khỏi, hơn nữa là Kim Loan phát lệnh cho bọn họ rời khỏi. Chỉ cần tiểu Hỏa vào tiến hóa ánh sáng, người bên ngoài sẽ không có biện pháp, cho dù là Kim Loan đến, cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Nhưng chúng ta dùng biện pháp gì mới có thể làm cho Kim Loan hạ lệnh làm cho bọn họ rời khỏi?" Tiểu Hỏa hỏi.

Nhất thời mọi người im lặng, chỉ có một mình Tiểu Bạch Cầu ở một bên chơi đùa bất diệc nhạc hồ. Sau đó cọ cọ cọ đã chạy tới, nói: "Khả khả, người ta đói bụng. Người ta muốn ăn thịt."

"Cầu cầu, giờ ta không có thời gian thời gian làm thịt cho ngươi ăn, ngươi chờ một chút đi! Nếu không ngươi ăn linh quả trước đi." Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ Tiểu Bạch Cầu nói.

"Vậy ngươi có thời gian thì làm thịt nướng cho ta nha, ta muốn ăn thịt rồng, nướng thịt rồng!" Tiểu Bạch Cầu lấy một linh quả ra miễn cưỡng ăn.

"A, cầu cầu còn muốn ăn thịt rồng nướng? Sao ngươi biết đâu là thịt rồng?" Tiểu Cửu cười nói.

"Hồ ly lẳng lơ, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang chê cười ta, ta sẽ không nói cho ngươi!" Tiểu Bạch Cầu ném hột ăn xong về phía Tiểu Cửu.

"Ngươi cho là ngươi không nói ta sẽ không biết? Còn không phải lúc trước Kim Vi kia nói về Long tộc ngươi nghe được, bằng không tên chỉ có biết ăn thôi là ngươi sao có thể biết nướng thịt rồng, chẳng lẽ ngươi nhìn Lam Nguyệt mới có ăn ý tưởng thịt rồng!" Tiểu Cửu hừ hừ nói, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nói: "Chủ nhân, ta nghĩ ra biện pháp !"

Độc Cô Thiên Diệp hiểu ý cười, nói: "Ta cũng nghĩ ra!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui