Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt [ Xuyên Không, Dị Giới]

  Luyện khí sư đứng dưới đỉnh ngây ngẩn nhìn người đột nhiên xuất hiện, Độc Cô Thiên Diệp cũng cau mày nhìn bọn họ, trong lúc nhất thời cả phòng luyện khí im lặng dọa người. Sững sờ.

Độc Cô Thiên Diệp biết lần này Giáng Vực cũng không cố ý , hỏi: "Giáng Vực, làm sao vậy?"

Trong hoa tai khô lâu, Giáng Vực đang tiếp tục thử, có thể làm lại giúp Độc Cô Thiên Diệp ẩn thân không, thử vài lần đều thất bại. Nghe được Độc Cô Thiên Diệp hỏi, thì trả lời: "Kim Linh Châu không nhận chủ, linh khí quá mạnh mẽ, đánh lực lượng của ta quay về."

Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy Giáng Vực đã hơi bị thương, nói: "Ngươi bị thương rồi, nghỉ ngơi một chút trước. Bên ngoài cứ giao cho ta đi."

Linh lực đột nhiên bị đánh về, làm cho Độc Cô Thiên Diệp bại lộ trước mắt những người đó, Giáng Vực còn lo lắng Độc Cô Thiên Diệp sẽ nghi ngờ hắn cố ý, đang chuẩn bị giải thích với nàng, giờ nghe nàng nói như vậy, hắn cũng yên tâm nghỉ ngơi.

Qua một hồi lâu, luyện khí sư và thị vệ mới phản ứng lại, nhìn thấy trong tay Độc Cô Thiên Diệp cầm Kim Linh Châu, tức giận hô to: "Tặc tử ở đâu đến, cư nhiên dám trộm Kim Linh Châu! Thị vệ mau mau bắt nàng!"

Độc Cô Thiên Diệp nở nụ cười với luyện khí sư bên dưới, nói: "Vừa nãy đúng là ta trộm, nhưng bây giờ hả, ta là quang minh chính đại cướp. Muốn bắt ta, vậy phải xem các ngươi có bản lĩnh đó không!" Nói xong nàng gọi nhóm thú thú ra ngoài.

Nhóm thú thú dài thì bị nhốt mấy ngàn năm, ngắn cũng bị nhốt mấy trăm năm, hận Ngu Hành và Tông môn Luyện khí sư thấu xương! Biết những người này cống hiến sức lực cho Ngu Hành, vô cùng nghiêm túc, hung hăng công kích bọn họ.

Mà Độc Cô Thiên Diệp sau khi nhóm thú thú đi ra lập tức thối lui ra ngoài, tìm được chỗ cất chứa thần khí, cướp bóc đồ bên trong sạch sẽ, ngay cả Nguyên Thạch chưa luyện hóa cũng không chừa. Nhìn kho hàng rỗng tuếch, nàng vừa lòng nở nụ cười. Tin chắc Ngu Hành nhìn thấy nó sẽ vô cùng "Vui vẻ" !

"Lễ vật ta tặng cho ngươi, hy vọng ngươi thích!" Độc Cô Thiên Diệp mị hoặc cười, xoay người đi ra ngoài.

Hiệp 1 nàng VS Ngu Hành, toàn thắng!

Lúc đi ra bên ngoài, chiến đấu thị vệ và nhóm thú đã bước vào hồi kết. Hơn một ngàn con linh thú cao cấp, bạo lực đánh đám thị vệ của Giản Phong Hành! Dưới đất nằm không ít thi thể, cơ hồ đều là thị vệ và luyện khí sư .

"Chủ nhân, đều giải quyết." Linh Hồ đã chạy tới, báo cáo tình hình chiến đấu cho Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Các ngươi vất vả, giờ dọn đẹp những người này đi."

" Dạ chủ nhân." Linh Hồ nói xong thì phóng hỏa đốt thi thể thành bụi. Lúc trước nghe Tử Tiêu nói Ngu Hành đang luyện quân đoàn hủ thi, phòng ngừa hắn lợi dụng những thi thể này, vẫn là thiêu hủy thì tốt hơn.

Lúc Giản Phong Hành rời khỏi cấm địa chắc chắn không nghĩ đến, đây sẽ là lần cuối cùng hắn đi vào cấm địa. Lúc này hắn dùng vẻ mặt tức giận nhìn hai người Giản Ước Chi và Đinh Như."Các ngươi đang làm cái gì? Đánh nhau ở cửa cấm địa, các ngươi là không để tông quy vào mắt hả?"

"Sư phụ, Độc Cô Thiên Diệp xông vào cấm địa, vừa vặn bị ta và thập trưởng lão bắt được. Chúng ta chỉ muốn chấp hành tông quy tử hình nàng ngay tại chỗ, nhưng thiếu tông chủ lại ngăn cản chúng ta, không cho chúng ta chấp hành. Nghĩ là chúng ta không có tư cách kia, giờ tông chủ đi ra , xin tông chủ đến chấp hành tông quy !" Đinh Như nhìn Giản Phong Hành, lời lẽ chính nghĩa nói.

"Phi! Rõ ràng là ngươi lừa Thiên Diệp đến nơi này! Ngươi muốn hãm hại nàng, ta sẽ không cho ngươi thực hiện được !" Giản Ước Chi đá Đinh Như một cước, tức giận nói.

Giản Phong Hành liếc mắt một cái thấy "Độc Cô Thiên Diệp" bị thị vệ bắt giữ, hỏi: "Ngươi đi vào bên trong chưa?"

"Độc Cô Thiên Diệp" bị hai thị vệ kiềm chế , nhìn thấy Giản Phong Hành hỏi nàng, nàng liều mạng lắc đầu, khóc kể nói: "Tông chủ, ta không có, ta không có!"

"Tiện nhân! Rõ ràng ta và thập trưởng lão nhìn thấy ngươi đi vào, không biết vì sao kết giới kia không ngăn được ngươi, nói vậy là ngươi có biện pháp đối phó kết giới này! Ngươi nói, ngươi đến Tông môn Luyện khí sư có mục đích gì, có phải muốn lấy cái gì từ cấm địa không? !"

"Ngươi thật sự đi vào?" Giản Phong Hành nhìn "Độc Cô Thiên Diệp" lớn tiếng hỏi.

"Ta... Ta... Không phải ta nghĩ đi vào , có người nói thiếu tông chủ chờ ta ở chỗ này, ta vừa mới đến nơi đây đã bị một trận linh lực đẩy vào bên trong, sau đó chờ ta phản ứng tới lại thì đã ở bên trong. Ta, ta cũng không biết vì sao kết giới này lại không ngăn được ta!"


"Tông chủ đại nhân, tuy rằng Độc Cô Thiên Diệp này là người thập đường ta, nhưng nàng vào cấm địa ta cũng tận mắt thấy, làm trưởng lão Tông môn Luyện khí Sư ta không thể làm việc thiên vị, người này vẫn dựa theo quy củ xử lí đi." Thập Cơ nhìn nhìn Giản Ước Chi vẻ mặt lo lắng, nói với Giản Phong Hành.

"Cha, chắc chắn Thiên Diệp bị người hãm hại ! Ta căn bản không có hẹn nàng đến nơi này, sao có thể có người nói là ý tứ của ta? Đây rõ ràng là bị hãm hại ! Hơn nữa Thiên Diệp còn nói, nàng bị một đạo linh lực đánh vào, căn bản là không phải nàng muốn đi vào !" Giản Ước Chi thấy mặt Giản Phong Hành càng ngày càng lạnh, vội vàng biện giải cho Độc Cô Thiên Diệp.

Giản Phong Hành cũng biết Độc Cô Thiên Diệp bị người hãm hại , hơn nữa dùng ngón chân nghĩ cũng biết đầu sỏ gây nên là Đinh Như và Thập Cơ, nhưng Độc Cô Thiên Diệp tiến vào cấm địa là sự thật, mặc kệ là nguyên nhân gì, hôm nay nàng cũng không thể sống! Nếu hôm nay xử quyết Độc Cô Thiên Diệp, chắc chắn Ước Chi sẽ nháo với mình, mà tất cả đều vì nàng...

Đinh Như biết, mặc kệ Giản Ước Chi nói thế nào, hôm nay Độc Cô Thiên Diệp chết chắc rồi, đang âm thầm cao hứng, đột nhiên cảm thấy một ánh mắt lạnh như băng nhìn mình, làm cho nàng như có mũi nhọn ở lưng, nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!

Nhưng so với chuyện khác, Giản Phong Hành càng quan tâm kết giới cư nhiên không ngăn được Độc Cô Thiên Diệp. Hôm nay may mà có âm mưu, nếu người khác cũng giống nàng không bị kết giới ngăn trở, vụng trộm lẻn vào cấm địa, mang bí mật cấm địa nói ra ngoài, hậu quả kia hắn không thể chịu nổi! Hủy thanh danh Tông môn Luyện khí Sư là chuyện nhỏ, ảnh hưởng Ngu Hành đối phó Tử Tiêu, lỗi kia bọn họ không gánh vác nổi!


  "Ngươi nói kết giới này không ngăn được ngươi?" Giản Phong Hành hỏi Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ mình vốn không phải người, chỉ là linh vụ do Giáng Vực ngưng tụ thành, không có thật thể, sao kết giới có thể ngăn được nàng!

Giản Phong Hành để hai thị vệ buông Độc Cô Thiên Diệp ra, tự mình dùng một đạo linh lực kết thành một cái roi rất nhanh, cuốn qua thắt lưng Độc Cô Thiên Diệp, ném nàng qua cửa lớn cấm địa.

Khi có cái gì tiếp cận, kết giới trên không của cấm địa lóe ra một chút, chờ Độc Cô Thiên Diệp tiếp xúc đến kết giới, nàng lại không có trở ngại gì bị ném vào trong đó. Giản Phong Hành tùy cơ cuốn hai thị vệ, khi tiếp xúc kết giới, giống như trước đây bị bắn trở về.

Độc Cô Thiên Diệp giãy dụa đi ra từ trong cấm địa, nhìn thấy con ngươi Giản Phong Hành âm ngoan tràn ngập sát ý, sợ tới mức lạnh run.

"Sư phó, ngươi xem, kết giới thật sự không ngăn được nàng. Có lẽ vừa nãy nàng muốn vào cấm địa tra xét tin tức, bị chúng ta phát hiện mới nói là bị người hãm hại !" Đinh Như đắc ý nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi nói bậy!" Độc Cô Thiên Diệp trừng mắt quát Đinh Như.

"Cha, Thiên Diệp cũng không có ý tưởng gì, nàng đến Tông môn Luyện khí Sư chỉ vì học tập kỹ thuật luyện khí!" Giản Ước Chi nói.

Giản Phong Hành nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Mặc kệ ngươi có phải bị hãm hại không, ngươi xâm nhập cấm địa là sự thật, mặc dù ngươi là Ước Chi muội muội nhận bên ngoài, chúng ta cũng không thể phá hỏng quy củ tông môn. Người tới, chấp pháp ngay tại chỗ!"

Hai thị vệ đứng ở phía sau Độc Cô Thiên Diệp muốn động thủ, Giản Ước Chi một tay ôm Độc Cô Thiên Diệp vào trong ngực, nói: "Ta xem các ngươi ai dám động thủ? !"

Thị vệ muốn tiến lên bị hành động Giản Ước Chi làm tiến lùi không xong, đành phải nhìn Giản Phong Hành.

Giản Phong Hành phất phất tay, hai người kia lui về. Hắn nhìn Đinh Như dương dương tự đắc, nói: "Đinh Như, ngươi đi!"

Đinh Như không nghĩ tới Giản Phong Hành sẽ bắt mình tự mình động thủ, chần chờ nói "Sư phó, thiếu tông chủ che chở nàng như thế, ta, ta đi cũng không có biện pháp?"

Nói giỡn! Nếu nàng thật sự giết chết Độc Cô Thiên Diệp, đến lúc đó Giản Ước Chi nhất định sẽ trách tội trên đầu nàng. Chuyện chịu thiệt như vậy, sao nàng có thể tự mình động thủ chứ ? !

Thập Cơ một bên gật đầu, cười khẽ một chút, nói: "Tông chủ, để Đinh Như đi quả thật có điểm khó xử nàng. Tính tình Thiếu tông chủ quật như vậy, muốn hộ nàng chu toàn, người khác đi lên, nếu không tổn thương đến thiếu tông chủ, chúng ta đều chịu không nổi trách nhiệm này, cho nên vẫn là tông chủ tự mình đến tốt hơn, hoặc là có thể làm cho thiếu tông chủ rời khỏi cũng tốt. Bằng không không ai dám lên."

Giản Phong Hành nhìn chằm chằm Giản Ước Chi, nói: "Quy củ tông môn không thể loạn, Ước Chi, lui ra!"

Giản Ước Chi Độc Cô Thiên Diệp ôm vào trong ngực như trước, gắt gao trừng Giản Phong Hành, không có một tia thoái nhượng.

Giản Phong Hành nhìn thấy Giản Ước Chi không chịu đi, cơn tức cũng dâng lên. Mẫu thân Giản Ước Chi sinh hạ hắn xong thì qua đời, khi đó hắn vội vàng thu xếp chuyện luyện chế thần khí trong cấm địa, không có bỏ tinh lực gì trên người Giản Ước Chi, bởi vậy hắn vẫn cảm thấy mình nợ Giản Ước Chi, cho nên yêu cầu của Giản Ước Chi hắn đều tận lực thỏa mãn. Nhưng lần này không được, nếu không xử quyết Độc Cô Thiên Diệp, kia đến lúc đó xong đời là Tông môn Luyện khí Sư bọn họ!


"Ngươi cho hay là không cho?" Giản Phong Hành lãnh nghiêm mặt hỏi.

"Không cho!" Giản Ước Chi trảm đinh tiệt thiết trả lời.

Kiên nhẫn của Giản Phong Hành với Giản Ước Chi đã hao hết, một đạo linh lực của hắn đánh qua hai người. Giản Ước Chi không nghĩ tới Giản Phong Hành thật sự động thủ với mình, sửng sốt một chút, hắn và Độc Cô Thiên Diệp bị đánh ngã xuống. Hai người bị bắt tách ra, thị vệ đi lên bắt Độc Cô Thiên Diệp sang một bên.

Tiếp theo Giản Phong Hành dùng linh lực thuộc tính hỏa trực tiếp thiêu Độc Cô Thiên Diệp thành tro tàn, Giản Ước Chi như còn chìm trong đả kích vừa nãy chưa khôi phục lại, Độc Cô Thiên Diệp bị chết cháy hắn cũng không có phản ứng gì. Sau đó hắn đứng lên từ trên đất, liếc mắt nhìn Giản Phong Hành một cái, đẩy thị vệ vây xem ra chạy mất.

"Tông chủ, thiếu tông chủ hắn..." Trên mặt Thập Cơ một bộ không đành lòng, đi đến bên người Giản Phong Hành thân thiết nói.

Giản Phong Hành cảm thấy Giản Ước Chi chỉ nháo cáu kỉnh, thì không để ở trong lòng. Hắn nhìn thoáng qua Đinh Như âm thầm cười trộm một bên, nghĩ quay đầu nhất định phải thu thập nàng đàng hoàng, bằng không nàng sẽ càng không để lời nói của mình vào trong lòng!

"Các ngươi đều về đi! Thuận tiện báo cho người trong tông môn, nếu ai xông vào cấm địa, kết cục sẽ như vậy!" Giản Phong Hành dặn người ở đây.

"Là, tông chủ!"

