Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt [ Xuyên Không, Dị Giới]

Chương 31 (2)

"Con có từng nghĩ sẽ kiến tạo một thế giới trong này không?"

Độc Cô Dật Hiên nhìn tòa thành thị nhỏ do hắc ám bộ tộc tu kiến ở xa xa, nói:

"Để càng nhiều người tiến vào, hình thành một thế giới ở trong này, tựa như bọn họ, xây nhà kiến thành."

"Chuyện này con chưa từng nghĩ. Con đã từng nghĩ Sáng Thế Thần sáng tạo thập đại Thần khí viễn cổ có mục đích gì, toàn bộ thế giới đều do nàng sáng tạo, vì sao còn phảt tạo ra Luyện Yêu Hồ?"

"Minh minh thiên địa, vạn vật tồn tại đều có tác dụng của nó. Có lẽ lúc này con không thể hiểu được, nhưng một ngày nào đó sẽ biết ." Độc Cô Dật Hiên nói,

"Thuận theo tự nhiên là được."

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, thật ra nàng cũng cũng không so đo chuyện này, chỉ là trong một lần khi cảm ngộ Thiên Đạo đột nhiên nghĩ tới mà thôi.

"Ngô chủ."

Khi Độc Cô Thiên Diệp và Độc Cô Dật Hiên chuẩn bị rời khỏi, Phù Thương trên đỉnh núi xa xa đột nhiên kêu Độc Cô Thiên Diệp. Đây là lần đầu tiên Phù Thương chủ động gọi nàng, Độc Cô Dật Hiên tự mình đi nhìn xem, phi thân đi vào bên người đản đản.

"Thương, ngươi gọi ta?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi, thuận tiện đưa tay lên trên người quái đản, đưa hỗn độn lực vào.

"Đúng vậy."

Giọng nói trầm thấp vang lên, "Mau chóng hoàn thành chuyện của đại lục Vũ Linh, đi đại lục Phượng Vũ."

"Đại lục Phượng Vũ? Đi đến đó làm gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Thân Chu Tước đã chết, Thần hỏa cũng tan biến theo, tiểu Hỏa phải hóa thành Chu Tước, tứ phương chi thú mới cân bằng, Viêm cũng cần tiến hóa để trở thành Thần hỏa thật sự mới có thể chiếu sáng thế giới."Trong lời nói của Phù Thương có chút khổ sở.

"Vậy vì sao phải đi đại lục Phượng Vũ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Ta cảm thấy ánh sáng tiến hóa mà Chu Tước lúc trước để lại đã sắp biến mất, cho nên các ngươi hoàn thành tiến hóa trước khi nó tna biến." Phù Thương giải thích.

Ách, nàng thực muốn hỏi làm sao hắn có thể cảm giác được, nghĩ nghĩ vẫn là không hỏi, hỏi một vấn đề.

"Thời gian còn bao lâu?"

"Nhiều nhất còn hai năm, hai năm sau phải đi tiến hóa." Phù Thương nghĩ nghĩ nói.

Hai năm? Hẳn là đủ cho nàng tìm mẫu thân, giải quyết chuyện nơi này.

"Ta đã biết." Độc Cô Thiên Diệp không đưa hỗn độn lực vào nữa, vỗ vỏ đản, nói:

"Thương, chừng nào ngươi mới có thể đi ra ?"

"Lúc nên đi ra sẽ đi ra ." Phù Thương nói xong, lại đã ngủ say. Độc Cô Thiên Diệp lại nhìn Tiểu Bạch Cầu còn đang ngủ say, nhìn thân thể tròn vo của nó, cái đuôi nho nhỏ, đầu đặt trước chân nhỏ ngắn, vô cùng đáng yêu.

"Cầu Cầu, ngươi còn muốn ngủ bao lâu, nếu không tỉnh lại, thức ăn ngon cũng không còn." Độc Cô Thiên Diệp dùng ngón trỏ vuốt lưng nó, nói chuyện với nó một lát. Sau đó mang theo bọn Độc Cô Dật Hiên đi ra ngoài.

Những ngày tiếp theo, trọng tâm của Độc Cô Thiên Diệp chủ yếu nghiêng về điều dưỡng thân thể Độc Cô Dật Hiên và nghiên cứu trận pháp. Khi thân thể Độc Cô Dật Hiên đã điều dưỡng tốt lên, Độc Cô Thiên Diệp mới lảo đảo đi ra từ Công hội Linh sư thành Thanh Cổ, đi dạo hai vòng trên đường, đến dược điếm mua hai loại dược liệu trân quý, sau đó mới đi Công hội Luyện đan sư Tây đại lục.

Lập tức, Tây đại lục truyền ra tin tức Bách Lý Tà hiện thân.

"Ngươi xác định Bách Lý Tà xuất hiện ?"

Trong một cung điện tuyết trắng trên núi cao, một nam tử ngồi trên ghế, trong tay chơi đùa hai thiết cầu, nhìn người phía dưới hỏi.

"Bẩm điện chủ, Bách Lý Tà đã xuất hiện, người của chúng ta tận mắt thấy hắn đi ra từ Công hội Linh sư, sau đó dạo qua một vòng trong dược điếm, rồi vào Công hội Luyện đan sư." Người quỳ ở dưới trả lời.

"Thiệp mời của chúng ta nàng có thu được không ?"

"Bẩm điện chủ, hẳn là hắn đã thu được. Nhưng không biết khi nào thì về."

"Báo cho người ở thành Thanh Cổ, cần phải mời hắn đến tổng điện. Tình huống của Linh Vị không thể tiếp tục kéo dài."

"Vâng, điện chủ."

Người quỳ trên mặt đất lập tức lui xuống, truyền đạt lại mệnh lệnh của điện chủ.

Lúc này Công hội Luyện đan sư thành Thanh Cổ, Độc Cô Thiên Diệp được mời đến đại sảnh, uống trà chờ hội trưởng nơi này đi ra.

"Ha ha ha, khiến Bách Lý đại sư đợi lâu, Tiết mỗ thật sự có lỗi, có lỗi."

Người còn chưa tiến vào, một giọng nói truyền đến từ bên ngoài. Một bóng dáng kiện khang ngược sáng đi đến, phía sau đi theo một người có vẻ gầy. Độc Cô Thiên Diệp đứng dậy, người nói chuyện hẳn là hội trưởng nơi này.

Ngô, người phía sau đi theo coi như quen, là người báo danh cho nàng lần trước.

"Ha ha, Bách Lý đại sư, mời ngồi, mời ngồi. Ta là hội trưởng mới tới nơi này Tiết Tử Quý, đây là Thanh Sơn đồ đệ của ta. Vừa nãy chúng ta tuần sát bên ngoài, về trễ, khiến đại sư đợi lâu." Tiết Tử Quý nói xin lỗi.

"Là ta quấy rầy ."

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Thanh Sơn, không nghĩ tới hắn cư nhiên là đồ đệ của Tiết Tử Quý, thành tựu sau này tất nhiên là không thể hạn định!

Thanh Sơn đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, nói:

"Đa tạ đại sư đề bạt lúc trước."

"Ngươi tốt lắm! Chỉ cần dụng tâm đi theo sư phó học tập, sau này chắc chắn có thành tựu." Độc Cô Thiên Diệp cười nói.

"Thanh Sơn hiểu được." Thanh Sơn nói xong, lui ra sau Tiết Tử Quý.

Khi Bạch Vô Thường bảo Tiết Tử Quý thu Thanh Sơn làm đồ đệ, nói cho hắn lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, biết Thanh Sơn và nàng có chút quan hệ, cho nên nhìn thấy hắn nói lời cảm tạ với Độc Cô Thiên Diệp cũng không ngoài ý muốn, nói:

"Đại sư lần này tới là?"

"Cũng không có chuyện gì, chỉ là đến làm phiền ngươi một thời gian." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ha ha, tốt tốt. Ta bảo người thu thập cho ngài một viện riêng. Đại sư tùy tiện ở trong này, muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu."

Mở đầu quý nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp muốn ở nơi này, trong lòng rất vui vẻ, nhanh chóng để người đi chuẩn bị một viện.

"Còn mong hội trưởng giúp đỡ việc này, hai ngày sau nếu có người tới tìm ta, nói ta đang luyện đan. Nếu người Thần điện đến, thì nói ngày hôm sau ta mới luyện chế xong." Độc Cô Thiên Diệp lại nói.

"Chuyện này dễ, ta sẽ dặn dò." Tiết Tử Quý đồng ý.

Độc Cô Thiên Diệp ở lại Công hội Luyện đan sư, mọi người đối với người thắng Sa Bảo này rất ngạc nhiên, không có việc gì thì đi vòng vo ngoài viện Độc Cô Thiên Diệp, muốn nhìn xem nàng lớn lên trông thế nào. Nhưng trừ Thanh Sơn và Tiết Tử Quý, những người khác đều bị cấm đi quấy rầy nàng.

Độc Cô Thiên Diệp vừa ở chưa được hai ngày, được tin tức thế lực gia tộc từ bốn phương tám hướng đã tới, muốn gặp Độc Cô Thiên Diệp, nhưng đều bị người của Công hội Luyện đan sư lấy lý do hắn đang luyện đan vì đuổi đi. Chỉ có người của Thần điện đến mới nhiều hơn một câu nàng sẽ luyện đến ngày hôm sau.

Hai ngày này Độc Cô Thiên Diệp giảng giải cho Thanh Sơn một ít phương pháp luyện chế đan dược, biết Thần điện tìm đến mình, dặn dò:

"Nếu sáng ngày mai bọn họ đến, nói buổi chiều ta mới luyện chế xong. Buổi chiều đến nói buổi tối ta mới luyện chế xong, để bọn họ đi về trước."

Ngày hôm sau, người của Thần điện quả nhiên lại tới, khi Độc Cô Thiên Diệp nhận được tin tức thì trầm tư trong chốc lát, nói:

"Nếu ngày mai bọn họ còn tới, thì mang lại đây gặp ta."

"Chủ nhân, ngài rõ ràng không có chuyện gì, vì sao lại để cho bọn họ chờ. Hơn nữa không phải ngài có thiệp mời sao, vì sao không trực tiếp đi Thần điện?"

Chờ tới người báo tin đi rồi, Đằng Hoàng thò đóa hoa nhỏ ra hỏi.


"Ta làm như vậy, một là muốn đối phương tới tìm ta, không phải ta chủ động muốn đi. Còn xác định được, nhất định trong Thần điện có người xảy ra chuyện. Xem dáng vẻ gấp gáp của bọn bọ, hẳn là lão phù thủy kia, bằng không cũng là người có địa vị cao trong Thần điện."

"Nga." Đằng Hoàng dán đóa hoa nhỏ lại trên tay Độc Cô Thiên Diệp, tiếp tục hỏi:

"Nếu ngày mai bọn họ không đến ?"

"Sẽ không ." Độc Cô Thiên Diệp tự tin cười.

Sáng ngày thứ ba, khi Độc Cô Thiên Diệp đang lật xem sách trận pháp, Thanh Sơn chạy tới nói với nàng, Thần điện nhân lại tới nữa.

Lần này Độc Cô Thiên Diệp để người dẫn người của Thần điện đến viện nàng ở.

"Đại sư, chào ngài, ta là điện chủ Thần điện thành Thanh Cổ Nhiễm Vạn Thanh." Người đi đầu thi lễ với Độc Cô Thiên Diệp. Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng hoàn lễ, nói:

"Không nghĩ tới cư nhiên là Nhiễm điện chủ tự mình đến, Bách Lý không đảm đương nổi. Nếu sớm biết là điện chủ, dù ta không luyện chế lò đan dược kia cũng phải đi ra ."

"Đại sư quá lời." Nhiễm điện chủ cười nói, rất là hưởng thụ với lời khen tặng của Độc Cô Thiên Diệp.

"Không biết Nhiễm điện chủ tìm ta có chuyện gì ?"

Độc Cô Thiên Diệp chào hỏi xong, để người dâng trà, hỏi.

"Ha ha, thật ra cũng không có chuyện gì, là Ngô điện chủ biết Bách Lý công tử ở thành Thanh Cổ, muốn mời ngài đến Thần điện làm khách." Nhiễm Vạn Thanh nói thẳng ra ý đồ đến.

"Trước khi đến Tây đại lục ta đã nhận được thiệp mời sư bá chuyển giao cho ta, nhưng gần đây ta đang luyện chế một loại đan dược, luôn không thành công, cho nên mới trì hoãn." Độc Cô Thiên Diệp tùy tiện tìm cái lý do.

"Ha ha, vậy không biết khi nào thì đại sư đến Thần điện ?" Nhiễm Vạn Thanh hỏi.

"Ừm, chuyện này, viên đan dược kia ta còn chưa nghiên cứu chế tạo thành công, cho nên..." Mặt Độc Cô Thiên Diệp lộ vẻ khó xử, giả bộ thành một người si mê luyện đan vô cùng nhuần nhuyễn.

"Chuyện luyện đan này không phải nhất thời có thể thành công, có lẽ đại sư đi Thần điện dạo, tìm được cảm giác, khi nghiên cứu chế tạo cũng có hiệu quả hơn." Nhiễm Vạn Thanh khuyên.

Độc Cô Thiên Diệp giống như tự hỏi một lát, nói:

"Nhiễm điện chủ nói cũng có đạo lý. Thiệp mời ta đã nhận lâu như vậy, nếu vẫn không đi, đừng tưởng rằng ta làm bộ làm tịch . Nhưng là -- "

"Nhưng là cái gì ?" Nhiễm Vạn Thanh thấy Độc Cô Thiên Diệp nói còn chưa dứt lời, hỏi.

"Khụ khụ, chuyện này, ta không biết tổng điện Thần điện ở đâu." Độc Cô Thiên Diệp giả bộ ho khan một chút,

"Ngươi cũng biết, ta không phải người của đại lục Vũ Linh, cho nên tìm không thấy."

Nhiễm Vạn Thanh còn tưởng có chuyện lớn gì, không nghĩ tới chỉ là nàng tìm không thấy chỗ mà thôi. Cười to hai tiếng, nói:

"Đại sư đừng sốt ruột, khi ngài đi ta sẽ đi cùng ngài."

"Thật vậy chăng? Vậy đúng là quá tốt!" Độc Cô Thiên Diệp cao hứng nói,

"Có Nhiễm điện chủ dẫn đường, ta sẽ không sợ tìm không thấy chỗ!"

"Không biết đại sư quyết định khi nào đi?" Nhiễm Vạn Thanh rèn sắt khi còn nóng hỏi.

"Khi nào thì cũng có thể. Nếu Nhiễm điện chủ thuận tiện, ngày mai cũng có thể. Nếu Nhiễm điện chủ không rảnh, đợi lát nữa vài ngày cũng được." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Không có, ta rất thuận tiện, rất rảnh rỗi, vậy ngày mai chúng ta xuất phát, thế nào?" Nhiễm Vạn Thanh nhanh chóng xác định.

"Có thể, vậy ngày mai đi." Độc Cô Thiên Diệp gật đầu đồng ý.

"Vậy sáng mai ta đến Công hội Luyện đan sư đi cùng đại sư." Nhiễm Vạn Thanh đứng lên nói,

"Ta phải trở về đi xác nhận với tổng điện một chút, sáng mai lại đến tìm đại sư."

"Được."

Độc Cô Thiên Diệp đứng dậy tiễn bọn Nhiễm Vạn Thanh, nhìn bóng dáng bọn họ, trong lòng không biết suy nghĩ gì.

Một lát sau, Độc Cô Thiên Diệp đi tìm Tiết Tử Quý, nói chuyện mình ngày mai phải rời khỏi. Làm khách nhân, nàng muốn rời khỏi vẫn phải nói với chủ nhân.

"Điện chủ, chúng ta nói thế nào với tổng điện?"

Ra khỏi Công hội Luyện đan sư, người bên cạnh Nhiễm Vạn Thanh hỏi hắn. Nhiễm Vạn Thanh quay đầu liếc mắt nhìn Công hội Luyện đan sư một cái, nói:

"Người luyện đan đầu óc ngu ngốc, vì nghiên cứu chế tạo một viên đan dược, cư nhiên bắt chúng ta đợi lâu như vậy. Ngươi nói ngày mai chúng ta về là được."

"Vâng."

Người bên cạnh lĩnh mệnh, sau khi trở lại Thần điện, xuất thông tin thạch ra liên hệ với tổng điện, nói chuyện Độc Cô Thiên Diệp sắp đi tổng điện.

Sáng sớm ngày hôm sau, Nhiễm Vạn Thanh đến Công hội Luyện đan sư chờ Độc Cô Thiên Diệp, Độc Cô Thiên Diệp cũng đi ra rất nhanh. Hai người ra ngoài thành, Nhiễm Vạn Thanh kêu phi hành thú của mình ra, cùng ngồi lên với Độc Cô Thiên Diệp. Hai cánh phi hành thú rung lên, bay đi tổng bộ Thần điện. Dọc theo đường đi Độc Cô Thiên Diệp trò chuyện với Nhiễm Vạn Thanh, không đến một ngày các nàng đã đến Thần điện tổng bộ. Độc Cô Thiên Diệp xa xa nhìn lại, một tòa cung điện màu trắng tọa lạc trên núi cao, bề ngoài thoạt nhìn vẫn rất Thần thánh. Điều này khiến nàng không khỏi nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy tổng điện Thần điện ở đại lục Huyền Nguyệt, khi đó cũng là cảm giác như thế.

Hơi nheo mắt lại, trong lòng nói:

"Thần điện, chúng ta lại giao thủ. Linh Vị, ngươi chuẩn bị tốt chưa ?"

Phi hành thú dừng trên một cái viện khá cao, Nhiễm Vạn Thanh nói với Độc Cô Thiên Diệp:

"Đại sư, đến."

Độc Cô Thiên Diệp xuống dưới, người của Thần điện lập tức chào đón, nói:

"Nhiễm điện chủ, Bách Lý đại sư. Ngô điện chủ đã đợi lâu. Mời đi theo ta."

"Ngô điện chủ?"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Nhiễm Vạn Thanh hỏi.

"Ngô điện chủ là điện chủ tổng điện Thần điện Đông đại lục Ngô Ba, mấy tháng nay đến tổng điện Tây đại lục thay Linh Vị xử lý sự vụ Thần điện." Nhiễm Vạn Thanh giải thích.

Độc Cô Thiên Diệp nghe thấy cái tên này, sát khí trong mắt hiện lên, nhưng thu về rất nhanh, nói câu

"Hóa ra là hắn!",

đi theo đệ tử Thần điện đến chính sảnh

----- o0o -----

Chương 32 (1): Linh Vị đại nhân hết thuốc chữa

Độc Cô Thiên Diệp đi theo người của Thần vệ đội vào trong, đến cửa đại điện, người đó nói:

"Đại sư, Nhiễm điện chủ, Ngô điện chủ ở bên trong đợi đã lâu, mời."

Độc Cô Thiên Diệp và Nhiễm Vạn Thanh đi vào, nhìn thấy bên trong ngồi một người rất khôi ngô, mặc lụa trắng thượng đẳng, hai thiết cầu trong tay không ngừng chuyển động. Nhìn thấy bọn Độc Cô Thiên Diệp vào, hắn lập tức đứng lên nói:

"Ha ha, đã nghe thấy đại danh Bách Lý đại sư từ lâu, vẫn luôn muốn gặp đại sư, hôm nay cuối cùng như nguyện."

Độc Cô Thiên Diệp nhìn khuôn mặt tươi cười của Ngô Ba, thu hồi sát ý trong lòng, trước mặt người như vậy, từng bước đều phải cẩn thận, nếu không không chỉ không thể tìm ra chỗ của mẫu thân, còn có thể khiến mình lâm vào khốn cảnh.

Nàng thi lễ với Ngô Ba, nói:


"Lúc trước bởi vì luôn nghiên cứu chế tạo một loại đan dược, cho nên lùi lại thời gian đến Thần điện, mong điện chủ không trách tội Bách Lý."

"Ha ha, làm sao làm sao, đại sư chắc chắn phải xem luyện đan là việc quan trọng." Ngô Ba vung tay lên, nói:

"Đại sư, mời ngồi."

Độc Cô Thiên Diệp ở ngồi xuống ghế, lập tức có thị nữ dâng trà. Nàng nâng chung trà lên, dùng nắp chén lay động vài cái, uống một ngụm trà mới nói nói:

"Khi ta đến đại lục Vũ Linh đã nghe nói uy danh Thần điện, luôn muốn đến kiến thức một chút, không nghĩ tới hôm nay có thể hoàn thành một giấc mộng của ta. Lúc này, ta phải cảm tạ điện chủ mời mới đúng."

"Ha ha, chỉ cần đại sư không cảm thấy Thần điện ta đột ngột là được." Ngô Ba cười nói.

Độc Cô Thiên Diệp cũng không muốn tiếp tục nói chuyện, biết Thần điện tìm mình chắc chắn có chuyện, nhưng hắn không đề cập tới, nàng cũng coi như không biết. Ba người hàn huyên một lát, Ngô Ba đề nghị để Độc Cô Thiên Diệp đi dùng bữa trước, nghỉ ngơi một đêm, ngày mai hãy đi tham quan tổng điện Thần điện, nàng vui vẻ đồng ý.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào phòng Thần điện chuẩn bị cho nàng, từ nơi này nhìn ra có thể nhìn thấy toàn cảnh Thần điện. Có thể thấy được Thần điện vẫn là tương đối tôn trọng đại sư như nàng, cũng chứng minh họ tìm nàng tới là có chuyện !

