Sau khi Chu Hải đi vẫn không quay về, Độc Cô Thiên Diệp hỏi thăm Mạc Thu Phong, nghe nói hắn đã gặp mặt Mạc Thu Hoa, chuyện khác nàng không hề hỏi đến.
Nói với bọn Mạc Chấn Đình nàng phải rời khỏi, lại đi chào hỏi bọn Mạc Kính Xuyên, lúc rời khỏi, Tử Tiêu, Hác Bằng Du, Độc Cô Vân Hằng, Phượng tam muội, Hữu Vô vào Luyện Yêu Hồ, đi cùng nàng.
Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi Mạc gia, tìm chỗ không người tiến vào Luyện Yêu Hồ giả dạng thành Bách Lý Tà đi ra, sau đó chậm chậm rì rì đi tìm Phong Hướng Thiên.
Trận đấu hôm nay Mạc gia bởi vì có người đánh nát sân đấu, cho nên trận đấu tạm dừng nửa ngày. Tự nhiên Phong gia cũng đã trở lại.
Độc Cô Thiên Diệp đi đến chỗ người Phong gia ở, muốn gặp Phong Hướng Thiên, ban đầu thủ vệ cửa không muốn, Độc Cô Thiên Diệp đạp một cước qua, mắng: "Ta là thần điện phái tới, có chuyện quan trọng tìm gia chủ ngươi. Nếu ngươi không đi thông báo, đến lúc đó việc bị chậm trễ, ngươi chịu trách nhiệm nổi không? !"
Mấy người Phong Hướng Thiên chuẩn bị ra cửa, khi tới cửa vừa vặn thấy được một màn này, cau mày hỏi: "Ngươi là người phương nào, vì sao làm càn ở đây? !"
"Điện chủ nhà ta bảo ta tới tìm ngươi." Độc Cô Thiên Diệp ngạo mạn nhìn người Phong gia nói.
"Ngươi là?" Vừa nghe là Thần điện đến, mặt Phong Hướng Thiên hòa hoãn lại.
"Bách Lý Tà." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Phong Hướng Thiên, nói, "Điện chủ nhà ta bảo ta vội tới ngươi đưa mấy thứ, nhưng hình như Phong gia chủ không muốn nha!"
Vừa nghe là Bách Lý Tà, Phong Hướng Thiên cười to nói: "Hóa ra là Bách Lý đại sư, thật sự là nước lớn cuốn trôi miếu Long vương, người một nhà không biết người một nhà! Thủ vệ chưa thấy quen mặt, đắc tội Bách Lý đại sư, Hướng Thiên xin bồi tội. Đến đến đến, mời vào trong!"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn về phía Phong Hướng Thiên, nói: "Không dám, không dám."
"Các ngươi đi trước." Phong Hướng Thiên nói người bên cạnh, sau đó xua tay với Độc Cô Thiên Diệp: "Mời Bách Lý đại sư."
"Mời Phong gia chủ." Độc Cô Thiên Diệp và Phong Hướng Thiên khiêm nhượng vào cửa lớn, đi theo hắn đến thư phòng.
Nơi này là một viện của Phong gia, loại như gia tộc bọn họ, ở những thành thị lớn một chút đều có nhà ở.
"Bách Lý đại sư, mời ngồi." Phong Hướng Thiên nói với Độc Cô Thiên Diệp, sau đó hô với bên ngoài: "Người đâu, dâng trà."
Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống đối diện Phong Hướng Thiên, chỉ lát sau có thị nữ dâng trà lên. Đợi thị nữ rời khỏi, Độc Cô Thiên Diệp mới nói: "Điện chủ nhà ta nảo ta đến vấn an Phong gia chủ."
"Ha ha ha, cảm ơn Ngô điện chủ!" Phong gia chủ cười lớn nói.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, đi đến trước bàn của Phong Hướng Thiên, vung tay lên, trên bàn nhất thời bày đầy bình ngọc cao như ngọn núi nhỏ.
"Đây, đây là?" Phong Hướng Thiên vừa mừng vừa sợ nhìn bình ngọc trước mặt.
"Đây là điện chủ bảo ta chuẩn bị cho các ngươi, có hiệu quả với người Thần cấp." Độc Cô Thiên Diệp trở lại vị trí của mình, trả lời.
"Thật sự? Ha ha ha, thật sự rất cảm tạ Bách Lý đại sư ." Phong Hướng Thiên cười to nói, thu tất cả bình ngọc vào nhẫn không gian của mình, sau đó vỗ tay hai cái.
Chỉ lát sau, một thị nữ bưng một cái khay vào được, đặt khay ở bàn trà bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp lui về phía sau ra ngoài.
"Đây là một chút tấm lòng nho nhỏ của ta, mong Bách Lý đại sư xin vui lòng nhận cho!" Phong Hướng Thiên nhìn ánh mắt của Độc Cô Thiên Diệp hơi nghi hoặc thì nói.
"Này... Điện chủ cũng không có nói cần thù lap." Độc Cô Thiên Diệp chối từ.
"Đây là phí vất vả ta đưa đại sư, đại sư đừng từ chối." Phong Hướng Thiên nói.
"Như vậy thì đa tạ Phong gia chủ." Độc Cô Thiên Diệp cất tất cả thẻ trên bàn, cười cảm tạ nói. Sau đó đứng lên: "Nếu Phong gia chủ không có chuyện gì, ta xin về khách sạn trước."
"Đại sư ở khách sạn hả? Chỗ của ta còn mấy viện, không bằng đại sư ở nơi này của ta đi?" Phong Hướng Thiên nói.
"Sao ta lại không biết xấu hổ như vậy." Độc Cô Thiên Diệp ngượng ngùng nói.
"Chuyện này thì có cái gì! Đến lúc đó ta còn nhờ đại sư luyện chế giúp ta này nọ đâu! Định như vậy đi, người tới, mang Bách Lý đại sư đi Đông Lan viện." Phong Hướng Thiên đối với bên ngoài nhân phân phó nói.
Thị nữ tiến vào, đối Độc Cô Thiên Diệp nói: "Đại sư, mời đi theo ta."
"Vậy Bách Lý xin làm phiền." Độc Cô Thiên Diệp thi lễ với Phong gia chủ, đi xuống với thị nữ cùng.
Phong Hướng Thiên chờ Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi, lấy ra một bình ngọc ra, trầm tư một lát, ra lệnh cho người bên ngoài: "Đi bắt một tên thần vương lại đây."
Thị vệ bên ngoài rời khỏi, chỉ chốc lát sau dẫn một tên thần vương sơ cấp về.
"Cho hắn ăn thứ này đi." Phong Hướng Thiên giao bình ngọc cho thị vệ, nói.
"Vâng." Thị vệ cầm bình ngọc, rắc bột phấn bên trong vào miệng người nọ. Người nọ ra sức giãy dụa, nhưng vẫn ăn không ít. Không đến 2 phút, người nọ ngã xuống đất bất động. Thị vệ đi lên kiểm tra một lần, nói: "Gia chủ, hắn đã chết."
Phong Hướng Thiên nhìn bình ngọc trong tay, nở nụ cười, phất phất tay, nói: "Mang xuống xử lý, mặt khác, kêu quản gia lại đây."
Chờ thị vệ rời đi, Phong Hướng Thiên lấy thông tin thạch ra liên hệ với Ngô Ba. Nói chuyện Độc Cô Thiên Diệp đến cho hắn biết.