Giản Phong Hành lại trừng mắt nhìn Đinh Như một cái, xoay người chuẩn bị về cấm địa, còn chưa tới cửa động, thì nhìn thấy một bóng người bay ra, tiếp theo truyền ra mấy tiếng nổ mạnh, ngọn núi phía sau nàng nháy mắt sụp xuống ...


  "Phanh ——" tiếng nổ mạnh vang vọng tứ phương.

"Oanh —— "

Bom nổ sụp chân núi, cả ngọn núi ầm ầm sập xuống.

Chỉ vẻn vẹn thời gian 2 phút, cấm địa bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Biến hóa trong phút chốc này làm cho tất cả mọi người bên ngoài cấm địa ngây dại.

Giản Phong Hành phản ứng lại trước nhất, nhìn người ngạo nghễ đứng thẳng kia quát to: "Tặc tử phương nào, dám hủy tông môn ta? ! Người đâu, bắt nàng!"

Lúc này Độc Cô Thiên Diệp đã tháo mặt nạ của mình xuống, dùng tướng mạo sẵn có đối diện, cho nên cũng không có ai liên hệ nàng và nàng trong đội tuần tra, chỉ cho là người từ bên ngoài xông vào.

Khuôn mặt tuyệt mỹ, dáng người thướt tha, tay áo bay bay trong không trung làm cho không ít thị vệ thất thần, nhìn không chớp mắt, thế cho nên Giản Phong Hành quát lớn cũng không kéo bọn họ về.

"Các ngươi còn đứng ngốc ở đó làm cái gì? !" Giản Phong Hành thấy không ai hành động, quát bọn họ.

Lúc này thị vệ mới bị Giản Phong Hành rống trở về, nhanh chóng xông lên muốn bắt Độc Cô Thiên Diệp.

Bị nhiều người vây quanh như vậy, Độc Cô Thiên Diệp cũng không bối rối, vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, vọt đến bên người một đám thị vệ, một cước đạp bọn họ xuống. Theo thực lực tăng lên, giờ bộ pháp Phiêu Miểu của nàng nàng đã đề cao rất nhiều, đã đạt tới mức có thể thuấn di.

Một cước một người, thị vệ xông lên bị nàng đạp xuống hết rất nhanh. Giản Phong Hành nhìn những người bị đá xuống, mắng phế vật, sau đó tự mình bay lên đánh với Độc Cô Thiên Diệp, hai tay đồng thời ngưng tụ linh lực, công kích Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy hành động của Giản Phong Hành, cũng sử xuất thần kỹ, hai luồng linh lực chạm vào nhau trong không trung, phát ra tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc. Hai người Giản Phong Hành và Độc Cô Thiên Diệp đều bị nổ mạnh đánh vào phải rút lui vài trăm mét.


Giản Phong Hành nghĩ Độc Cô Thiên Diệp đá thị vệ xuống là mưu lợi, cho nên cho rằng thực lực của nàng cũng không mạnh, nhưng là không nghĩ tới thực lực của nàng không sai biệt mình lắm, thân mình lộn hai vòng trong không trung mới ổn định, ánh mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp có hơi kinh ngạc, nói: "Ngươi do ai phái tới ? Vì sao muốn hủy cấm địa của ta?"

"Ngươi hỏi thì ta phải nói cho ngươi sao? Ngươi cho rằng ta ngốc hay là ngươi ngốc?" Độc Cô Thiên Diệp hèn mọn nhìn Giản Phong Hành. Những người này ngồi lâu trên địa vị cao, đều cảm thấy người khác phải ngoan ngoãn nghe lời mình, xem mọi chuyện đều chắc hẳn phải vậy !

"Hừ, mặc kệ là ai phái ngươi đến, hôm nay ngươi đều phải để mạng của ngươi ở tại chỗ này. Các ngươi lên cho ta!" Giản Phong Hành phất phất tay với người phía dưới, tất cả thị vệ cùng nhau xông lên .