Tu luyện một đêm, sáng sớm hôm sau có thị nữ tiến vào hầu hạ nàng rời giường. Thu thập xong, thị nữ nói:

"Đại sư, điện chủ đã chờ ở điện Ngũ Vị. Xin đi theo ta."

Điện Ngũ Vị, nơi Thần điện điện chủ dùng bữa. Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, đi theo thị nữ đi điện Ngũ Vị.

Đi vào, thứ đầu tiên đập vào mắt là một bàn ăn thật dài, trên bàn bày đầy đủ các loại thức ăn sáng, Ngô Ba đã chờ ở một đầu bàn.

"Thật là ngượng ngùng, ta dậy trễ."

Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống đối diện Ngô Ba, nói xin lỗi.

"Ha ha, là ta đến sớm." Ngô Ba vô tình nói,

"Bởi vì không biết khẩu vị của đại sư, ta bảo bọn họ làm mỗi loại một đĩa. Đại sư muốn ăn cái gì thì chọn cái đó." Độc Cô Thiên Diệp nhìn thức ăn tinh xảo đầy bàn, cầm một phần cách mình gần nhất. Sau đó hai người không nói chuyện nữa, im lặng ăn xong bữa sáng. Tiếp theo Ngô Ba mang Độc Cô Thiên Diệp đi thăm các nơi Thần điện.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn mười bước một người Thần vệ đội canh gác, thực lực từng người trong Thần vệ đội đều rất cao, trên mặt thì cười nói chuyện với Ngô Ba, trong lòng lại tính toán nếu chống lại Thần điện, mình mấy phần nắm chắc.

"Thế nào, đại sư cảm thấy Thần điện ta thế nào ?"

Đi thăm Thần điện xong, Ngô Ba mang Độc Cô Thiên Diệp đi về đại điện, cố ý vô tình hỏi .

"Thần điện thật không hổ là nhất đẳng thế lực trên đại lục, mỗi người đều rất lợi hại. Hoàn cảnh nơi này cũng tốt lắm, linh khí nồng đậm, nếu có thể tu luyện ở đây, thăng cấp nhất định nhanh hơn người khác." Độc Cô Thiên Diệp khích lệ không chút che dấu.

"Ha ha ha ha."

Nghe Độc Cô Thiên Diệp khích lệ, Ngô Ba cao hứng cười to.

Lúc này chạy tới đại điện, Ngô Ba vung tay lên, để cho Thần vệ đội trong đại điện đi xuống hết, nói với Độc Cô Thiên Diệp:

"Vậy không biết đại sư có muốn gia nhập Thần điện ta không?"

"Cái gì ?"

Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc, không nghĩ tới Thần điện cư nhiên muốn mời chào nàng, còn tưởng kêu nàng đến là trị thương cho ai.

Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Độc Cô Thiên Diệp, Ngô Ba tiếp tục nói:

"Vừa nãy mang ngươi nhìn điện đan dược, nếu đại sư gia nhập Thần điện ta, ngươi có thể làm điện chủ điện đan dược. Hoặc là nếu ngươi muốn, đi ra phân điện bên ngoài làm điện chủ cũng có thể."

Dọa? Dùng chức vị điện chủ mời chào, đây là tình thế bắt buộc phải mời nàng vào!

Độc Cô Thiên Diệp vẻ mặt khó xử nói:

"Nhưng là, sư bá ta là Hội trưởng Công hội Luyện đan sư, nếu ta gia nhập Thần điện, này, này không tốt đâu?"

"Ha ha, đại sư đừng lo lắng, chúng ta cũng không phải muốn ngươi sau khi gia nhập Thần điện thì không được liên hệ với bọn họ nữa, ngươi nhập Thần điện ta, cũng có thể đi Công hội Luyện đan sư. Chỉ cần trọng tâm của ngươi là ở Thần điện, ngẫu nhiên cũng có thể trở về Công hội Luyện đan sư." Ngô Ba giải thích.

"Này, này, điều điện chủ đưa ra dụ hoặc quá lớn, làm cho Bách Lý nhịn không được động tâm." Độc Cô Thiên Diệp cười nói.

Nếu người bình thường, phỏng chừng đã sớm bị dụ hoặc mà đồng ý rồi,

"Nhưng Bách Lý thích tự do tự tại, cho nên lúc trước sư bá ta bảo ta vào Công hội Luyện đan sư ta cũng cự tuyệt ."

"Ha ha, nếu đại sư gia nhập Thần điện ta, không phải không có khả năng Linh Vị giới thiệu ngươi cho đại nhân, đến lúc đó đại sư có thể có càng nhiều không gian phát triển. Chúng ta là nam nhân, ai không muốn xông xáo bên ngoài một phen ? Đạt tới mục tiêu hiện tại, sẽ nghĩ tiếp tục đi lên trên. Cơ hội như vậy không phải ai cũng có thể gặp được, đại sư cần phải suy nghĩ kỹ." Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp quả thật hơi động tâm, tiếp tục nói.

"Đại nhân là ai?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Đại nhân là ca ca Linh Vị, đó là Lục Viễn Hồng - tướng quân dưới trướng thống trị giả." Ngô Ba nói, ánh mắt là tôn kính và sùng bái không che dấu được.

"Linh Vị còn có ca ca a? Còn là tướng quân dưới trướng thống trị giả, thật sự quá lợi hại !" Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc hô to.

Lục Viễn Hồng kia, không phải là người trấn áp phụ thân nàng xuống hỏa diễm thâm uyên sao? Sao nàng có thể không biết!

"Cho nên, đại sư nếu nhập Thần điện ta, phát triển về sau sẽ không cần ta nói." Ngô Ba thấy ánh sáng trong mắt Độc Cô Thiên Diệp càng ngày càng nóng, biết nàng đã rất động tâm.

Nhưng Độc Cô Thiên Diệp không vội đồng ý, mà uống ngụm trà, hỏi:

"Đúng rồi, sao không thấy Linh Vị đại nhân?"

"Linh Vị đại nhân đang bế quan, cho nên không thể gặp khách. Nhưng nếu đại sư thành người của Thần điện, Linh Vị đại nhân thế nào cũng sẽ rút thời gian ra tới gặp ngươi." Ngô Ba thản nhiên hồi đáp.

"Nga."

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, suy nghĩ trong chốc lát, nói:

"Chuyện này, điện chủ có cho ta suy nghĩ hai ngày không ?"

Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp thực sự động tâm, nói:

" Được rồi, đại sư ở lại Thần điện ta vài ngày, thế nào?"

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, trở về phòng mình. Nàng ước gì ngốc ở Thần điện nhiều thêm mấy ngày, để tìm hiểu càng nhiều tin tức. Nhưng miệng của người trong tổng điện Thần điện rất kín, biết nàng là Bách Lý Tà, nhiều nhất là nhiệt tình nói chuyện phiếm với nàng, đề cập đến chuyện cơ mật của Thần điện bọn họ đều nói năng rất thận trọng.