"Điện chủ, dược tính kia ta thử rồi, quả thật không tệ." Phong Hướng Thiên nói.
"Ha ha ha, ta đã nói thứ gì đó của hắn không tệ rồi mà. Bây giờ luyện đan sư có thể luyện chế độc dược không nhiều lắm. Nếu thứ đó đã chuẩn bị xong, ngươi tính khi nào động thủ, ta phái người qua."
"Trong mấy ngày này đi. Ta phải chuẩn bị cho tốt, tốt nhất lần này một lưới bắt hết Mạc gia. Quyết định xong sẽ báo cho ngươi."
"Được."
Nói chuyện với Ngô Ba xong, quản gia Phong gia cũng đến, hắn gọi quản gia vào bí mật dặn dò. Không lâu sau thì quản gia vội vã di8 mất, dùng truyền tống trận rời Thành Đức Lan.
Ngày hôm sau, Phong Hướng Thiên tìm Độc Cô Thiên Diệp, mong nàng luyện chế giúp mình một viên đan dược cấp mười. Dược liệu mình ra, còn có thể cho nàng phí dụng kếch xù. Độc Cô Thiên Diệp vui vẻ đồng ý. Kết quả, khi mọi người nửa đêm ngủ, đột nhiên bị tiếng ầm ầm ầm trong không trung đánh tỉnh. Phong Hướng Thiên nhìn thấy đan lôi, kích động lập tức bay đến Đông Lan viện, khi hắn đến, vừa vặn nhìn thấy đan lôi hạ xuống.
Chờ sau khi kết thúc tất cả, Độc Cô Thiên Diệp lấy đan dược ra nữa, giao cho Phong Hướng Thiên, cười nói: "Không phụ Phong gia chủ nhờ vả." Nhưng có thể tiêu thụ không thì không phải chuyện của ta.
"Ha ha ha, cảm ơn Bách Lý đại sư!" Phong Hướng Thiên kích động nhận đan dược, lại cho nàng một số tiền.
Phong Hướng Thiên cầm đan dược vui rạo rực đi rồi, Độc Cô Thiên Diệp nhìn bóng dáng hắn cười nhạo một chút, cất đan lô vào, trở về phòng mình.
Phá thần đan, đan dược giúp thần hoàng cao nhất đột phá bình chướng, nghe nói Phong Hướng Thiên đã ở thần hoàng cao nhất thật lâu, đan dược này nhất định là hắn xin cho mình. Vì thế, khi luyện đan, nàng lén lút động chút tay chân...
Ngày hôm sau, nàng lấy cớ Hắc Bạch Vô Thường tìm nàng, rời Phong gia.
Đại trạch Mạc gia, các trưởng lão và Mạc Kính Xuyên nghe tình huống bên kia thông tin thạch đưa đến, xong rồi nói: "Gia chủ, hạ lệnh đi!"
Mạc Kính Xuyên liếc mắt nhìn đại trưởng lão một cái, nhìn thấy hắn cũng gật đầu, nói với người bên kia: "Động thủ đi!"
"Vâng, gia chủ!"
Đồng thời có 211 mệnh lệnh phát ra, cả đại lục Vũ Linh bắt đầu điên cuồng rung chuyển!
Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường ở trong viện Công hội Luyện đan sư, một người một cái ghế dựa, trên bàn nhỏ bên cạnh ghế dựa bày hạt dưa, dưới dất là một đống vỏ hạt dưa.
"Ta giống như nghe được tiếng nổ mạnh ầm vang." Bạch Vô Thường cầm hạt dưa, sau đó ngón tay bắn ra, vỏ hạt dưa bay đến dưới chân Hắc Vô Thường đối diện.
"Nhị sư bá, thính lực của ngài cũng quá tốt! Nơi đó cách chúng ta cũng hơn mười ngàn vạn thước mà? Ngài nghe được thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp cười nói.
"Hắc hắc..." Bạch Vô Thường cười cười nói, "Ta là người thính tai con không biết sao? Nhưng, bom con phát minh đúng là lợi hại! Nhưng phải dùng hợp lý, không thể dùng nó sát sinh quá nhiều. Bằng không là người thống trị chú ý thì phiền toái ."
"Sau này không thể tùy tiện cho người khác." Hắc Vô Thường cũng nói.
"Con biết mà." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
Cùng lúc đó, bổn gia Mạc gia và Phong gia bao phủ không khí khẩn trương. Tuy hai bên không nói rõ, nhưng lẫn nhau hiểu được, đây là đến lúc quyết chiến của hai bên.
"Gia chủ, khi người của chúng ta đến Mạc gia, phát hiện mọi người Mạc gia không có..."
"Gia chủ, Mạc gia giống như biết kế hoạch chúng ta trước!"
"Gia chủ, phân gia bị đánh lén!"
"Gia chủ, phòng của chúng ta bị người Mạc gia nổ bay!"
"Gia chủ, xin phái người trợ giúp!"
Tin tức liên tục không ngừng truyền đến bổn gia Phong gia, làm đám người Phong Hướng Thiên tức giận đến chết khiếp. Hắn một tay bóp nát tay vịn ghế dựa, quát: "Sao Mạc gia có thể biết tin tức ? !"
"Có phải gia tộc có nội gián không?" Quản gia cũng là vẻ mặt tức giận.
"Mọi người trong gia tộc phát thề nguyện trung thành Phong gia, hẳn là sẽ không để lộ tin tức !" Có người phản bác nói.
"Vậy có thể là bên thần điện không..." Có người đoán nói.
Mọi người còn không có nghĩ ra kết quả, tin tức bên kia lại truyền đến.
"Gia chủ, trên đường chúng ta về gặp phục kích!"
"Gia chủ, chúng ta bị vây quanh !"
"Gia chủ..."
Phong Hướng Thiên càng nghe càng giận, quát: "Còn không phái người đi trợ giúp! Nhân không đủ thì cầu cứu thần điện!"
"Vâng! Gia chủ."
Mà bên Mạc gia bị không khí vui mừng bao phủ. Tin báo từng bước từng bước truyền tới, mỗi người trong phòng nghị sự nét vui vẻ hiện đến tận đuôi lông mày!
"Thật là quá tốt!"
"Thứ đó của Thiên Diệp dùng thật tốt!"
"Ha ha ha! Lần này xem Phong gia còn kiêu ngạo thế nào!"
"Lần này Thần điện cũng tổn thất nghiêm trọng !"
"Gia chủ, giải quyết phân gia Phong gia, có phải chúng ta nên thương nghị chuyện đối phó bản gia Phong gia không? Lần này bọn họ ăn mệt lớn như vậy, chắc chắn sẽ liều chết phản kích."
"Đúng vậy gia chủ, chúng ta phải phòng ngừa nguy hiểm.Nghĩ ra biện pháp trước khi trước khi bọn họ vồ đến mới được."
Trong lòng Mạc Kính Xuyên cũng vui vẻ, có thể diệt trừ Phong gia cũng coi như làm xong một chuyện lớn, đỡ cho bọn họ luôn đối nghịch với mình. Nghe thấy lời nói các trưởng lão, nói: "Được, chúng ta sẽ thương chuyện sau này một chút..."