Tuy rằng quần công người khác không phải việc cao thủ nên làm, nhưng tình huống hiện tại đã không thể cố kỵ chuyện này. Giờ cấm địa bị hủy chắc chắn Ngu Hành sẽ truy cứu trách nhiệm, cả Tông môn Luyện khí sư đều không thể trốn thoát. Nếu ngay cả người hủy diệt cấm địa cũng không bắt được, vậy hắn không cần chờ Ngu Hành tới định tội mình, tự vẫn chấm dứt trước đi!

Độc Cô Thiên Diệp gọi Linh Hồ và tất cả linh thú ra, vây quanh mình, sau đó lấy truyền tống trận Hạ Hầu Thuần cho mình ra định hướng, lợi dụng linh thú tranh thủ thời gian cho mình, chuẩn bị tốt truyền tống trận.

Giản Phong Hành nhìn thấy Linh Hồ, hai mắt sung huyết. Đây đều là Ngu Hành nhốt ở trong đây mài mòn ý chí bọn nó, chuẩn bị sau này cho người khế ước, giờ bị Độc Cô Thiên Diệp lấy ra hết, kết cục Tông môn Luyện khí sư đã không cần đoán !

"Đi lên bắt nàng!" Giản Phong Hành quát thị vệ và những người nghe thấy chạy tới.

Độc Cô Thiên Diệp để linh thú xây một đạo tường vây bảo vệ truyền tống trận, nhìn một chút cuối cùng của trận pháp hoàn thành, nàng từng bước nhảy tới bên trong trận pháp. Lúc xoay người nhìn về phía Giản Phong Hành, lơ đãng thấy được Giản Ước Chi ở trên đỉnh núi xa xa quan vọng nơi này. Ánh mắt hắn nhìn mình giống như nhận ra mình, không kịp nhìn kỹ, trận pháp đã khởi động, đảo mắt biến mất khỏi cấm địa. Trước khi biến mất còn thu linh thú tác chiến bên ngoài về.

Các thị vệ đang tác chiến với linh thú, đột nhiên đối thủ biến mất, không ít người không khống chế được linh lực, đánh trúng người một nhà, toàn bộ trường hợp hỏng bét.

Giản Ước Chi đứng ôm một con hổ nhỏ như linh thú đứng trên núi xa xa quan vọng cấm địa bị hủy hoại trong chốc lát, một bàn tay vuốt ve lưng con hổ nhỏ, nói: "Bạch Hổ, chúng ta cũng nên rời khỏi..."

"Đi đâu?" Con hổ nhỏ mở miệng hỏi.

Giản Ước Chi nhìn nơi Độc Cô Thiên Diệp biến mất, thì thào trả lời: "Đi theo bước chân của nàng... Đi thực hiện trách nhiệm của chúng ta... Đi thôi, Bạch Hổ..."

Lại nhìn Giản Phong Hành đang hổn hển, Giản Ước Chi lấy một truyền tống trận ra định hướng...

Sau núi Tông môn Luyện đan sư, Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế đang thương nghị cái gì, đột nhiên nhìn thấy trên đỉnh núi lần lượt có hai tia sáng trắng xẹt qua.

"Cha? !" Hạ Hầu Thanh Đế nhìn ánh sáng trắng trên đỉnh núi, vui sướng hô.

Hạ Hầu Thuần cũng hơi kích động, nói: "Hẳn là tiểu chủ đã trở lại! Chúng ta đi xem!"

Khi hai người đi lên quả nhiên thấy một Độc Cô Thiên Diệp ói rối tinh rối mù và một Giản Ước Chi đã ói sắp ngất xỉu.[rin: hai người này có tường người nhà nè]

"Sư phụ, đúng là ngài đã trở lại!" Hạ Hầu Thanh Đế nhìn thay61 Độc Cô Thiên Diệp, hưng phấn chạy qua.

Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy đồ mình ăn ba ngày trước cũng bị ói ra mới tốt một chút, ôm đầu hơi đần độn, nhìn Hạ Hầu Thanh Đế, nói: "Cuối cùng cũng đến."