Nghĩ đến việc Linh Vị bế quan, Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ. Tính tính thời gian nàng bế quan, đúng là khi Thần điện ở đại lục Huyền Nguyệt bị diệt. Khi đó phân thân của nàng còn đi đại lục Huyền Nguyệt... Phân thân? ! Độc Cô Thiên Diệp nghĩ vậy, lắc mình vào Luyện Yêu Hồ, tìm được Độc Cô Vân Hằng đang tu luyện

Chương 32 (2)

Khi bọn Độc Cô Dật Hiên biết Độc Cô Thiên Diệp muốn tới Thần điện thám thính tin tức, vô cùng lo lắng, nhất định phải đi theo, trải qua thương lượng, Độc Cô Trần Viễn và Giải Băng ở nhà quản lý gia tộc, Độc Cô Vân Hằng và Phượng Tam Muội, Độc Cô Dật Hiên đi theo Độc Cô Thiên Diệp, thuận tiện tu luyện trong Luyện Yêu Hồ.

"Thái gia gia, thái nãi nãi, cha."

Lúc Độc Cô Thiên Diệp đi vào ba người không tu luyện, ngồi một chỗ thương lượng gì đó.

Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đi vào, vui vẻ ngoắc nàng.

"Thiên Diệp, sao con vào đây? Gặp phải phiền toái hả ?" Phượng Tam Muội để Độc Cô Thiên Diệp ngồi vào bên cạnh bà, hỏi.


Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: "Không có phiền toái, là có chuyện muốn thỉnh giáo mọi người."

"Chuyện gì?" Độc Cô Dật Hiên hỏi.

"Về phân thân." Độc Cô Thiên Diệp nói,

"Nếu phân thân chết, không quay về bản thể, sẽ như thế nào?"

"Nếu hình chiếu bị đánh nát, người nọ chỉ là cảm thấy không thoải mái một chút. Nhưng nếu phân thân bị giết, vậy bản thể cũng sẽ bị thương nặng. Người thực lực yếu thì bị thương, người thực lực mạnh thì thực lực rút lui." Độc Cô Vân Hằng trả lời.

"Phân thân ai bị giết ?" Phượng Tam Muội hỏi.

"Lão phù thủy Linh Vị kia."

Giờ Độc Cô Thiên Diệp chắc chắn Linh Vị bị đả kích rất lớn, phân thân bị giết ở đại lục Huyền Nguyệt, bản thể bị ảnh hưởng theo. Hoạt Quy là khế ước thú của nàng, cũng bị giết, khế ước với loại mãnh thú này là sẽ bị phản phệ. Cho nên nàng mới bế quan dưỡng thương, giao chuyện của Thần điện cho Ngô Ba quản lý.

"Đúng rồi, con đã gặp Ngô Ba kia." Độc Cô Thiên Diệp nghĩ đến Ngô Ba, nói,

"Hắn muốn mời con gia nhập Thần điện, thậm chí dùng chức vị điện chủ phân điện mời con."

"Ngô Ba!"

Nghe thấy tên của Ngô Ba, bọn Độc Cô Dật Hiên hận nghiến răng.

"Ngô Ba không phải người dễ lừa, có thể nhìn ra từ việc hắn quản lý Thần điện nhiều năm như vậy. Hơn nữa thực lực hắn rất mạnh, khi con giao tiếp với hắn phải chú ý an toàn." Độc Cô Vân Hằng dặn dò nói.

"Con biết mà." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Giờ Linh Vị bế quan dưỡng thương, con không gia nhập thì Thần điện không có khả năng nhìn thấy nàng ta."

"Vậy con phải cẩn thận. Nếu thật sự không được chúng ta sẽ dùng biện pháp cứng rắn." Phượng Tam Muội nói.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, lại nói chuyện với bọn họ một lát, rồi ra khỏi Luyện Yêu Hồ.

Lại qua hai ngày, Độc Cô Thiên Diệp bị Ngô Ba gọi đi, lần này hắn không có lời nói dư thừa gì, trực tiếp mở miệng hỏi:

"Đại sư đã suy nghĩ xong chứ ?"

Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói:

"Điện chủ cho ta dụ hoặc lớn như vậy, Bách Lý thật sự không thể cự tuyệt. Nhưng ta không biết mấy chuyện quản lý này, điện chủ gì đó thì không cần, chỉ cần cho ta thời gian luyện đan, cung cấp dược liệu luyện đan cho ta, ta sẽ đồng ý gia nhập."

"Ha ha, chuyện này dễ dàng." Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp đồng ý, cười to nói,

"Dược liệu gì điện đan dược cũng có, ngươi muốn cái gì thì trực tiếp đi lấy là được. Nhưng khi đại sư có thời gian hãy chỉ điểm luyện đan sư của Thần điện nhiều một chút, ngươi xem một đám bọn hắn tuổi một bó to, còn chưa tiến bộ bao nhiêu."

"Trao đổi với nhau, trao đổi với nhau." Độc Cô Thiên Diệp khiêm tốn nói.

Ngô Ba thấy thái độ Độc Cô Thiên Diệp khiêm tốn, không ngạo khí như những luyện đan sư bên ngoài, rất vừa lòng, tự mình mang nàng đi điện đan dược, tuyên bố với người của điện đan dược nhân thân phận của nàng.

Những luyện đan sư này đều biết đến Độc Cô Thiên Diệp, có người thậm chí còn xem trận đấu của nàng, biết Độc Cô Thiên Diệp gia nhập Thần điện, đều rất hưng phấn, đối với việc nàng đến làm điện chủ cũng vui vẻ chấp nhận.

Nhưng Độc Cô Thiên Diệp lấy lý do mình mới vào mà từ chối, chỉ nói có thể thanh thản ổn định luyện đan là được rồi.

Thấy Độc Cô Thiên Diệp thật sự không muốn, Ngô Ba cũng không miễn cưỡng, an bài phòng khác cho nàng xong rồi đi .

Độc Cô Thiên Diệp ở trong viện mình nhìn bóng dáng Ngô Ba, đoán hắn có thể là đi báo cáo tình huống với Linh Vị.

Độc Cô Thiên Diệp đoán đúng, Ngô Ba vừa rời khỏi viện của Độc Cô Thiên Diệp lập tức đi đến phòng cao nhất, vào phòng tìm một cái nút ấn vào, bức tường lui sang hai bên. Hắn nhìn một chút, xác định không ai, mới đi vào. Hắn vào xong, vách tường lại khôi phục như ban đầu. Một đường hầm quanh co khúc khuỷu, trên vách tường hai bên thỉnh thoảng có bạch ngọc chi nhiên đốt lửa chiếu sáng đường đi. Ngô Ba đi thẳng về phía trước, đi đến một gian phòng tối. Bên trong có một cái giường băng ngọc.

Một nữ tử diện mạo đoan trang hai chân ngồi xếp bằng ở trên đó, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

"Linh Vị."

Ngô Ba đi đến trước mặt Lục Viễn Sương, hành lễ. Lục Viễn Sương mở mắt ra, nhìn Ngô Ba, suy yếu hỏi:

"Thế nào?"

"Hắn đã đáp ứng gia nhập Thần điện ta. Chỉ cần trải qua lễ rửa tội, để hắn hoàn toàn nguyện trung thành với Thần điện, là có thể mang hắn tới gặp nàng. Đến lúc đó bảo hắn xem cho nàng, nhất định sẽ chữa khỏi thương thế của nàng."[ vì thân phận Bách Lý Tà là nam, chưa bị phát hiện là Độc Cô Thiên Diệp nên xưng 'hắn']

"Lần này phân thân của ta bị giết, yêu sủng bị giết, khiến ta nguyên khí đại thương, bế quan tịnh dưỡng lâu như vậy cũng không có khởi sắc. Phân thân không về, chuyện đã xảy ra cũng không biết được. May mắn có ngươi chủ trì mọi việc trong Thần điện. Cảm ơn ngươi ." Lục Viễn Sương nhìn Ngô Ba, trong lòng vẫn rất cảm kích đối với người đã theo nàng nhiều năm.

Nhưng chưa nói được mấy câu, nàng bắt đầu ho khan. Ngô Ba nhìn thấy đau lòng một trận.

"Ngày mai ta lập tức mang hắn đi rửa tội, sau đó mang tới gặp nàng!"

Giờ Ngô Ba cũng bất chấp quy củ Thần điện, thầm nghĩ mau chóng mang Độc Cô Thiên Diệp lại đây.

Nói xong, hắn xoay người rời khỏi.

Ngày hôm sau, Độc Cô Thiên Diệp vừa ăn sáng xong, người của Thần vệ đội đã đến mời nàng, nói điện chủ cho mời.

Độc Cô Thiên Diệp đi theo hắn vào đại điện, nhìn thấy Ngô Ba vẻ mặt ưu sầu ngồi ở trên chủ vị, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hắn mới miễn cưỡng giữ vững tinh thần

"Điện chủ, ngươi tìm ta có chuyện gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Là như vậy, mỗi người vào Thần điện phải được đi Thần lễ rửa tội một lần. Trải qua lễ rửa tội mọi người có thể cải thiện thiên phú tu luyện, làm tốc độ tu luyện của bọn họ nhanh hơn." Ngô Ba nói xong đi từ trên xuống,

"Hôm nay ta mang ngươi đi rửa tội."

Lễ rửa tội? Là tẩy não thì đúng hơn![vụ này có xuất hiện ở đại lục Huyền Nguyệt rồi nè]

Trong lòng Độc Cô Thiên Diệp hiểu, nhưng vẫn làm bộ như không biết, đi theo Ngô Ba đi tế đàn.

Tế đàn này rất giống tế đàn ở đại lục Huyền Nguyệt, chẳng qua là lớn hơn, vật liệu tu kiến tế đàn cũng càng quý giá.

Ngô Ba mang theo Độc Cô Thiên Diệp trực tiếp đi lên tế đàn, vừa lên tầng hai, nàng lập tức cảm thấy hơi đầu váng mắt hoa.

Cũng may linh vụ bay ra từ khô lâu nhĩ đinh làm cho nàng tỉnh táo lại. Bởi vì ngay từ đầu đã đoán được Ngô Ba muốn tiến hành tẩy não nàng, cho nên trên đường đến nàng đã đánh thức Giáng Vực đang ngủ say.

Nếu nàng chống cự quá mức chuyên chú, chắc chắn sẽ bị Ngô Ba phát hiện .

Sau khi Ngô Ba dẫn Độc Cô Thiên Diệp tới thì không nói gì, nhìn hai mắt Độc Cô Thiên Diệp dần dần vô thần, rồi chậm rãi khôi phục sáng rọi, sau đó ánh mắt nhìn về phía mình trở nên càng tôn trọng, biết 'hắn' đã bị tẩy não thành công!

"Bách Lý, ngươi cảm thấy thế nào?" Ngô Ba hỏi.

Thần sắc Độc Cô Thiên Diệp cung kính hành lễ, nói:

"Hồi điện chủ, Bách Lý cảm thấy giờ gân mạch cả người thông suốt, giống như muốn bay lên. Đồng thời rất muốn gặp Linh Vị đại nhân, trong lòng giống như có cảm giác mãnh liệt." Ngô Ba nghe thấy lời của Độc Cô Thiên Diệp, trong lòng càng vui vẻ. Giờ hắn đã chắc chắn Bách Lý Tà bị tẩy não thành công!
l
"Ha ha, ngươi đã muốn gặp Linh Vị như vậy, ta mang ngươi đi." Ngô Ba cười nói.

"Thật sao ? ! Ta có thể nhìn thấy . Linh Vị đại nhân sao?" Hai mắt Độc Cô Thiên Diệp tỏa sáng nhìn Ngô Ba.

Ngô Ba gật gật đầu, dẫn đầu đi xuống tế đàn. Sau khi hắn xoay người, ánh mắt hưng phấn của Độc Cô Thiên Diệp chậm rãi biến mất. Nàng đi theo Ngô Ba đi đến viện của Lục Viễn Sương, nhìn hắn mở mật đạo, sau đó đi theo sau hắn. Không lâu nữa, nàng sẽ gặp nữ nhân thoạt nhìn đoan trang đại khí lại tâm như độc hạt kia!

Có lẽ do bị thương nghiêm trọng, có lẽ là lực phản phệ quá mạnh mẽ, thoạt nhìn Lục Viễn Sương so với phân thân lúc trước già hơn rất nhiều. Thật ra ở đại lục Vũ Linh mới qua còn chưa tới một năm. Lục Viễn Sương nhìn thấy Ngô Ba dẫn Độc Cô Thiên Diệp vào, ánh mắt lóe lóe, nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói:

"Đây là Bách Lý Tà đúng không?"

Độc Cô Thiên Diệp tiến lên từng bước hành đại lễ với Lục Viễn Sương, kích động nói:

" Bẩm đại nhân, đúng là thuộc hạ. Bởi vì ta nói muốn bái kiến Linh Vị đại nhân, điện chủ mới mang ta đến đây."

Lục Viễn Sương nhìn Độc Cô Thiên Diệp, vừa lòng gật gật đầu, nói: "Nếu ngươi đã vào Thần điện ta, tự nhiên đều là con dân của Thần. Không cần hành đại lễ với ta."

"Không được, chỉ có như vậy mới có thể thể hiện tôn kính của ta với Linh Vị đại nhân." Độc Cô Thiên Diệp mặt không đỏ khí không suyễn nói lời nói làm cho mình nổi da gà.

"Bách Lý, thân thể Linh Vị có chút không tốt, ngươi xem cho nàng đi." Ngô Ba nói.

"Cái gì? Linh Vị bị thương sao? Có thể để Bách Lý xem không?" Độc Cô Thiên Diệp biểu hiện ra dáng vẻ rất kinh ngạc rất đau lòng.

Sau khi Linh Vị đồng ý, đi lên kiểm tra cho nàng. Nàng bảo Linh Vị vươn tay ra, đặt tay lên cổ tay nàng, cẩn thận tra xét một phen. Sau đó nhướng mày, hình như không tin kết quả mình chẩn đoán, lại tiếp tục xem xét một lát.

"Thế nào?" Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, hỏi.

"Kỳ lạ, kỳ lạ, thân thể Linh Vị đại nhân thật là lạ!" Độc Cô Thiên Diệp nói.[mấy ông lang băm trong phim hay làm vậy lắm nà]

Lục Viễn Sương rút tay về, lãnh nghiêm mặt nói: "Cơ thể của ta có gì lạ?"


Độc Cô Thiên Diệp làm ra biểu tình giật mình biết sai, nói:

"Nói sai rồi, nói sai rồi, không phải thân thể Linh Vị đại nhân kỳ lạ, là thương thế đại nhân lạ. Ta từng thấy không ít người bị thương, lần đầu tiên thấy được tình huống như vậy! Kỳ lạ, thật sự là kỳ lạ!"

"Đừng có kỳ lạ nữa, cuối cùng thương thế Linh Vị thế nào?" Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp còn đang rung đùi đắc ý, vội vã hỏi.

"Linh Vị đại nhân hết thuốc nữa rồi!" Vẻ mặt Độc Cô Thiên Diệp đau lòng trả lời.

~ Chương 33: Mẫu nữ liên tâm - đau lòng (mẹ con liền tâm - đau lòng)

Linh Vị đại nhân hết thuốc chữa? ! Ngô Ba chỉ cảm thấy vừa nghe thế câu nói này thì máu cả người mình cuộn lên, cả người giống muốn té xỉu. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp còn ở đó liên tiếp nói kỳ lạ kỳ lạ, hắn một phen kéo nàng qua, đè hai vai của nàng lại quát:

"Cái gì hết thuốc chữa, ngươi nói rõ ràng ra!"

"Ôi chao ôi chao ôi chao, dừng lại dừng lại, điện chủ dừng lại, đầu Bách Lý choáng váng quá." Độc Cô Thiên Diệp bị dọa choáng váng đầu, lớn tiếng nói.

"Ngô Ba, ngươi dừng lại, nghe xem hắn nói thế nào." Lục Viễn Sương nói.

Tuy giọng nàng có vẻ nhỏ, nhưng vẫn thành công ngăn cản hành động của Ngô Ba.

Nàng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Thương thế này của ta trị không hết ?"

Hai tay Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ đầu mình, miệng hơi chu lên, giả thành người si mê đan dược rất sống động .

"Không phải trị không hết, chỉ là..." Độc Cô Thiên Diệp muốn nói lại thôi.

"Chỉ là cái gì?" Ngô Ba hỏi.

"Bách Lý mạo muội hỏi một câu, thương thế của Linh Vị đại nhân có phải là vì phân thân bị người giết mà bị thương nặng, cộng thêm linh thú khế ước chết đi bị phản phệ lại?" Vẻ mặt Độc Cô Thiên Diệp nghiêm túc hỏi.

Lục Viễn Sương và Ngô Ba liếc mắt nhìn nhau, chuyện Lục Viễn Sương bị thương vẫn không nói ra ngoài, ngay cả mọi người trong Thần Điện cũng nghĩ rằng nàng đang bế quan chuẩn bị ngọc bình, không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp chỉ bắt mạch kiểm tra một chút, đã biết nguyên nhân. l

Bọn họ nào đâu biết rằng, đó là vì Độc Cô Thiên Diệp biết rõ chân tướng mọi chuyện!

"Bách Lý, ngươi có biện pháp chữa khỏi cho Linh Vị không?" Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp lợi hại như thế, trong lòng dấy lên một phần hy vọng.

"Điện chủ, không phải ta đã nói sao, Linh Vị đại nhân hết cứu rồi." Độc Cô Thiên Diệp vẻ mặt đau lòng nói.

"Vì sao? Ngay cả ngươi cũng không có cách nào sao?" Ngô Ba không tin, nếu 'hắn' có thể nhìn ra, chắc chắn sẽ có biện pháp .

"Biện pháp ta có, nhưng là..." Độc Cô Thiên Diệp lại không nói, làm Ngô Ba muốn dùng một chưởng chụp chết nàng.

"Bất kể cái gì, ngươi cứ việc nói thẳng đi." Lục Viễn Sương nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ta có thể luyện chế đan dược tạm thời ngăn chận thương thế Linh Vị, nhưng nếu muốn chân chính phục hồi như cũ, thì phải, phải, phải..." Độc Cô Thiên Diệp lập tức đỏ mặt, phải cái gì cũng ấp úng nói không nên lời.

"Phải cái gì? !" Ngô Ba cảm thấy mình cũng bị Độc Cô Thiên Diệp làm gấp chết.

Độc Cô Thiên Diệp không dám nhìn hai người, cúi đầu, bị Ngô Ba truy vấn nóng nảy, lập tức nói lời nghẹn trong yết hầu ra:

"Phải nam nữ ái ân!" Ngô Ba và Lục Viễn Sương đều sững sờ ở đó.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn mũi chân mình nói tiếp: "Nhưng, không phải nói Linh Vị đại nhân phải bảo trì tấm thân xử nữ sao, biện pháp duy nhất này không thể dùng! Cho nên ta mới nói Linh Vị đại nhân hết thuốc chữa."

Trong mật thất lập tức im lặng ngay cả tiếng kim rơi cũng nghe thấy, Độc Cô Thiên Diệp cúi đầu, còn nghĩ rằng nàng đang thẹn thùng, thật ra nàng đã khống chế không được cong khóe miệng, trong lòng đã cười lăn lộn ! Không phải Linh Vị yêu thích lão cha nàng sao? Không phải vẫn chướng mắt Ngô Ba sao, giờ nàng [ĐCTD] sẽ phá thân mình nàng [LV], hừ hừ, xem nàng [LV] muốn mạng là muốn thân! Hơn nữa nàng đã kết luận Linh Vị không dám tiết lộ thương thế mình cho người khác, mình vừa mới vào Thần Điện, chắc chắn sẽ không quyển quyển xoa xoa với nàng, cho nên biện pháp duy nhất này chỉ có một nam nhân duy nhất thực hiện.

"Hơn nữa, thương thế của Linh Vị đại nhân giống như đã kéo dài thật lâu, nếu lại tiếp tục kéo dài, chỉ sợ..." Độc Cô Thiên Diệp lại đổ thêm lửa.

Hồi lâu, Ngô Ba giả bộ ho khan một chút, nói: "Ngươi đi về trước, ở bên ngoài chờ ta. Ta và Linh Vị đại nhân thương nghị một chút."

Độc Cô Thiên Diệp thấy Linh Vị cũng không có phản đối, một mình đi ra ngoài, để lại hai người bí mật thương nghị thật lâu.

Đi ra bên ngoài, cuối cùng Độc Cô Thiên Diệp cười ra tiếng, Đằng Hoàng nhìn thấy dáng vẻ của nàng, nhịn không được nói:

"Chủ nhân ngài cũng thật là hư hỏng! Rõ ràng đan dược trực tiếp có thể chữa khỏi nàng, không nên nghĩ ra biện pháp này, hắc hắc, nhưng bổn hoàng thích."

"Không cứu nàng, tra không ra chỗ của mẫu thân. Nhưng cứu nàng, trong lòng ta lại không thoải mái." Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống lương đình trong viện, miệng hừ hừ nói.

Vì diễn càng giống nhân vật đan si của mình, nàng lấy ra một quyển sách đan dược nghiên cứu, trong lòng thì tính toán làm thế nào mới có thể tra ra chỗ của mẫu thân từ miệng Linh Vị.

Ngồi rất lâu, Ngô Ba mới đi ra từ bên trong, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp cầm sách đan dược nghiên cứu trong lương đình, trong lòng vui vẻ một trận.

Tiểu tử này được, mới đến thì giúp hắn hoàn thành tâm nguyện trăm năm nay.

"Bách Lý."

Ngô Ba hô với Độc Cô Thiên Diệp. Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy Ngô Ba đi ra, chạy tới, hỏi:

"Điện chủ, kết quả các ngươi thương nghị thế nào?"

"Khụ khụ, " Ngô Ba đặt nắm tay bên miệng, giả ý ho khan hai tiếng, nói:

"Ngươi nói đan dược kia khi nào thì có thể luyện chế ra?"

"Đan dược ta đã có thể luyện chế, nhưng phải chuẩn bị dược liệu. Những dược liệu này đều rất quý giá, không dễ có được." Độc Cô Thiên Diệp nói,

"Phải chuẩn bị dược liệu xong, mới có thể luyện đan."

"Dược liệu không thành vấn đề, ngươi trực tiếp nói với điện đan dược là được." Ngô Ba nói.

Thần Điện tài đại khí thô, không cần lo lắng chuyện này. Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nếu đã nói không thành vấn đề, vậy nàng cũng không khách khí, nhìn trúng dược liệu quý giá nào, bảo người đưa tới cấp nàng, sau đó còn nói mấy thứ điện đan dược không có, để người Thần Điện tìm kiếm trên cả đại lục.

Trong lúc nhất thời người trên đại lục nhìn thấy Thần Điện tìm dược liệu khắp nơi, có những dược liệu rất khó tìm, người Thần Điện phải dùng hết sức, thiếu chút nữa biến toàn bộ đại lục thành người ngã ngựa đổ.

Qua thời gian nửa tháng, cuối cùng dược liệu Độc Cô Thiên Diệp cần cũng có đủ, lúc này nàng mới bắt tay vào làm chuẩn bị luyện đan cho Lục Viễn Sương. Đương nhiên, những dược liệu này đều bị nàng nuốt hết. Dược liệu tốt như vậy, cho Thần Điện rất lãng phí đó !

Trong khoảng thời gian này Độc Cô Thiên Diệp cũng cho Linh Vị ăn chút đan dược, hiệu quả miễn cưỡng, nhưng Lục Viễn Sương đã bị thương thế tra tấn lâu lắm rồi, cho dù chỉ có một chút tác dụng, nàng cũng cảm thấy hiệu quả tốt lắm.

Khi Độc Cô Thiên Diệp luyện đan cho vào bên trong nhiều hơn một vị dược liệu, miệng lầu bầu nói:

"Ta đã tận lực cho ngươi hưởng thụ, ngươi phải cảm tạ ta."

"Chủ nhân, ngài bỏ thêm cái gì vào bên trong?" Đằng Hoàng thò hoa nhỏ ra hỏi.

"Hắc hắc, thứ tốt." Độc Cô Thiên Diệp cười nói,

"Ai, ta thật sự rất thiện lương !"

"Chủ nhân, ngài cười rất đáng khinh." Đằng Hoàng lập tức vạch trần bản chất tươi cười của Độc Cô Thiên Diệp. Độc Cô Thiên Diệp lấy tay chọc đóa hoa nhỏ một chút, nói:

"Ta đây là giúp nàng hưởng thụ thoải mái, lần đầu tiên của người mấy trăm tuổi, sợ nàng có ám ảnh trong lòng, không tiếp thu được."

"Ngươi sợ nàng đổi ý thì có? !" Đằng Hoàng chọc thủng mục đích chân thật của nàng.

Độc Cô Thiên Diệp hắc hắc nở nụ cười, không nói nữa, đặt tinh lực vào việc luyện đan, trong này cũng có không ít dược liệu tốt, nếu hỏng, rất đáng tiếc.

Tiêu phí mười mấy giờ, cuối cùng Độc Cô Thiên Diệp luyện chế thành công đan dược ra.

Nàng cầm bình ngọc đi tới chỗ ở của Ngô Ba, vừa vặn thấy Ngô Ba muốn đi gặp Lục Viễn Sương.

"Điện chủ, đan dược này ta đã luyện chế xong." Độc Cô Thiên Diệp đi đến trước mặt Ngô Ba, giao bình ngọc cho hắn.

"Nhanh như vậy?" Ngô Ba cầm bình ngọc, kinh ngạc nói.

"Đây là vì lực lượng Thần Điện mạnh mẽ, có thể trong thời gian ngắn như vậy chuẩn bị dược liệu xong, sao ta có thể không biết xấu hổ cản trở chứ. Hơn nữa bệnh của đại nhân tha càng lâu, thương tổn của nàng lại càng lớn." Độc Cô Thiên Diệp trả lời vô cùng khéo.

"Ừ, tốt lắm. Ngươi theo ta đi gặp Linh Vị đi, tranh thủ hôm nay trị thương của nàng." Ngô Ba nói xong xoay người đi trước.

Độc Cô Thiên Diệp đi theo phía sau, trong lòng hèn mọn nghĩ, cái gì hôm nay chữa khỏi thương của nàng, ta thấy ngươi là muốn sớm ăn nàng chứ gì!

Trong mật thất, Lục Viễn Sương nhìn đan dược trong tay mình, nhất thời còn hơi do dự. Độc Cô Thiên Diệp tiến lên từng bước nói:

"Linh Vị đại nhân, đan dược này có thể chữa khỏi thương thế của ngươi, hơn nữa sẽ cố gắng khôi phục thực lực ngươi đã mất. Nhưng, có một chuyện thuộc hạ phải nói rõ, trong đan dược này có một loại dược có tác dụng thúc tình, bởi vì là chủ dược, nên ta không thể bỏ. Thông qua, thông qua nam nữ ái ân, chân chính tác dụng của đan dược này mới phát huy ra, bằng không cũng chỉ có thể trị ngọn không trị gốc." Cảnh giới lừa người cao nhất là ngươi nói cho người khác đây là một cái hố, nàng còn buộc lòng phải nhảy xuống!

"Thật sự phải như vậy mới có thể chữa khỏi thương của ta sao?" Lục Viễn Sương nhìn Độc Cô Thiên Diệp, trong lòng hơi hoài nghi Độc Cô Thiên Diệp là cố ý chỉnh nàng.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Lục Viễn Sương tỏ vẻ mình bị tổn thương, nói: "Sao Linh Vị đại nhân có thể hoài nghi trung tâm của ta với Thần Điện, với ngài! Nếu Linh Vị đại nhân không tin ta, ta có thể thề !" Độc Cô Thiên Diệp nói xong, đặt tay trên ngực, nói: "Quy tắc thiên địa làm chứng, đan dược này quả thật có thể cứu trị Linh Vị đại nhân, nếu không thể, ta nguyện ý bị đày xuống địa ngục Vô Gian vĩnh viễn!" Độc Cô Thiên Diệp nói xong, quy tắc thiên địa buông xuống, một ánh sáng bạn tiến vào ngực Độc Cô Thiên Diệp.

Lục Viễn Sương cũng không có muốn Độc Cô Thiên Diệp thề, nhưng thấy nàng không bị quy tắc thiên địa kéo vào địa ngục Vô Gian, hoài nghi trong lòng nàng cũng biến mất. Người trải qua lễ rửa tội, sao có thể không trung thành với nàng chứ? Mình đúng là suy nghĩ nhiều! Nhưng nàng cũng có thể yên tâm ăn đan dược này. Nàng đổ đan dược ra, một viên đan dược đỏ như máu xuất hiện trong tay nàng. Khi nàng chuẩn bị ăn, Độc Cô Thiên Diệp lập tức gọi nàng lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui