Mọi người ngẩng đầu nhìn theo thanh âm, nhìn thấy một con phượng hoàng màu lam bay nhanh mà đến, đảo mắt đã đến trên không Công hội Linh sư.
"Là Phong Khinh Nhiễm và Hác Bằng Du, còn có Phong Khinh Nặc, nữ tử còn lại chính là Độc Cô Thiên Diệp ?" Người phía dưới nhìn nữ tử tư thế oai hùng hiên ngang trên lưng phượng hoàng thì suy đoán.
Toàn bộ người trên lưng phượng hoàng phi thân đi đến trước mặt Thì Hoằng Quy, nhất tề cúi đầu, nói: "Chúng đồ nhi về trễ, chúc sư phó phúc như đông hải, thọ tỷ Nam Sơn!"
"Ha ha, cuối cùng các ngươi cũng không quên sinh nhật sư phó, nếu quên , lần này ta cần phải dùng đại hình hầu hạ." Thì Hoằng Quy cười lớn nói, không để trận thế của những thuần thú sư kia vào mắt.
"Sinh nhật sư phó sao đồ nhi dám quên, không phải đi chuẩn bị thọ lễ cho sư phó sao?" Bùi Thiếu Nam đi đến bên người bọn Phong Khinh Nhiễm nói.
Quần áo màu đen của Doãn Lãng hợp thành cặp với Bùi Thiếu Nam áo trắng, cũng đi ra trước, nói: "Đúng vậy."
"Ha ha, tốt tốt tốt, đều là đồ đệ ngoan của vi sư!" Thì Hoằng Quy tâm tình tốt.
Lúc này người của Công hội Linh sư đồng thanh nói: "Chúc hội trưởng sinh nhật vui vẻ!"
Hành vi của Công hội Linh sư rõ ràng không có để người của Công hội Thuần thú sư vào mắt chọc giận người Bách gia, Bách Tân Nham còn chưa nói gì, Bách Phượng Lan đã lao tới nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói: "Tiện nhân, ngươi giết ái tử của ta, diệt trượng phu và lão tổ tông của ta, cư nhiên ngươi còn dám xuất hiện, hừ, hôm nay ta nhất định bắt ngươi mất mạng ở chỗ này!"
"A, vị bà bà này, xin hỏi ái tử của ngươi là ai ? Ngượng ngùng, người ta giết nhiều lắm, nghĩ không ra." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Bởi vì lúc trước nàng không nghĩ qua sẽ tiến vào lĩnh vực để lĩnh ngộ, ba ngày trước mới tỉnh lại. Nghĩ sinh nhật sư phó sắp đến, mọi người nhanh chóng Công hội Linh sư gần nhất, dùng truyền tống trận truyền tống đến thành Nấm. Gần tới thì nghe thấy chuyện người của Công hội Thuần thú sư vây quanh Công hội Linh sư, cho nên lập tức chạy tới.
"Hừ, con ta chính là thiếu gia Kim Phi của Kim gia thành Xích, bị ngươi dùng một phen hỏa thiêu chết !" Bách Phượng Lan nói, "Ngươi là một tiểu cô nương, bộ dáng không tệ, sao tâm địa lại ác độc như thế, chẳng lẽ cha mẹ của ngươi không dạy đạo lý làm người cho ngươi sao? Ngươi ngoan độc như thế, cho nên ngươi mới khiến người của Công hội Linh sư chôn cùng ngươi! Mọi người nói xem, người như vậy, chúng ta có nên giết hay không!"
"Nhìn bộ dáng không sai, sao có thể ác độc như thế chứ!" Một cái phu nhân tiến lên nói. Lúc này nàng đã đứng ở phía sau Công hội Thuần thú sư.
Phụ nhân kia vừa nói, những người khác bắt đầu phụ họa, đều chỉ trích hành vi của Độc Cô Thiên Diệp quá mức tàn bạo ác độc, có thậm chí còn khuyên Thì Hoằng Quy giao nàng cho Công hội Thuần thú sư, nói là vì một người như vậy mà kết thù với Công hội Thuần thú sư, tính ra không lời.
"Đồ đệ lão tử, muốn làm sao thì làm, ai dám làm gì nó?" Thì Hoằng Quy nghe thấy người khác nói như vậy, lập tức đánh qua.
Phong Khinh Nhiễm làm sư huynh cũng đứng phía trước Độc Cô Thiên Diệp.
"Nữ nhân này nhất định có yêu pháp gì đó, bằng không sao có thể mới bái sư hai tháng, đã khiến Thì Hoằng Quy và đồ đệ hắn đối đãi như thế."
"Phốc ——" Độc Cô Thiên Diệp vẫn im lặng không nói lời nào đột nhiên nở nụ cười. Nàng đi lên đứng trước mặt các sư huynh, đi đến trước mặt những người đó, nói: "Ngươi là phu nhân Kim gia gia chủ đúng khong? Đúng vậy, con của ngươi là ta đốt chết."