Hạ Hầu Thanh Đế đưa nước tới cho Độc Cô Thiên Diệp, chờ nàng đỡ hơn mới nói: "Sư phó, ngài lấy Kim Linh Châu ?"

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, thấy Giản Ước Chi được Hạ Hầu Thuần đỡ tới, kinh ngạc nói: "Ước Chi, sao ngươi cũng đến đây?"  

  Giản Ước Chi nhìn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói câu: "Hóa ra muội lớn lên thế này, thật là đẹp mắt!" Sau đó hoa lệ ngất xỉu.

"Tiểu chủ, này..." Hạ Hầu Thuần nhìn Độc Cô Thiên Diệp, giữ chặt Giản Ước Chi đổ xuống.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Giản Ước Chi, nói: "Đưa hắn đi viện chúng ta ở lần trước đi, chờ ta nghỉ ngơi một chút lại nói tình huống hiện tại cho các ngươi."

Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế gật gật đầu, một người đỡ Độc Cô Thiên Diệp, một người kéo Giản Ước Chi hôn mê, trở về viện lần trước.

Độc Cô Thiên Diệp ăn đan dược, nghỉ ngơi một chút. Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế luôn luôn tại chờ nàng bên ngoài. Vừa nãy xem giọng điệu của nàng, tình hình hiện tại hẳn là không tính quá xấu!

"Kẽo kẹt..."


Cửa phòng Độc Cô Thiên Diệp mở ra, Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế đã đi tới, nàng mang theo hai người đến đại sảnh.

"Sư phụ, ngài không sao chứ?" Hạ Hầu Thanh Đế nhìn mặt Độc Cô Thiên Diệp còn hơi tái nhợt thân thiết hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: "Ta không sao. Lần trước việc bảo các ngươi việc đã làm thế nào ?"

Hạ Hầu Thuần đứng dậy hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp, trả lời nói: "Truyền thừa Thần Nông đỉnh đã sao chép xong rồi, lúc chép lại chỉ có ba người chúng ta, không để cho người khác biết. Mặt khác ta cho Luyện đan sư Tông môn luôn luôn không ngừng luyện chế đan dược hồi phục linh lực và chữa thương ngài nói, giờ đã chuẩn bị rất nhiều, đều thu ở trong này ."

Hạ Hầu Thuần lấy vài cái nhẫn không gian ra đưa cho Độc Cô Thiên Diệp. Nàng lấy lại đây kiểm tra rồi một chút, đều là nhẫn không gian siêu lớn, bên trong mỗi một cái đều để đầy chai đan dược. Thu hồi nhẫn, nói: "Cư nhiên có nhiều như vậy! Cảm ơn Hạ Hầu tông chủ." Sau đó nàng lấy nhẫn ra, giao cho Hạ Hầu Thuần: "Dược liệu lần trước đưa cho ngươi hẳn là không nhiều lắm , hiện tại ta lại đưa cho ngươi một đám dược liệu, ngươi để bọn họ tiếp tục luyện chế."

Lần trước lúc Độc Cô Thiên Diệp rời đi giao hắn mấy cái nhẫn, bên trong đều là tràn đầy dược liệu. Có số dược liệu này, Hạ Hầu Thuần không cần đi ra ngoài thu mua, giảm xuống khả năng chuyện này bị Ngu Hành phát tính. Hắn nhận nhẫn, nói: "Giờ ta đi phát dược liệu xuống."

"Không vội." Độc Cô Thiên Diệp đem Hạ Hầu Thuần gọi lại, nói, "Giờ ta có chuyện thương lượng với ngươi một chút."

Hạ Hầu Thuần ngồi trở lại ghế dựa của mình, nói: "Mời tiểu chủ nói."

Độc Cô Thiên Diệp nói quá trình mình lấy Kim Linh Châu cho hai người nghe, rồi nói: "Ta từ Tông môn Luyện khí sư lại đây, cho dù bọn Giản Phong Hành không phát hiện được, cuối cùng cũng không tránh khỏi Ngu Hành biết. Cho nên tình cảnh hiện tại của Tông môn Luyện đan sư phi thường nguy hiểm. Đây đều là ta mang đến cho các ngươi."