Một ngày này, trên đại lục Vũ Linh có rất nhiều thành thị đồng thời lâm vào chiến đấu, các phân gia Phong gia bị người ta nổ thành phế tích, không ít người nhìn hiện trường Phong gia ánh lửa ngập trời, một đám đều vỗ tay vui mừng. Thậm chí những người trốn thoát, bị người không biết của phe nào giết mất. Rất nhiều người từng bị Phong gia áp bức và lăng nhục tự phát tiến vào hàng ngũ tiêu diệt Phong gia, chia sẻ không ít áp lực cho Mạc gia.
Mà khi người Phong gia và thần điện tính đi đánh lén Mạc gia phát hiện mình vào cạm bẫy, muốn về trợ giúp gia tộc của mình, lại ở nửa đường thượng bị người Mạc gia phục kích. Hơn nữa vì trận chiến này, đại hội Mạc gia tạm thời đình chỉ, sau khi để lại một bộ phận bảo vệ bổn gia, những người khác thông qua truyền tống trận đi đến những thành thị khác nhau, trợ giúp các địa phương chiến đấu.
Thời gian một ngày, tất cả phân gia của Phong gia bị hủy, người trốn đi được ít vô cùng, trong đó có không ít người là bị những người tự phát gia nhập giết. Những người may mắn thoát khỏi đều trốn về bổn gia.
Mà người Phong gia và thần điện phái đi trở về không đến một phần mười, những người khác toàn bộ bị chặn giết! Trong lúc nhất thời, nơi nơi tràn ngập vị khói bụi do Phong gia bị thiêu đốt.
Mà Ngô Ba vì trận chiến này, cố ý từ tây đại lục về đông đại lục, sau đó trực tiếp đi tới bổn gia Phong gia.
"Đây là có chuyện gì? !" Ngô Ba vừa thấy Phong Hướng Thiên thì bắt đầu làm khó dễ, "Kế hoạch tốt đẹp sao có thể biến thành dạng này? ! Người thần điện ta phái tới cơ hồ toàn quân bị diệt, ngươi cho ta một công đạo đi!"
"Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, rõ ràng chỉ có chúng ta mới biết được kế hoạch này, sao Mạc gia có thể chuẩn bị sẵn sàng trước, đào hố cho chúng ta nhảy vào ?" Phong Hướng Thiên bị chuyện này gấp đến độ đầu lớn ra.
"Có phải là là gia tộc các ngươi xuất hiện nội gián không?" Ngô Ba hỏi.
"Mỗi một người của Phong gia đều thề không phản tộc, sao có thể xuất hiện nội gián ?!" Phong Hướng Thiên nói, đột nhiên nghĩ đến gì go91, nhìn Ngô Ba, nói, "Có phải là trong thần điện có người tiết lộ tin tức không?"
"Mọi người Thần điện từng trải qua lễ rửa tội, sao có thể có người phản bội thần điện!" Ngô Ba nhìn thấy Phong Hướng Thiên cư nhiên hoài nghi là người thần điện giở trò quỷ, trong lòng càng tức giận !
"Vậy là chuyện gì xảy ra?" Mặt Phong Hướng Thiên đã đen như đáy nồi, hắn đưa tay bóp nát ly trà, nói, "Mặc kệ là ai, ta cũng phải bắt Mạc gia trả giá thật lớn!"
"Giờ phân gia của ngươi đều bị diệt, chết nhiều người như vậy, chỉ thừa một bổn gia, ngươi còn có thực lực gì đi đối nghịch Mạc gia!" Ngô Ba nhìn Phong Hướng Thiên nói.
"Chỉ cần ta đột phá thần tôn, có gì mà không có khả năng ? Đến lúc đó sẽ lấy tài sản Mạc gia lại đây, ta còn thành lập không nổi Phong gia sao?" Phong Hướng Thiên nói.
"Ngươi đã ở thần hoàng cao nhất lâu như vậy, cũng không thấy ngươi đột phá. Chờ ngươi đột phá thần tôn, cũng không biết đến khi nào, lúc đó Mạc gia đã sớm nuốt toàn bộ Phong gia xong." Ngô Ba nói.
"Cũng chưa hẳn!" Phong Hướng Thiên tự tin nói.
"Chẳng lẽ ngươi tìm được Phá Thần đan ?" Ngô Ba hỏi.
Phong Hướng Thiên gật gật đầu, lấy đan dược Độc Cô Thiên Diệp luyện chế ra, nói: "Ta bảo Bách Lý Tà luyện chế cho ta, chỉ cần ta ăn thứ này vào, thăng cấp thần tôn đơn giản!"
"Đúng vậy! Sao ta lại quên Bách Lý Tà, ta nên sớm bảo hắn luyện chế cho ngươi."
Phong Hướng Thiên cầm bình ngọc, nghĩ đến gương mặt của bọn Mạc Kính Xuyên, nói: "Lát nữa ta sẽ bế quan đánh sâu vào thần tôn, chờ ta đi ra, ta nhất định làm cho bọn họ nợ máu trả máu!"
"Vậy ngươi tu luyện cho tốt. Này, khi ngươi đột phá nhớ tìm nơi bí ẩn, không thể để cho người khác biết. Ta đi về trước, ta phải nói cấp chuyện này cho linh vị đại nhân, lần này thần điện tổn thất nhiều người như vậy, chắc chắn nàng sẽ tức giận." Ngô Ba nói xong, đứng dậy cáo từ.
Sau khi Ngô Ba đi khỏi, Phong Hướng Thiên gọi quản gia và các trưởng lão tới dặn dò một chút, rồi mình tìm nơi bế quan. Hắn vốn định là diệt Mạc gia xong mới bế quan, bây giờ, hắn phải tăng lên thực lực, bằng không rất nhanh Mạc gia sẽ động bổn gia.
Sau khi chiến đấu kết thúc Độc Cô Thiên Diệp về Mạc gia, người lúc này Mạc gia nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp thì dùng khuôn mặt tươi cười đón chào, các trưởng lão nhìn thấy nàng, mặt lại cười sáng lạn hoa cúc vậy.
Độc Cô Thiên Diệp hỏi tính toán sau này của Mạc gia, nghe Mạc Kính Xuyên nói muốn lập tức động thủ đối phó bổn gia Phong gia, hỏi: "Các ngươi có tuyệt đối nắm chắc thắng Phong Hướng Thiên không?"
"Nếu hắn không dung gian kế..." Mạc Kính Xuyên trả lời nói.
"Nếu hắn dung gian kế chạy trốn thì sao ? Đến lúc đó sẽ để lại tai hoạ ngầm thật lớn cho Mạc gia. Cho nên nhất định phải giết chết hắn." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Nhưng chúng ta nhận được tin tức nói hắn đang bế quan. Chỉ sợ hắn đi ra đã là cấp bậc thần tôn. Khi đó chúng ta muốn giết hắn, rất khó khăn ."
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói: "Nếu hắn thăng cấp mới tốt."
"Cái gì? !" Mọi người đều không rõ ý của nàng. Vì sao hắn thăng cấp lại rất tốt?
"Hắn bị chặn tại thần hoàng cao nhất nhiều năm như vậy, lần này vội vã muốn thăng cấp, nhất định sẽ dùng đan dược phụ trợ. Mà mấy ngày hôm trước hắn mới nhờ ta luyện chế giúp hắn một viên phá thần đan..." Độc Cô Thiên Diệp không có nói rất rõ ràng, nhưng mọi người đều hiểu ý của nàng.
"Ngươi động tay động chân trong đan dược ?"
Độc Cô Thiên Diệp cười mà không nói.
"Vậy chúng ta chờ một chút đi." Mạc Kính Xuyên nói.
"Đến lúc đó người của thần điện có khả năng cùng đến." Độc Cô Thiên Diệp đoán, "Ngô Ba nhất định sẽ giúp Phong Hướng Thiên, mà chúng ta vừa vặn là một cớ cho thần điện." Nói xong nàng dừng một chút, "Đương nhiên, giờ các ngươi tuyên bố không quan hệ với chúng ta, thần điện cũng không lấy cớ được."
"Làm sao có thể! Nếu đã quyết định cho các ngươi hồi tộc, thì sẽ không thay đổi." Mạc Kính Xuyên nói chắc chắn. Các trưởng lão cũng phụ họa hắn.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của bọn họ, Độc Cô Thiên Diệp cũng không vui vẻ lắm. Bọn họ như vậy, chỉ vì các nàng mang đến nhiều lợi ích cho gia tộc hơn phiền toái mà thôi.
Mọi người quyết định xong, Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi trước, trên đường về đụng phải hai người Mạc Thu Hoa và Chu Hải. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hai người đi tới, cảm tạ nàng một chút.
"Chúc mừng các ngươi!" Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của hai người lúc này, vui vẻ cho các nàng tự đáy lòng.
Đây cũng coi như là mây mờ tản đi thấy trăng sáng.
"Thật sự rất cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, hai chúng ta..." Mạc Thu Hoa nói xong đỏ hốc mắt. Không ai có thể hiểu được cảm giác của các nàng mấy năm nay, tuy cùng Chu Hải ở một chỗ rất hạnh phúc, nhưng trong lòng vẫn muốn được gia tộc thừa nhận, vì đây là nơi sinh dưỡng nàng nhà của nàng.
"Ha ha, không cần cảm ơn, ta cũng chỉ là trò chuyện mà thôi. Quan trọng cũng là cảm tình giữa hai người, còn có Chu lão ca vĩ đại được bọn gia chủ tán thành. Ta chúc các ngươi bạch đầu giai lão."
"Cảm ơn ngươi, muội tử." Chu Hải cũng cảm tạ nói. Hiện tại hắn cảm thấy lúc trước ở lam hải thời điểm gặp được các nàng là cỡ nào may mắn. Nếu không có nàng, mặc dù bọn họ không có bị Mạc gia trảo trở về, hiện tại cũng là quá không thể gặp quang ngày.
Cáo biệt hai người, Độc Cô Thiên Diệp về chỗ bọn Mạc Chấn Đình. Đi nói cho hắn tình huống bây giờ và kế hoạch của Mạc gia, nàng mới về tới phòng mình.
Chiều hôm đó, bổn gia Mạc gia phát ra một mệnh lệnh, cho các phân gia ngày mai tiếp tục tham gia trận đấu bài danh phân gia. Quyết định này làm cho mọi người bên ngoài ngã rớt mắt.
Trận chiến giữa Mạc gia và Phong gia tuy rằng không lâu, nhưng đã oanh động cả đại lục. Giờ đúng là lúc Mạc gia một lưới bắt hết Phong gia, nhưng lại tiếp tục cử hành trận đấu, làm cho mọi người đoán không ra Mạc gia nghĩ thế nào, cơ hội tốt như vậy mà lại không cần!
Khi người Phong gia biết được Mạc gia cũng không tính phát động tiến công với bổn gia thì thở phào nhẹ nhõm thật dài. Chỉ cần lúc này bọn họ không tới, sau này bọn họ không có cơ hội. Chờ sau khi gia chủ đi ra, nhất định đánh bọn họ hoa rơi nước chảy!
Ngày hôm sau, trận đấu cử hành đúng hạn, người đến xem trận đấu nhiều hơn trước, mọi người đều muốn nhìn xem Mạc gia dưới tình huống như vậy, còn đấu thế nào được.
Ai biết tất cả phân gia không một nhà nào vắng họp, hơn nữa không một có phân gia gia chủ. Chuyện này càng xác định Mạc gia không có kế hoạch tiến công Phong gia trong mấy ngày nay.
Hơn mười ngày sau, tất cả trận đấu chấm dứt, bọn Mạc Chấn Đình đứng thứ 18, đạt tới ước định ban đầu là đứng trong hai mươi thứ hạng đầu. Hơn nữa trong trận đấu luyện đan, Mạc Phong thành công luyện chế ra đan dược bát phẩm, làm cho mọi người hung hăng kinh ngạc. Sau khi biết được tuổi của Mạc Phong, tất cả mọi người không bình tĩnh .
"Thiên tài !"
"Đây sao là thiên tài, đây là quỷ tài mới đúng!"
"Không nghĩ tới đại lục Huyền Nguyệt cũng có nhân tài như vậy!"
Các trưởng lão cũng bị biểu hiện của Mạc Phong làm sợ ngây người, luyện đan tông sư Độc Cô Thiên Diệp này không nói, giờ lại đến một cái luyện đan sư cấp tám 19 tuổi, kích thích này thật là...
Nếu bọn Mạc Chấn Đình đã đạt yêu cầu, sau trận đấu lập tức cử hành nghi thức nhận tổ quy tông, khắc tên của bọn họ lên trên gia phả. Cứ như vậy, Mạc Thu Phong là đồng lứa của Mạc Thu Thủy, nàng phải kêu bá bá. Xong rồi, sau này Mạc Thu Phong đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, không cho nàng kêu mình bá bá, bị nàng hung hăng khách sáo một chút.
Ngay khi Mạc gia cử hành nghi thức nhận tổ quy tông, trong một căn phòng đá của bổn gia Phong gia, đại lượng linh khí điên cuồng đi vào, thậm chí ngưng tụ thành những đám mây linh khí, mạnh mẽ tiến vào mật thất.
Người Phong gia nhìn thất hiện tượng này thì kích động nói: "Thành công, thành công, gia chủ thăng cấp thành công !"
"Thật tốt quá!"
"Lần này chúng ta có thể hãnh diện !"
Khi tất cả linh khí đều bị hấp thu xong rồi, ánh sáng thăng cấp bắn ra từ khe hở, uy áp thần tôn tản ra. Sau khi hào quang tản đi, giọng Phong Hướng Thiên truyền ra: "Ha ha ha, cuối cùng ta cũng thăng cấp thành công ! Tiểu tặc Mạc gia, chờ ta tới lấy tánh mạng các ngươi đi! Ha ha ha..."
Tin tức Phong Hướng Thiên thăng cấp thần tôn truyền khắp đại lục Vũ Linh rất nhanh, mọi người đều đang chờ xem trận quyết đấu cuối cùng của hai nhà Phong Mạc. Rất nhiều người cảm thấy Mạc gia đánh mất thời cơ tốt nhất chiếm Phong gia, giờ mặc dù bọn họ muốn, cũng không nhất định có thể bắt Phong gia. Bởi vì một thần tôn là có thể sánh ngang với bao nhiêu người của Mạc gia!
Người Mạc gia tự nhiên cũng biết chuyện này, mọi người đều lo lắng Phong gia sẽ tìm đến Mạc gia gây phiền toái, cho nên mặc dù đại hội gia tộc đã xong, bọn họ vẫn không rời khỏi như cũ. Nhưng nhìn thấy Mạc Kính Xuyên và các trưởng lão rất bình tĩnh, biết chắc chắn bọn họ có phòng bị, thì hơi an tâm một chút.
Như mọi người suy nghĩ, sau khi Phong Hướng Thiên bế quan đi ra việc muốn làm nhất là báo thù Mạc gia, nhưng nghĩ đến người của Mạc gia nhiều như vậy, hắn vẫn là với liên hệ Ngô Ba trước, hai người trao đổi một lát, cuối cùng quyết định cùng đi Thành Đức Lan.
Phong Hướng Thiên triệu tập mọi người Phong gia lại, nói: "Nghe nói phân gia Mạc gia đã trở về, mọi người đi xuống chuẩn bị, ngày mai chúng ta đi Thành Đức Lan."
"Vâng, gia chủ." Người Phong gia nghe mệnh lệnh hạ chuẩn bị đồ đạc, chuẩn bị ngày mai đi tìm Mạc gia tính sổ. Giờ gia chủ của bọn họ đã là thần tôn, mọi người Mạc gia chuẩn bị chịu chết đi!
Ngày hôm sau, khi người Mạc gia chuẩn bị xuất môn, phát hiện bên ngoài bị bao vây.
"Mạc gia, đi ra chịu chết đi!" Phong An la lớn với Mạc phủ. Tiếng la này kinh động người trong Mạc gia, đồng thời cũng kinh động những cư dân khác trong Đức Lan Thành, chỉ một lát sau thì tụ tập không ít người xem náo nhiệt, bọn họ đều đứng ở xa xa xem động tĩnh nơi này.
Nhưng Mạc gia lại không có phản ứng gì, cửa lớn vẫn đóng chặt như cũ, điều này làm cho mọi người đều cảm thấy bọn họ sợ hãi không dám đi ra. Tiếng cười nhạo và chửi rủa của Phong gia nổi lên bốn phía. Người xem náo nhiệt thì nghĩ biểu hiện hôm nay của Mạc gia thật khác thường, mặc dù biết không địch lại Phong gia cũng không nên không xuất hiện chứ!
"Người Mạc gia có phải chạy trốn suốt đêm không?" Có người đoán nói.
Nhưng mặc kệ bên ngoài phản ứng thế nào, người Mạc gia chính là không ra.
Phong An thấy mình chửi bậy vô dụng, lui lại bên người Phong Hướng Thiên, nói: "Gia gia, bọn họ vẫn không ra, chúng ta có cần trực tiếp đánh lên không."
Phong Hướng Thiên nhìn Mạc phủ, nâng lên tay phải, nói: "Chờ một chút, chờ bọn họ đến đây đã."
Tự nhiên Phong An biết bọn họ kia là ai, nói một tiếng "Đã biết." Lại chạy đến phía trước chửi bậy.
Người xem náo nhiệt xa xa nhìn thấy biểu hiện hai nhà thì rất là khó hiểu, một thì không ra, một thì không tấn công, hai bên cứ giằng co như vậy.
"Người Mạc gia sau này đừng lấy họ Mạc, sửa thành Quy đi! Ha ha ha!" Phong An cười nhạo.
"Ha ha ha ha!" Những người khác của Phong gia cũng cười to, nói, "Thiếu gia nói quá đúng, rùa đen rút đầu đúng là dạng này !"
"Gọi người nhát gan cũng không tệ, bị gia chủ chúng ta làm sợ tới mức không dám ra ngoài."
"Đúng vậy, gia chủ nhà chúng ta mới là uy vũ thật sự."
"Mạc gia đều là người nhát gan!"
Trong đại viện Mạc gia, Mạc Kính Xuyên nghiêm mặt nhìn Mạc Thu Phong vội vàng xao động.
"Gia gia, bọn họ đã đến cửa nhà chúng ta, ngài kéo con làm gì?" Mạc Thu Phong quay đầu nhìn Mạc Kính Xuyên đang cầm quần áo mình, dùng sức xoay a xoay, muốn tránh khỏi ma trảo của Mạc Kính Xuyên, "Cha, mẫu thân, các ngài bảo gia gia buông ra đi!"
"Gia gia kéo con là vì tốt cho con." Phụ thân Mạc Thu Phong đứng bên cạnh Mạc Kính Xuyên, cái gì cũng không quản.
"Thu Phong, con đừng vội vàng, giờ còn không phải lúc đi ra ngoài." Mẫu thân Mạc Thu Phong cũng mở miệng.
"Vậy chúng ta phải đợi tới khi nào ?! Mọi người nghe xem, bọn họ mắng chúng ta rùa đen rút đầu người nhát gan kìa!" Mạc Thu Phong nghe thấy Phong An nói thế, tức giận giơ chân, "Một lát con đi ra ngoài nhất định phải cho tên hỗn đản này một bài học mới được!"
Mạc Kính Xuyên không để ý tới Mạc Thu Phong, hỏi người bên cạnh: "Thần Điện còn chưa tới sao?"
"Chưa tới."
"Vậy chờ một chút đi." Mạc Kính Xuyên nói.
"Gia gia, vì sao phải đợi người Thần Điện đến mới đi ra?" Mạc Thu Phong nghe thấy Thần Điện, dừng lại hỏi.
"Đỡ phiền toái." Mạc Kính Xuyên phun ra bốn chữ, làm cho những người không rõ lúc trước cười ngất.
Lại một lát sau, người được phái ra từ sáng sớm dùng thông tin thạch truyền tin tức đến, nói người của Thần Điện đã ra khỏi Công hội Linh sư, đang đi tới Mạc gia bên này.
Mạc Kính Xuyên buông quần áo Mạc Thu Phong ra, nói: "Giờ con có thể đi ra ngoài."
Mạc Thu Phong chỉnh sửa quần áo bị kéo lệch, nói: "Hình tượng cũng không còn." Sau đó mới mang theo người hầu của mình ra ngoài.
"Chúng ta cũng đi thôi." Mạc Kính Xuyên nói với người trong viện, "Quản gia, ngươi đi báo cho những người khác chuẩn bị, tùy thời chờ lệnh."
"Vâng, gia chủ." Quản gia nói xong lui ra ngoài.
Phong gia đã ở bên ngoài chửi bậy nửa giờ , vẫn không nhìn thấy người Mạc gia đi ra như cũ, đang chuẩn bị lại mở miệng mắng, Mạc Thu Phong xuất hiện trên đỉnh cửa lớn, từ trên cao nhìn xuống Phong An, cười nói: "A, đâykhông phải thiếu gia Phong gia sao? Sao giống như một người đàn bà chanh chua chửi đổng đứng ở chỗ này vậy? A a a, tố chất Phong gia này nha, tuy rằng ngươi biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng ta lại ngượng ngùng nói rõ. Ai, một nhóm đại lão gia, sao lại lớn lên giống như bà tám vậy ? Nha! Ngươi sẽ không thật sự biến thành nữ nhân chứ? Đến đến đến, nói nói ngươi có phải bây giờ cũng công không được không? Vợ ngươi có phải bởi vì ngươi không được, mới chạy theo người khác không..."
Mạc Thu Phong vừa xuất hiện thì châm chọc Phong An, lời nói làm Phong An tức giận đến hộc máu!
"Người nhát gan đi ra rồi sao ? Ta còn tưởng rằng Mạc gia các ngươi không có người đâu! Chỉ cho vài người các ngươi đi ra, những người khác sẽ không sợ tới mức đi không được chứ ?" Phong An nói.
"Thiết, ngươi tính thân phận gì, ngươi một người đàn bà chanh chua chửi đổng, còn muốn cho bao nhiêu người đi ra? Chỉ một mình ta là có thể bạo ngươi ! Hơn nữa, ngươi bảo đi ra thì đi ra, vậy không phải làm giảm giá trị con người của chúng ta sao? Ngươi cho là mỗi người đều giống như các ngươi thích mất mặt xấu hổ như vậy sao ! Người nhà chúng ta đều là người có thân phận biết không?"
Ý tứ là người Phong gia làm như vậy, thân phận thấp hơn người Mạc gia!
"Ha ha ha!" Nghe thấy lời nói Mạc Thu Phong, không chỉ có người hầu của hắn nở nụ cười, người xem náo nhiệt xa xa cũng cười. Đây mới là cảnh giới mắng chửi người nè!
Phong An không nghĩ tới Mạc Thu Phong mắng cả Phong gia luôn, muốn tiếp tục mắng, đột nhiên cảm thấy sau đó có người đến đây, xoay người nhìn lại, là Ngô Ba mang theo người của Thần Điện xuất hiện sau Phong gia.
"A, sao Phong gia chủ lại ở đây vậy ?" Ngô Ba vừa đến đây thì làm bộ ngẫu nhiên nhìn thấy, kinh ngạc nói với Phong Hướng Thiên.
"Ngô điện chủ, sao ngươi cũng đến đây vậy?" Phong Hướng Thiên hỏi.
"Ta tới bắt Độc Cô Thiên Diệp và hai bằng hữu của nàng. Là những người lần trước chúng ta cùng nhau tìm cũng không tìm được đó. Nghe nói gần đây các nàng trở lại Mạc gia, cho nên ta hôm nay mới mang theo người lại đây." Ngô Ba giải thích.
Mạc Thu Phong nghe người phía dưới nói, cười nhạo một chút. Rõ ràng là hẹn xong rồi muốn cấu kết với nhau làm việc xấu, còn ở nơi này giả bộ vô tình gặp mặt, cũng không biết thẹn chút nào!
"Vậy điện chủ đến trước đi." Phong Hướng Thiên nói.
Ngô Ba gật gật đầu, mang theo người Thần Điện đi lên phía trước, nói: "Mạc gia nghe đây, hôm nay Thần Điện tới bắt Độc Cô Thiên Diệp, mời các ngươi giao người ra đây, chuyện của các ngươi Thần Điện ta sẽ không hỏi tới !"
"Ngô điện chủ à, ngươi tìm cháu ngoại nhỏ của ta sao? Ai nha, thật là không đúng dịp, ngày hôm qua nàng vừa đi khỏi, nếu không ngươi tới một bên đợi chút trước? Có lẽ nàng lập tức trở lại!" Mạc Thu Phong nhìn thấy Ngô Ba, cười hì hì nói.
Diễn trò mà thôi, ai không biết chứ?
Ngô Ba không nghĩ tới Mạc Thu Phong sẽ trả lời như thế, hỏi: "Nàng đi đâu, khi nào thì về ?"
"Ôi, Ngô điện chủ, ngươi cũng biết nàng một nữ hài tử, đi nơi nào chắc chắn sẽ không cho một đại nam nhân như ta biết đâu chứ ? Cho nên ta không biết nàng đi đâu, khi nào thì về tự nhiên ta cũng không biết! Nói không chừng thật sự lập tức sẽ lại, nếu không ngươi đi vào đợi chút?" Mạc Thu Phong giải thích, ánh mắt lại giống như nhìn đứa ngốc.
"Vậy giao ngoại công và cậu nàng ra đây, Thần Điện mời bọn họ đi làm khách." Ngô Ba lui một bước, nói.
"Ngươi là muốn những người Mạc gia ở đại lục Huyền Nguyệt chứ gì. Thật ra giao cho các ngươi cũng có thể, nhưng ngươi cũng biết, bọn họ vừa mới hồi tộc, đều đi từ đường gia tộc bái tế tổ tiên. GIờ cũng không ở đây!" Mạc Thu Phong trả lời, nhìn đến Ngô Ba còn muốn nói chuyện, tiếp tục nói: "Ngô điện chủ sẽ không nói không có bọn họ thì cho người khác của chúng ta đi Thần Điện chứ ?"
Ngô Ba vốn muốn nói thế, nhưng bị Mạc Thu Phong nói như vậy, thì hắn không thể nói nữa. Nghĩ nghĩ nói: "Ngươi sẽ không cố ý gạt ta chứ ?"
Mạc Thu Phong cười cười, hai tay mở ra, nói: "Ngô điện chủ, ngươi nói xem? Xem ta một người thiện lương thành thật như vậy, sao có thể gạt người chứ? Bọn họ thật sự không có ở đây mà! Nếu có, ta sẽ bảo gia gia giao bọn họ ra đây. Nếu ngươi không tin, ta có thể thề đó!"
Nhìn thấy dáng vẻ Mạc Thu Phong, Ngô Ba nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Ban đầu nghĩ nếu Mạc gia phản kháng, thì có cơ hội động thủ với Mạc gia, nhưng giờ Mạc Thu Phong nói nếu có người thì sẽ lập tức giao ra, dáng vẻ rất phối hợp, làm cho hắn muốn diễn cũng diễn không được. Hắn hắng giọng một cái, nói: "Gia gia chủ ngươi vẫn còn, vì sao chúng ta đến đây, hắn lại không ra, có phải khinh thường Thần Điện ta không?"
"Làm sao có thể chứ? Chúng ta luôn luôn rất tôn trọng Thần Điện !" Tuy các ngươi cũng chỉ là một đám vô lại tụ tập lại với nhau thành một tổ chức! Vẻ mặt Mạc Thu Phong rất tôn kính, nói: "Ngài nói phải không, gia gia?"
Lời nói Mạc Thu Phong rơi xuống, cửa lớn Mạc gia mở ra, Mạc Kính Xuyên mang theo người Mạc gia đi ra. Sau khi bọn họ đi ra, Mạc Thu Phong rơi xuống bên người bọn họ.
"Chơi đùa vui vẻ chứ ?" Mẫu thân Mạc Thu Phong nhìn Mạc Thu Phong đi xuống, nói.
"Vui vẻ, hắc hắc!" Mạc Thu Phong cười hì hì nói.
Mạc Kính Xuyên đi đến ngoài cửa lớn, chắp tay hành lễ với Ngô Ba, nói: "Ha ha ha, không nghĩ tới Ngô điện chủ cũng đến đây, đến đến đến, mời vào trong!"
"Cái này không cần ! Lần này ta đến là vì mang Độc Cô Thiên Diệp và hai bằng hữu của nàng đi. Lần trước nàng khiêu khích Thần Điện, ra tay rất nặng với Thần Điện, sau khi Linh Vị biết thì rất là tức giận, sau khi biết nàng xuất hiện ở Mạc gia, Linh Vị ra lệnh cho ta nhất định phải mang nàng về! Nghe nói mấy ngày hôm trước mọi người đại lục Huyền Nguyệt trở lại bổn gia các ngươi, Mạc gia chủ, mong ngươi giao người ra đây!" Ngô Ba nhìn thấy Mạc Kính Xuyên, yêu cầu.
"Di? Vừa nãy không phải Thu Phong nói cho ngươi sao? Nàng và những người đó của đại lục Huyền Nguyệt giờ không ở đây, bọn họ vừa mới nhận tổ, sáng sớm hôm nay đi tế bái tổ tiên, mà nha đầu Thiên Diệp kia ngày hôm qua đã rời khỏi!" Mạc Kính Xuyên cũng là dáng vẻ lực bất tòng tâm.
"Cái gì không ở, ta thấy là các ngươi không muốn giao bọn họ ra chứ gì ?!" Sắc mặt Ngô Ba lạnh xuống.
"Làm sao có thể chứ? Chủ yếu là Ngô điện không tin, ngươi có thể phái người đi vào kiểm tra, nếu người đại lục Huyền Nguyệt có một người, Mạc gia ta sẽ gánh chịu tội bao che, nếu không có thật, ta đây sẽ tìm Linh Vị nói chuyện thật tốt!" Mạc Kính Xuyên nói xong cũng tức giận.
Dù sao giờ bọn Mạc Chấn Đình thật sự không ở Mạc phủ, ngươi muốn tìm thì tìm đi, chỉ sợ người của ngươi vào được không ra được!
Ngô Ba cũng biết trong Mạc phủ chắc chắn có mai phục. Thật ra mục đích hôm nay mọi người đều biết, nói lâu như vậy cũng chỉ là muốn tìm cớ thôi. Ai có thể nghĩ Mạc gia có đối sách như vậy chứ!
"Các ngươi có bao che không, Linh Vị sẽ tự biết ! Nhưng là các ngươi đùn đẩy lần nữa, rõ ràng là không để Thần Điện vào trong mắt!" Giờ Ngô Ba cũng không quản hợp lý không hợp lý, chỉ cần nhấc lên quan hệ giữa Mạc gia với Thần Điện là được!
Đúng lúc này, Phong Hướng Thiên đứng lên hắn từ trên ghế, nhìn Mạc Kính Xuyên nói: "Giờ Mạc gia chủ thật là phong cảnh tốt, diệt phân gia ta không nói, ngay cả Thần Điện cũng không để vào mắt !"
"Phong gia chủ nói thật là bất chính xác thực, nếu không phải Phong gia ngươi muốn diệt Mạc gia ta, sao chúng ta có thể làm ra chuyện như vậy chứ?" Mạc Kính Xuyên nói, ý tứ là Phong gia ngươi tự tìm, mình ăn trộm gà không thành còn mất
"Hừ, ngươi diệt phân gia ta, hôm nay có chuẩn bị chết chưa ?!" Phong Hướng Thiên nói.
"Chuẩn bị chết? Đương nhiên không có! Chúng ta đều rất yêu quý sinh mệnh của mình!" Mạc Kính Xuyên nhìn Phong Hướng Thiên nói, "Không yêu sinh mệnh là đáng xấu hổ !"
Phong Hướng Thiên nghe thấy lời nói của Mạc Kính Xuyên, cũng không bó tay bó chân giống Ngô Ba, cười lạnh nói: "Đó cũng không phải do ngươi !" Nói xong thì bay đến giữa không trung.
Mạc Kính Xuyên cũng biết trận chiến này không tránh được, vừa định đi lên, bị đại trưởng lão bên cạnh giữ chặt, còn chưa nói nói, thì nhìn thấy đại trưởng lão bay lên.
"Để cho lão phu đến thỉnh giáo ngươi đi!" Đại trưởng lão đi đến đối diện Phong Hướng Thiên, nói.
"Hừ, lão bất tử, tuy tuổi ngươi lớn hơn ta không ít, nhưng thực lực của ngươi vẫn không bằng ta, Mạc gia các ngươi là một đám phế vật, ha ha ha ha!" Phong Hướng Thiên nhìn đại trưởng lão nói.
Người Mạc gia thấy Phong Hướng Thiên nhục mạ đại trưởng lão, trong lòng tức giận không thôi, trực tiếp tấn công người Phong gia. Không ít nhà cửa bị phá hủy, những người xem náo nhiệt nhanh chóng lui rất xa, để tránh bị chiến hỏa lan đến.
Mạc Kính Xuyên nhìn Ngô Ba, nói: "Ngô điện chủ, ngươi cũng thấy tình hình bây giờ, có chuyện gì chúng ta nói sau." Nói xong, hắn muốn đi gia nhập chiến đấu.
Ngô Ba ngăn cản đường đi của hắn, nói: "Không được, hôm nay ngươi phải giao người ra đây, bằng không chớ trách ta không khách khí!"
Trong lòng Mạc Kính Xuyên khách sáo một phen, nhưng vẫn tức giận nói: "Ngô điện chủ cố ý như thế, ta cũng không còn cách nào. Giờ tình hình này, ngươi bảo ta giao người, ta cũng không thể không nghi ngờ mục đích chân chính ngươi tới! Nếu ngươi tiếp tục ngăn trở, vậy Kính Xuyên đắc tội !"
Nói xong, hai người trực tiếp động thủ. Người Thần Điện thấy điện chủ mình đã bắt đầu động thủ, cũng công tới người Mạc gia. Hai bênh giao chiến biến thành ba bên giao chiến. Các loại linh kỹ khác hệ, đủ loại linh thú, trên trời có, trên đất cũng không thiếu, hiện trường hỗn loạn một mảnh. Mà phạm vi chiến đấu cũng càng ngày càng rộng, cơ hồ bao trùm một nửa Thành Đức Lan, không ít nhà cửa bị linh kỹ hủy mất.
Tuy người Phong gia bị tổn thất thảm trọng trong lần trước, nhưng lần này người Thần Điện mang đến thực lực cũng không tồi. Quả nhiên là có chuẩn bị mà đến !
Khi mọi người nghĩ lần này Mạc gia xong đời, đột nhiên từ bốn phương tám hướng vọt tới không ít người, tấn công Phong gia và Thần Điện.
"Phân gia Mạc gia!" mọi người nhận ra người đến sau là ai rất nhanh, đúng là phân gia Mạc gia đồn đãi đã quay về.
Ngô Ba nhìn thấy bọn Mạc Chấn Đình, nói: "Quả nhiên là ngươi bao che, rõ ràng bọn họ ngay ở đây, ta xem ngươi còn gì để nói."
"Mắt ngươi mờ rồi hả? ! Không thấy bọn họ là từ bên ngoài đến hả?" Mạc Kính Xuyên như liếc kẻ ngốn nhìn Ngô Ba, nói chuyện cũng không lưu tình chút nào.
Ngay lúc ba bên đánh túi bụi, một giọng nói mềm nhũn truyền đến: "Oa, thiệt nhiều mỹ vị!" Sau đó là tiếng bẹp bẹp ăn cái gì.
Mọi người nhìn lại theo giọng nói, phát hiện ngay khi mọi người chiến đấu, trên ngã tư đường đã bất tri bất giác có đầy hoa ăn thịt người, đóa hoa cực lớn tiếp được thi thể hoặc là người bị thương rơi xuống từ không trung lập tức ăn, máu cũng bị hút khô. Nhưng do trường hợp hỗn loạn nên mọi người không phát hiện, thực nhân hoa ăn là Phong gia và Thần Điện, không có một người Mạc gia nào.
Nhìn thấy thực nhân hoa, mọi người đều biết Bách Lý Tà xuất hiện. Bởi vì lúc trước khi ở thành Phi Sa 'hắn' dung thứ này đánh lùi người của Âu Dương gia tộc! Quả nhiên, Độc Cô Thiên Diệp đang ngồi trên ghế do mấy đóa thực nhân hoa làm thành nhìn mọi người chiến đấu. Một đóa hoa thành ghế mềm, một đóa hoa thành chỗ tựa lưng, hai đóa hoa là tay vịn hai bên. Miệng hoa hướng ra ngoài, mọi người đều có thể nhìn thấy răng nanh nguy hiểm dày đặc hàn ý bên trong.
Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên đó, tà mị cười.
Ngô Ba nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, kêu lên: "Bách Lý Tà, cho hoa của ngươi ăn luôn bọn họ!"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn dây đang bay lượn thỉnh thoảng kéo người Phong gia và Thần Điện, nói: "Điện chủ, ngươi xem tiểu Đằng nhà ta cánh tay này thật là nhỏ bé, sao đánh thắng được bọn họ chứ?"
Mọi người đều bị lời của 'hắn' chọc cười .
Ngô Ba bị lời nói của Độc Cô Thiên Diệp làm tức giận chết khiếp, nhưng thấy dáng vẻ ngơ ngác của 'hắn' kia, chỉ có thể chuyên tâm đối phó Mạc Kính Xuyên.
Đúng lúc này, Phong Hướng Thiên một chưởng đánh tới đại trưởng lão, đang chuẩn bị một kích cuối cùng cho ông, hắn lại co rút, rớt xuống từ không trung.
"Gia chủ!" Nhìn thấy Phong Hướng Thiên đến rơi xuống, người Phong gia nhanh chóng chạy lên đón được hắn.
"Gia chủ, ngài thế nào ?"
"Đại trưởng lão, ngài thế nào?"
Hai bên vì vậy tạm thời ngưng đánh nhau, đều tự trở lại trận doanh của mình giằng co .
Phong Hướng Thiên run rẩy một hồi, cảm thấy tốt hơn một chút, đứng lên, lại ngã xuống.
"Gia gia, gia gia, ngài làm sao vậy?" Phong An nâng Phong Hướng Thiên dậy, bị hắn hung hang cầm lấy tay mình, cổ tay bầm tím rất nhanh.
Ngô Ba nhìn thấy dáng vẻ Phong Hướng Thiên, rơi xuống bên người hắn, hỏi: "Hắn là làm sao vậy?"
"Không biết. Nhưng giờ gia gia thật là khó chịu." Phong An trả lời.
Ngô Ba hô với Độc Cô Thiên Diệp: "Bách Lý, ngươi mau tới nhìn xem cho hắn!"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy vẻ mặt bọn họ lo lắng, không nhanh không chậm nói: "Yên tâm đi điện chủ, giờ hắn không chết được. Chỉ run rẩy vài cái thì tốt rồi. Lập tức tốt lắm."
"Thật sao?" Người Phong gia hỏi.
"Đương nhiên!" Độc Cô Thiên Diệp trả lời chắc chắn.
Người Phong gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, vẻ mặt Ngô Ba lại dùng quái dị nhìn nàng, nói: "Ngươi xem cũng chưa xem, sao có thể biết rõ ràng như vậy?"
Độc Cô Thiên Diệp cười, nói: "Ta đương nhiên biết chứ, bởi vì là ta làm cho hắn thành cái dạng này mà!"
"Cái gì? !" Mọi người Phong gia bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm sợ ngây người.
"Ngươi làm gì gia gia của ta?" Phong An rống to với Độc Cô Thiên Diệp!
Độc Cô Thiên Diệp điều chỉnh ghế ngồi một chút, bắt chéo chân, thân mình dựa ra sau, cười nhạo nói: "Làm cái gì không phải ngươi thấy được sao?"
"Ngươi dụng độc với gia gia của ta? !" Phong An chất vấn.
Độc Cô Thiên Diệp cười gật đầu thừa nhận .
"Vì sao ngươi phải làm như vậy? Sao ngươi có thể vi phạm ý tứ của ta? !" Ngô Ba không hờn giận nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Vì sao? Điện chủ ngươi nói vì sao? Đương nhiên là làm cho hôm nay hắn không thể đối phó Mạc gia ! Bằng không để hắn thăng cấp thành công, không phải Mạc gia sẽ gặp tai ương sao!" Độc Cô Thiên Diệp giải thích nói.
Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hồi lâu mới nói: "Ngươi căn bản không bị tẩy não!"
Nếu 'hắn' thật sự bị tẩy não, sẽ không vi phạm ý tứ của mình!
"Ngươi nói là hoàng thạch quái trên tế đàn kia hả? Ta vừa vặn có một tảng đá lợi hại hơn nó một chút." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Lần trước kế hoạch thứ nhất của Phong gia cũng là ngươi nói cho Mạc gia chứ gì? Sau khi ngươi vào Thần Điện ta đối với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại phản bội ta?" Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Điện chủ, cũng không thể nói như vậy, ngươi kêu gào muốn bắt ta khắp nơi, sao lại là đối với ta không tệ ? Hôm nay ngươi còn dùng cờ xí bắt ta đến tấn công Mạc gia nữa mà!" Độc Cô Thiên Diệp dung dáng vẻ ta với ngươi không quan hệ nói.
Trừ trưởng lão Mạc gia, những người khác đều bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm hồ đồ. Hôm nay Thần Điện tới nơi này nơi này không phải vì bắt Độc Cô Thiên Diệp sao? !
"Ngươi là ai?" Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp, trong mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, tháo mặt nạ xuống, huyễn giới vừa chuyển, từ công tử biến thành mỹ nhân.
"Độc Cô Thiên Diệp? !"
"Bách Lý Tà là Độc Cô Thiên Diệp? !"
"Trời ạ!"
"Hóa ra nàng là Độc Cô Thiên Diệp, khó trách lúc trước Thần Điện và Phong gia tìm nàng khắp nơi đều không tìm được!"
"..."
Mọi người biết rõ Bách Lý Tà, luyện đan tông sư cáp mười, hạng nhất trận đấu luyện đan sư; Độc Cô Thiên Diệp cũng là một nhân vật phong vân, vừa đến đại lục Vũ Linh đã diệt phân gia Phong gia, mấy hôm trước càng bị truyền ồn ào huyên náo vì là song hệ linh sư và lĩnh ngộ lĩnh vực. Ai cũng không nghĩ tới, hai người nhìn như không thể làm chung cư nhiên là cùng một người!
Ngô Ba nhìn nàng trên ghế thực nhân hoa, nói: "Tốt, tốt lắm! Người dám trêu đùa của ta thế giới này còn chưa có!"
"Ta rất vinh hạnh!" Độc Cô Thiên Diệp cười đáp lễ nói.
"Người trêu đùa ta, đều đã biến mất thế giới này!" Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp không hiểu được ý tứ của mình, nói càng thêm trắng ra.
"Ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ thấy bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp nói. Người đến hôm nay, nàng không tính cho bọn họ rời khỏi!
"Chỉ bằng ngươi?" Ngô Ba khinh thường nhìn Độc Cô Thiên Diệp.
"Ha ha, đương nhiên không phải ta, có người rất muốn gặp ngươi một lần, cảm tạ lúc trước ngươi chặn giết hắn, cho hắn tìm được một nửa của hắn." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Ai?"
"Phía sau ngươi." Độc Cô Thiên Diệp chỉ ngón tay, Ngô Ba xoay người sang chỗ khác, nhìn thấy một bóng dáng màu lam cao ngất đứng trên không trung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...