"Quả nhiên là ngươi, ngươi giết con ta!" Lời nói của Độc Cô Thiên Diệp kích thích Bách Phượng Lan, nàng muốn đi lên giết Độc Cô Thiên Diệp, lại bị sát khí trong mắt bọn Phong Khinh Nhiễm sợ tới mức không bước lên nổi.
"Thì Hoằng Quy, đồ đệ ngươi đã thừa nhận, vậy giao nàng cho chúng ta, bằng không hôm nay ta nhất định phải huyết tẩy Công hội Linh sư!" Bách Tân Nham nói.
Độc Cô Thiên Diệp tiến lên nhìn Bách Tân Nham, nói: "Vị này chính là hội trưởng Công hội Thuần thú sư sao ? Ta nói người là ta giết, cũng không nói ta tùy tiện giết người lung tung. Ta muốn thỉnh giáo Bách hội trưởng một chút, nghe nói đại lục này có một quy củ bất thành văn, người thực lực thấp không thể mạo phạm người thực lực cao, huyễn cấp là không thể mạo phạm thần cấp đúng không ?"
Đại lục cường giả vi tôn, nếu cường giả bị mạo phạm, vũ nhục, là có thể tùy ý xử phạt người mạo phạm. Đây là quy tắc toàn bộ thế giới đều cam chịu!
"Thì thế nào?" Bách Tân Nham nói, chắp tay sau lưng nhìn Độc Cô Thiên Diệp.
Thân phận nữ tử này hắn đã biết, là người mới đến từ đại lục Huyền Nguyệt không lâu. Phi nhi đã là huyễn tôn đỉnh phong, cho dù nàng đ tiến hành linh hóa huyễn khí, cũng không có khả năng cao hơn Phi nhi. Quy tắc này có và không có cũng giống nhau .
"Một khi đã như vậy, vậy Kim Phi đùa giỡn ta, ban ngày ban mặt muốn cường phạm ta, ta đây có phải là có thể tùy ý xử phạt hắn hay không?" Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục hỏi.
"Con ta đã ở huyễn tôn đỉnh phong nhiều năm, khoảng cách với thần cấp chỉ là một bước nhỏ, ngươi chỉ là một người vừa đến từ không gian thấp, sao có thể so sánh với con ta!" Bách Phượng Lan nói.
"Chỉ cần các ngươi thừa nhận có quy củ như vậy là được rồi." Độc Cô Thiên Diệp cười nói, "Chỉ sợ lấy nhân phẩm của các ngươi, đến lúc đó quỵt nợ. May mắn hôm nay có những người ở đây làm nhân chứng, quy tắc đó là do các ngươi chính mồm thừa nhận !"
Bách Phượng Lan còn muốn nói cái gì, Độc Cô Thiên Diệp phóng thích uy áp thần vương trung cấp của mình, mọi người ở đây thay đổi sắc mặt. Nhất là người Bách gia.
Không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên là thần vương trung cấp, vậy Kim Phi mạo phạm nàng, là bản thân hắn muốn chết! Hôm nay mình làm phiền Công hội Linh sư, là danh bất chính ngôn bất thuận.
"Hừ, cho dù cấp bậc của ngươi cao hơn Phi nhi, ai nói là Phi nhi mạo phạm ngươi ? Có lẽ là ngươi nhìn hắn không vừa mắt, thì giết hắn." Bách Phượng Lan nói sạo.
"Cái này sao, chuyện này rất được." Độc Cô Thiên Diệp tự tin cười, nói: "Kim phu nhân, ngươi có dám đánh cuộc cùng ta hay không? Chúng ta đều tự thề với thiên địa, ta nói là Kim Phi mạo phạm ta trước, ngươi nói là ta vô duyên vô cớ sẽ giết con ngươi, thế nào, muốn thử xem hay không?"
Bách Phượng Lan nhìn tươi cười của Độc Cô Thiên Diệp, sắc mặt giống chảo nhuộm biến đổi không ngừng. Con trai của nàng là dạng phẩm tính gì nàng biết. Ỷ vào lão tổ tông va2 ngoại công sủng ái hắn, chuyện cường thưởng nữ tử hắn làm không ít, hơn nữa mỗi lần đều là ngoạn xong lại thưởng cho thị vệ của hắn. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp tuyệt sắc như vậy, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua .
"Kim phu nhân, thế nào, muốn thề hay không. Thật ra ta cảm thấy như vậy rất tốt ." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó đưa tay lên ngực, nói: "Quy tắc thiên địa làm chứng, ta giết Kim Phi là vì hắn muốn cường bạo ta trên đường cái. Nếu không phải, ta nguyện ý rơi xuống Địa ngục Khăng Khít!"
Độc Cô Thiên Diệp nói xong, một đạo ngân quang tiến vào ngực Độc Cô Thiên Diệp. 2 phút trôi qua, cũng không có xuất hiện cửa vào Địa ngục Khăng Khít. Nói như vậy, nàng nói là sự thật!
"Kim phu nhân, mời." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Bách Phượng Lan, sâu kín nói.
Nếu không phải vì không mang đến phiền toái cho Công hội Linh sư, sao nàng có thể làm loại chuyện thề này. Đối với cường giả mà nói, bị buộc thề, là một loại vũ nhục!
Người của Công hội Linh sư sâu kín nhìn Độc Cô Thiên Diệp. Bọn họ duy trì Thì Hoằng Quy, cho nên nếu thật sự đánh nhau với Công hội Thuần thú sư, bọn họ cũng sẽ bảo vệ nàng, nhưng đó cũng không phải chân chính tiếp nhận nàng! Giờ nhìn thấy nàng vì không kéo Công hội Linh sư vào mà làm ra hành động thề này, lúc này mới thừa nhận thân phận đồ đệ hội trưởng của nàng. Dù sao bốn sư huynh khác đều là người có bối cảnh, mà nàng cái gì cũng không có.
Sắc mặt người Bách gia rất khó nhìn, nguyên do đã rõ, là Kim Phi tự mình tìm. Nay bọn họ đã không có lý do gì yêu cầu Công hội Linh sư giao người, bằng không bọn họ sẽ đối mặt với áp lực của thế lực trên toàn đại lục. Bách Tân Nham lãnh nghiêm mặt bảo mọi người thu hồi khế ước thú, trên không Công hội Linh sư không còn đông nghìn nghịt, mây đen trong lòng mọi người cũng tan đi.
"Chúng ta đi." Bách Tân Nham hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị rời đi.
"Chậm đã!"
Độc Cô Thiên Diệp ra tiếng gọi lại người Công hội Thuần thú sư chuẩn bị rời đi, cũng kéo lại ánh mắt mọi người.
"Ngươi còn có chuyện gì ?" Bách Phượng Lan phẫn hận hỏi.
"Ngươi còn chưa nói chuyện của Kim gia gia chủ đâu. Chuyện này cũng nói rõ ràng đi, bằng không không biết khi nào thì, các ngươi lại đây tìm sư phó phiền toái." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Không cần, bọn họ chết đi tự nhiên là vì bọn họ thực lực không tốt!" Bách Tân Nham nói.
"Nếu Bách hội trưởng đã nói như vậy, Thiên Diệp sẽ tạm thời tin tưởng." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Bách Tân Nham mang theo người muốn rời đi, lại bị gọi lại.
Độc Cô Thiên Diệp xảo tiếu thiến hề nhìn sắc mặt Bách Tân Nham đen thui, trong lòng nghĩ trò hay còn ở phía sau ! Dám vào ngày sinh nhật sư phó làm phiền Công hội Linh sư, thù này kết lớn!
Thì Hoằng Quy và bốn sư huynh cũng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, không biết nàng còn có chuyện gì muốn nói.
Bùi Thiếu Nam và Doãn Lãng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tiểu sư muội này rất khiến người vừa lòng, muốn thực lực có thực lực, muốn chọc giận thì có khí thế, bá khí uy vũ. Lưỡi xảo như hoàng, nói mấy câu đã giải trừ nguy cơ. Nếu là nữ tử bình thường, sợ là lúc này chỉ biết tránh sau lưng sư phó mà khóc!
"Ngươi còn có chuyện gì?" Bách Tân Nham hỏi. Tất cả mọi người đều nghe ra, hắn đã muốn nhịn không được, có loại xúc động muốn giết người.
"Ta nghe nói người sáng lập các công hội quy định, hội trưởng tổng công đoàn phải là người có cấp bậc thuần thú cao nhất. Chỉ cần ai có cấp bậc cao hơn Bách hội trưởng, vậy là có thể làm hội trưởng tổng công đoàn đúng không?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Đúng." Đây cũng không phải bí mật gì, Bách Tân Nham thừa nhận.
"Tốt lắm, Bách hội trưởng, Độc Cô Thiên Diệp ta chính thức đưa ra lời khiêu chiến với ngươi!" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Oanh ——" đầu óc mọi người đều là thanh âm này, một đám trợn to mắt nhìn nàng.
Nàng đưa ra khiêu chiến với Bách Tân Nham ? ! Bách Tân Nham nhưng là thuần thú tông sư, bởi vì cấp bậc thần cấp, giờ hắn có thể thuần hóa siêu thần thú cấp 5. Nàng cư nhiên khiêu chiến hắn?
"Thế giới này huyền huyễn !" Có người nói.
"Không biết trời cao đất rộng!" Có người khinh bỉ nàng.
"Ha ha, có lẽ nàng thật sự có năng lực này." Cũng có người duy trì.
Không nói những người khác bị dọa đến, ngay cả bọn Thì Hoằng Quy và Hác Bằng Du cũng kinh tủng.
Nha đầu kia còn là thuần thú sư ? Nàng không phải luyện đan sư sao ? Hơn nữa người khác không biết tuổi của nàng, nhưng bọn họ biết. 18 tuổi, đối với người sống lâu mà nói, thì phải là trẻ con!
"Nha đầu, không thể." Thì Hoằng Quy nói.
Khiêu chiến tổng hội trưởng Công hội Thuần thú sư, thắng lợi thì có thể tiếp nhận chức vụ tổng hội trưởng. Nhưng uy tín của tổng hội trưởng cũng không phải dễ khiêu khích như vậy, cho nên khi thuần hóa linh thú, phải cao hơn hội trưởng một cấp mới tính thành công. Hơn nữa thất bại sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, phải thề với quy tắc thiên địa sau này cũng không thuần thú nữa. Bằng không thì ai cũng có thể đưa ra khiêu chiến với hội trưởng!
Bách Tân Nham nhìn Độc Cô Thiên Diệp, ánh sáng tự tin trong mắt nàng làm cho hắn cảm thấy mình thấy được thần cần nhìn lên. Trong lòng có chút ý tưởng nho nhỏ nảy sinh. Hôm nay mình tới nơi này cuối cùng đúng hay không? Nhưng lúc này Độc Cô Thiên Diệp kích thích hắn đã khiến hắn xem nhẹ ý nghĩ này của mình, một lòng thầm nghĩ giáo huấn nàng thật tốt.
"Ngươi xác định?" Bách Tân Nham hỏi.
"Ta xác định. Nếu ta thua, sẽ dựa theo quy củ, bị trừng phạt thế nào, ta biết! Nhưng nếu ta may mắn thắng, vị trí hội trưởng của ngươi ta không cần, ngươi chỉ cần xin lỗi sư phụ ta là được." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Hảo, vậy 10 này sau, gặp mặt trên lôi đài thành Nấm. Mặt khác, siêu thần thú tự chuẩn bị. Chúng ta đi!" Lần này Bách Tân Nham đi thật, mang theo vẻ mặt âm trầm.
"Ôi uy, chứ đi như vậy sao, lập tức khai tiệc rồi, nếu không uống ly rượu rồi hãy đi?" Thì Hoằng Quy hét lên một tiếng với bóng dáng bọn họ, tức giận đến muốn bọn họ đi nhanh hơn.
Người của Công hội Thuần thú sư đi rồi, những người khác liền có vẻ xấu hổ . Nhất là gia tộc và thế lực vừa mới lựa chọn rời khỏi.
"Yến hội hôm nay sắp bắt đầu, mọi người trước hết an vị. Đến, mời vào trong." Đại trưởng lão đi ra, hóa giải không khí xấu hổ.
Giờ người của Công hội Linh sư cho bọn họ bậc thang đi xuống, bọn họ cũng nên đi. Đợi tất cả mọi người đi vào, các trưởng lão mới đi vào. Độc Cô Thiên Diệp nghe thấy trước khi đại trưởng lão đi nói thầm một câu khiến nàng buồn cười không thôi.
"Cho các ngươi đi ra ngoài! Người vào lần thứ hai sau này cái gì cũng là hai lần! Truyền tống trận, thần kỹ, không áp bức các ngươi hộc máu ta không phải họ Tôn!"
"Đi thôi, chúng ta cũng đi vào đi." Thì Hoằng Quy nói, lôi kéo Độc Cô Thiên Diệp đi vào.
"Sư phó là trọng nữ khinh nam ! Địa vị của chúng ta hiện tại tràn ngập nguy cơ nha!" Hác Bằng Du cảm khái.
"Nhưng tiểu sư muội này thật bá khí! Rất tốt, rất tốt!" Bùi Thiếu Nam quơ quơ đầu.
"Không sai." Doãn Lãng cũng đi vào.
"Tiểu sư muội này xem như đệ phát hiện, công không thể không. Cuối cùng đệ cũng làm được một chuyện đúng!" Phong Khinh Nhiễm nói.
"Tất nhiên!" Hác Bằng Du nói, đột nhiên phản ứng lại đây cũng không phải khen hắn, vừa đi theo, vừa hét lên với bóng dáng hắn: "Cái gì cái chứ, đệ vẫn luôn tốt mà ? !"
Đi vào viện của mình, Thì Hoằng Quy đưa Độc Cô Thiên Diệp vào phòng chính, bốn sư huynh khác cũng lục tục đi vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...