Trong lòng Độc Cô Thiên Diệp rất áy náy. Nếu không phải mình, có lẽ Tông môn Luyện đan sư còn có thể bảo trì thái độ trung lập.

"Tiểu chủ không cần lo lắng, cho dù chống lại Ngu Hành, Tông môn Luyện đan sư ta cũng sẽ không sợ! Cho dù liều mạng trăm vạn năm cơ nghiệp này, chúng ta cũng nhất định bảo vệ ngài an toàn!" Hạ Hầu Thuần nói.

Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ tới Hạ Hầu Thuần sẽ nói như vậy, im lặng trong chốc lát mới nói: "Đây là cơ nghiệp chủ nhân Thần Nông đỉnh lưu lại, ta không thể để cho nó vì ta bị hủy hoại trong chốc lát. Ta có một đề nghị, các ngươi tham khảo một chút. Hẳn các ngươi là biết Cửu Thiên Huyền Giới, nếu cho các ngươi chuyển tới đó, thế nào?"

Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế nhìn thoáng qua nhau, nói: "Tiểu chủ, chuyện này..."

"Các ngươi không muốn sao?" Độc Cô Thiên Diệp thấy bọn họ chần chờ, hỏi.

Hạ Hầu Thuần lắc đầu, nói: "Không phải chúng ta không vui, mà là căn bản chúng ta đi không được."

"Vì sao?"

"Sư phụ, Cửu Thiên Huyền Giới là không gian tư hữu của chí tôn đại nhân, không phải ai cũng có thể đi. Hơn nữa chúng ta là chuyển cả Tông môn đi qua, không có chí tôn đại nhân đồng ý đi không được. Chí tôn đại nhân là không sẽ đồng ý." Hạ Hầu Thanh Đế trả lời nói.

"Vì sao?" Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục hỏi.

"Lần trước còn có người muốn đi Cửu Thiên Huyền Giới, kết quả ngay cả mặt chí tôn đại nhân còn nhìn thấy, đã bị từ chối . Chúng ta đi không đi tới được Cửu Thiên Huyền Giới, tự nhiên càng tìm không thấy chí tôn đại nhân." Hạ Hầu Thanh Đế nói.

Độc Cô Thiên Diệp còn tưởng rằng là vấn đề gì lớn, cười cười, nói: "Chuyện này thì dễ. Ta nói một chút cho Tiêu là được rồi." Nói xong nàng rót linh lực vào vòng tay tử ngọc.

"Tiểu Diệp nhi, nhớ ta ?" Bóng dáng Tử Tiêu lại xuất hiện ở trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, nhìn thấy nàng, không đứng đắn nói.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn, phía sau hắn sắp xếp một loạt đại quân, nói vậy bây giờ còn là đang trên chiến trường, hỏi: "Hiện tại tìm chàng tiện không?"

"Tiểu Diệp nhi tìm ta, lúc nào cũng tiện." Tử Tiêu nói.

"Không đứng đắn! Ta nói cho chàng chút chuyện." Độc Cô Thiên Diệp trừng mắt nhìn Tử Tiêu một cái, "Ta nghĩ chuyển Tông môn Luyện đan sư đến Cửu Thiên Huyền Giới."

" Nàng làm chủ là được rồi." Tử Tiêu nói, sau đó thở dài, nói: "Tuy rằng rất muốn mới hảo hảo nhìn nàng, nhưng là con ruồi bọ Ngu Hành chết tiệt kia đến đây, tiểu Diệp nhi, ta đi gặp gặp hắn trước. Thiệt nhiều năm không có động thủ với hắn, tiểu Diệp nhi phải nhớ ta nga!"

" Chàng đi trước đi. Cẩn thận!" Độc Cô Thiên Diệp nói xong, thu vòng tay tử ngọc, nhìn hai người Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế còn chìm trong câu: " Nàng làm chủ là được rồi!" Khiếp sợ không thể tự thoát ra được...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui