Sương trắng tạo thành vì vụ nổ tan đi, mọi người thấy Độc Cô Thiên Diệp đứng bên cạnh đan lô vỡ nát, còn có linh lực mà nàng khống chế đang vây quanh một lò dược liệu đã tinh luyện xong.
Chủ trọng tài vừa thấy rõ tình hình thì đứng lên từ chỗ ngồi, vẻ mặt kích động nhìn hỏa cầu trôi nổi giữa không trung kia.
"Linh, linh lực hóa đỉnh! Đúng là linh lực hóa đỉnh!"
Linh lực hóa đỉnh, tức là luyện đan sư dùng linh lực của mình thay thế đan lô, trực tiếp vây quanh dược liệu tiến hành tinh luyện, dung hợp và kết đan. Lúc này hỏa cầu đang tiến hành tiến thêm một bước tinh luyện dược liệu.
Không ít luyện đan sư nghĩ tới linh lực hóa đỉnh, nhưn vì chưa từng gặp qua, không dám khẳng định. Lúc nghe thấy lời nói của chủ trọng tài, đều là vẻ mặt kích động, bất khả tư nghị. Linh lực hóa đỉnh vẫn là tồn tại trong truyền thuyết, không nghĩ tới hôm nay không chỉ thấy Độc Cô Thiên Diệp nhất đan song luyện, còn thấy linh lực hóa đỉnh !
"Rất thần kỳ, cư nhiên có thể luyện đan như vậy?" Người không hiểu luyện đan nhìn hỏa cầu linh lực của Độc Cô Thiên Diệp, đều cảm thấy thần kỳ, chắt lưỡi tán thưởng.
Sa Nham muốn đi lên đi xem tình cảnh trên sân thi, cả người cứng lại ở đó. Làm luyện đan sư cao cấp, đương nhiên hắn biết đây là cái gì, nhưng chính vì biết, cho nên càng thêm cảm thấy không thể tin được. Linh lực hóa đỉnh cư nhiên bị nàng dùng đến, vậy không phải nói cấp bậc của ‘hắn’ cao hơn hắn sao? !
Hạ Hầu Thanh Đế trực tiếp nhảy dựng lên từ khu nghỉ ngơi, chạy tới bên sân thi, mắt nháy cũng không nháy mắt nhìn hỏa cầu kia.
Độc Cô Thiên Diệp từ sau câu nói với Sa Nham uống thì không mở miệng nữa, chỉ hết sức chăm chú khống chế linh lực của mình tiến thêm một bước đi thô thủ tinh với dược liệu trong đó. Nếu muốn thiêu hủy toàn bộ tạp chất vô dụng, mà lại không ảnh hưởng những phần khác, tinh thần lực cần tập trung cao độ.
Hắc Bạch Vô Thường, người chủ trì còn có chủ trọng tài đều đi tới bên sân thi, cùng Hạ Hầu Thanh Đế quan khán, đồng thời cũng phòng ngừa những người khác quấy rối phía sau.
Độc Cô Thiên Diệp thấy bọn họ bảo hộ cho mình, thì tĩnh tâm luyện đan. Hắc Bạch Vô Thường sẽ không để cho người khác phá hoại nàng.
Hỏa long đan dược tính mạnh mẽ, cho dù có thảo dược dung hợp, cũng chỉ có thể giảm nhẹ một chút, nếu sau khi làm tất cả dược liệu dung hợp lại, không phải đan lô đặc biệt tốt căn bản không chịu nổi va chạm của dược tính, nổ lò là điều tất nhiên sẽ xảy ra.
Trong khoảng thời gian này nàng ở trong Luyện Yêu Hồ nghĩ cách giải quyết vấn đề này, ban đầu còn nghĩ nếu tìm không thấy đan lô tốt, trong trận đấu sẽ không luyện chế đan dược này, tìm lúc nào không người rồi dung Thần Nông đỉnh luyện chế, không nghĩ khi tìm tìm phương pháp nhất đan song luyện thì thấy biện pháp linh lực hóa đỉnh này.
Bởi vậy khi đan lô xuất hiện khe hở thứ nhất, nàng đưa linh lực vào đan lô cũng không phải vì giảm bớt áp lực để bảo vệ đan lô, mà là ở trong đó hình thành một tiểu hỏa cầu bao bọc tất cả dược liệu lại, tạo một đan lô linh lực lâm thời.
"Nhìn kìa, sắp kết đan !"
Bởi vì không có đan lô ngăn cản, mọi người có thể thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong. Cho nên khi dược thủy bắt đầu thu nhỏ lại ngưng kết, mọi người ở đây đều thấy rành mạch.
Người của gia tộc lánh đời, nhất lưu gia tộc giống như sói đói nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ cách đoạt nàng từ tay Công hội Luyện đan sư lấy. Có người như vậy, cho dù là đắc tội Công hội Luyện đan sư cũng xứng đáng!
Dược thủy chậm rãi thu nhỏ lại thành một khống, nhưng không thể hình thành đan dược. Độc Cô Thiên Diệp thấy thời cơ sắp tới, bắt đầu đưa linh lực vào trong. Linh lực muốn ngưng dược thủy, chậm rãi kết hợp những giọt nước phân tán.
Ngay lúc kết đan, trên bầu trời chậm rãi hình thành một đám mây đen lớn bằng cái bánh, chặn ánh mặt trời lại.
"Đây là làm sao vậy?"
"Đang êm đẹp sao lại có một đám mây đen?"
"Chẳng lẽ là..."
Người trên khán đài nhìn thấy mây đen thì nghi hoặc không thôi, chỉ có các luyện đan sư sôi trào.
"Đan kiếp! Đan kiếp!"
"Trời ạ, đây là đang hình thành đan dược cấp mười!"
"Đan dược cấp mười! Thì ra ‘hắn’ là luyện đan tông sư!"
"Rất suất ! Ta rất thích!"
"Thần tượng của ta, sau này ‘hắn’ là thần tượng của ta!"
Hắc Bạch Vô Thường nhìn đan kiếp thì biết lần luyện chế này của nàng đã sắp hoàn thành, chỉ cần trải qua đan kiếp cuối cùng, thì hoàn thành !
Sa Bảo nghiêm mặt, cả người tỏa ra lãnh khí nguy hiểm. Nếu Bách Lý Tà này luyện chế thành công, vậy bọn họ sẽ thua trận đấu lần này! Hắn muốn động tay chân, nhưng nhìn thấy mấy người bên sân thi, tay đã nâng lên lại buông xuống.
Hạ Hầu Thanh Đế cảm thấy lúc này tâm trạng của hắn đã không thể dùng ngôn ngữ diễn tả, hắn biết nàng rất mạnh, không nghĩ tới nàng đã cao hơn hắn một giai, trực tiếp vượt qua tiến đến hàng ngũ luyện đan tông sư.
Điền Bá trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình huống phía dưới, nhìn thấy tình hình toàn trường sôi trào, phục hồi tinh thần lại, miệng nói thầm: "Không nghĩ tới Bách Lý Tà này đúng là có tài thật."
"Tam thúc, ngài xem, đan kiếp! Nàng thành công !" Độc Cô Thiên Thiên chỉ vào mây đen trên trời, kích động nói.
Độc Cô Dật Lan cười gật gật đầu, trong mắt là vui sướng và tự hào không ức chế được. Luyện chế thành công Hỏa Long đan, gia gia không cần phải dựa vào Tuyết Hàn đan bảo mệnh, hơn nữa Thiên Diệp cũng đã đồng ý, sẽ trở về cùng hắn để chữa trị cho gia gia. Bỏ Tuyết Hàn đan, thương thế trước kia của Độc Cô Vân Hằng sẽ càng thêm nghiêm trọng, hắn vốn định mời Hắc Bạch Vô Thường đi, nhưng có Thiên Diệp còn lợi hại hơn bọn họ, tự nhiên không cần làm phiền người khác.
"Quả nhiên nàng rất lợi hại." Độc Cô Thiên Kỳ cũng mở miệng tán thưởng, xem như thừa nhận nàng là muội muội.
Chủ trọng tài nhìn đan dược chậm rãi ngưng kết thành công, ánh mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp từ khen ngợi biến thành sùng bái. Giải quyết vấn đề khiến hắn rối rắm hắn nhiều năm dễ dàng như vậy! Tuy rằng giờ hắn đã biết biện pháp, nhưng nhất đan song luyện và linh lực hóa đỉnh hắn không làm được! Nhưng ít nhất hắn biết phương hướng cố gắng, không phải sao?
Độc Cô Thiên Diệp nhìn kiếp vân trên đầu, so với lôi kiếp biến hóa lần trước, lần này quả thực là trò trẻ con. Nhưng để đảm bảo an toàn, nàng vẫn phát ra một ít linh lực, củng cố cái đan lô lâm thời này một chút.
"Sắp đánh rồi kìa." Mọi người nhìn kiếp vân, nói.
Có những luyện đan sư vì bảo vệ đan dược của mình, sẽ nghĩ biện pháp triệt tiêu đan kiếp, hoặc là tìm thứ thay thế. Như vậy tuy rằng hiệu quả cuối cùng kém một chút, nhưng tốt xấu gì cũng bảo vệ được đan dược. Có đan dược trực tiếp bị đánh thành bụi trong đan kiếp.
"Ầm!"
Một đạo đan lôi trực tiếp đánh vào Độc Cô Thiên Diệp đan lô ngưng tụ thành, làm cho tâm thần mọi người run lên. Bọn họ còn nghĩ Độc Cô Thiên Diệp sẽ dùng biện pháp gì né qua đan kiếp, dù sao đây cũng là trận đấu, nếu đan dược của nàng bị đánh thành bụi, nàng coi như thua.
Nhưng khiến người ta không thể tưởng được là, đan kiếp đánh đến đan lô giống như là quyền đánh vào bông, đan lô trừ tạo thành một cái khe nhỏ, thì không bị gì nữa. Mà đan kiếp lại rót vào trong, chạy hai vòng quanh đan dược, cuối cùng dung nhập vào trong đan dược.
"Đây là có chuyện gì? Chưa từng nghe nói qua đan lôi còn có thể dung nhập vào trong đan dược."
"Đúng vậy, tò mò thật!"
Lúc này ngay cả Hắc Bạch Vô Thường và chủ trọng tài cũng nghi hoặc, nhất là chủ trọng tài, hắn cũng từng luyện chế đan dược cấp mười, chưa từng thấy chuyện như vậy.
Đợi cho toàn bộ đan lôi dung nhập vào đan dược, Độc Cô Thiên Diệp thu hồi linh lực, một viên đan dược lửa đỏ xuất hiện trước mặt mọi người, bên ngoài còn bao phủ một tầng ánh sáng.
Toàn bộ người trên khán đài đứng lên, vỗ tay kịch liệt.
"Quá lợi hại !"
"Nhất định phải nghĩ biện pháp đưa nàng về gia tộc."
"Nếu chúng ta lấy chức vị điện chủ phân điện thần điện yêu cầu nàng có thể đồng ý không?"
"Hôm nay xem như ta đại khai nhãn giới , ha ha!"
Độc Cô Thiên Diệp bỏ đan dược vào bình ngọc, đưa cho chủ trọng tài đã khống chế không được bản thân mà chạy lên sân thi, chờ hắn kiểm tra.
"Ha ha, không cần, không cần kiểm tra, đan lôi của ngươi đã xuống, hạng nhất đã vững vàng thuộc về ngươi ." Chủ trọng tài cười lớn nói, "Ta đi lên là muốn nhìn đan dược này một chút, không biết có thể cho ta xem không?"
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, lúc này chủ trọng tài mới nhận bình ngọc, lấy đan dược ra nữa quan sát cẩn thận, phát hiện đan dược của nàng có nhiều hơn đan dược cấp mười bình thường vài vòng đan văn, có lẽ đây là kết quả dung hợp đan lôi.
Những trọng tài khác cũng xông tới, người chủ trì bình ổn tâm trạng kích động, tuyên bố với mọi người: "Trận đấu luyện đan lần này đến đây đã hoàn thành, hạng nhất Bách Lý Tà, luyện chế đan dược cấp mười sơ cấp. Hạng hai, Hạ Hầu Thanh Đế, đan dược cấp chín cực phẩm. Hạng ba, Sa Nham, cấp chín cao cấp."
Sa Nham vừa nghe mình rơi xuống hạng ba, kêu la không tin.
"Làm sao có thể, sao có thể có đan dược cực phẩm tồn tại! Không có khả năng, không có khả năng!"
Sân thi đang sôi trào lập tức an tĩnh lại, mọi người nhìn Sa Nham. Sắc mặt chúng trọng tài rất khó coi, nghiêm mặt nói: "Ngươi đang hoài nghi năng lực của bọn ta hay là hoài nghi phẩm cách của bọn ta?"
Sa Nham nghe thấy lời nói của chủ trọng tài, nhất thời hoảng loạn, nói: "Ta không có, ta chỉ là..."
"Hừ! Ngươi đã không tin, mang đan dược của bọn họ lên." Chủ trọng tài phân phó.
Có người nhanh chóng mang lên hai viên đan dược, chủ trọng tài lấy đan dược Hạ Hầu Thanh Đế luyện ra, đưa tới trước mặt mọi người, sau đó lấy đan dược của Sa Nham ra đặt cùng một chỗ, vừa so sánh, đan dược của Hạ Hầu Thanh Đế quả nhiên tốt hơn Sa Nham rất nhiều, đã không phải đan dược cao cấp có thể có.
Ban đầu Sa Nham nghĩ mọi người đều chưa từng thấy qua đan dược cực phẩm, chắc chắn là trọng tài nghĩ sai rồi. Giờ sự thật trước mắt, hắn cũng không thể nói gì.
"Ta nhớ chuyện tuyên bố trước trận đấu - ngươi và Bách Lý công tử đặt cược với nhau. Giờ ngươi thua, tinh tạp trên bàn kia là của ‘hắn’." Chủ trọng tài lạnh lùng nói, "Nhưng không biết chừng nào thì ngươi bò trên mặt ba vòng, học cẩu kêu ?"
Độc Cô Thiên Diệp nghe thấy chủ trọng tài nói như vậy, vỗ cái bộp lên trán mình, hô nhỏ: "Ai nha, ngìa không nói ta cũng quên mấy. Giờ tinh tạp này là của ta đó!"
Nàng đi lên sân thu toàn bộ tinh tạp vào nhẫn không gian, sau đó vừa lòng quay lại, nhìn Sa Nham còn chưa khôi phục lại, nói: "Ta đã nói ngươi không thể đứng nhất, ngươi không tin ta, thế nào, giờ đã biết chứ gì. Kia gì, ngươi nhanh lên, ta nhìn ngươi xong còn phải vội vàng về đó."
Nói xong, nàng còn ngáp một cái. Luyện đan dược một ngày thật là mệt !
Mặt Sa Nham nhất thời biến thành màu gan heo, lúc này hắn mới hiểu Độc Cô Thiên Diệp đã đào một cái hố sau đó dụ hắn nhảy xuống! Hắn lại không nhận ra, giờ đây chẳng những thua mười triệu tử tinh tệ, còn phải làm chuyện mất mặt không có tôn nghiêm như vậy !
Độc Cô Thiên Diệp nhìn biểu hiện của Sa Nham, trong lòng tràn ngập khinh thường. Nếu lúc trước hắn không có ý xấu với mình, sao có thể có trường hợp này ? Một khi đã như vậy, giờ mới rối rắm có ích lợi gì? !
Khán đài người trên đều ồn ào, bảo Sa Nham bò trên mặt đất, bảo hắn học chó sủa. Độc Cô Thiên Diệp nhìn những người đó, nếu giờ người thua là nàng, chỉ sợ cũng là phản ứng như vậy phải không ?
Sa Nham đứng đó không chịu động, làm luyện đan sư cao cấp, sao có thể làm ra chuyện như vậy! Sa Bảo đã đi tới, nghĩ tới mười triệu tử tinh tệ bị Sa Nham thua trận mà mất thì đau thấy tâm can. Nhưng hắn vẫn là đi tới trước Sa Nham, nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Nếu Bách Lý công tử đã muốn có mười triệu tử tinh tệ, mong ngài nhìn phân lượng của Công hội Luyện đan sư, hãy buông tha Sa Nham."
Phân lượng của Công hội Luyện đan sư? Hắn còn không biết xấu hổ nói!
Nhưng nghĩ lại chuyện này cũng là phân tranh trong Công hội Luyện đan sư, để những người khác nhìn thấy thì cũng mất hết mặt mũi của Công hội Luyện đan sư, cho dù Hắc Bạch Vô Thường không thèm để ý, nàng cũng không thể khiến bọn họ mất mặt.
"Nếu Sa hội trưởng đã nói như vậy, nhìn phân lượng Công hội Luyện đan sư, ta cũng không thể so đo? Nhưng lúc trước đã nói, người đại lục nào thắng trận đấu, tổng công đoàn sẽ ở nơi đó, giờ ta thắng, vậy tổng hội này..." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Sa Nham một cái, xoay người nói với Sa Bảo.
Lời của nàng còn chưa nói xong, Sa Bảo đã nhanh chóng nói: "Đương nhiên ở đông đại lục. Tây đại lục chúng ta chỉ là một phân hội của tổng công đoàn mà thôi."
Độc Cô Thiên Diệp nhìn Sa Bảo, không nghĩ tới hắn còn rất thức thời !
"Ha ha, lão nhân chết tiệt, thế nào? Ta nói ngươi đừng có ép buộc, muốn Công hội Luyện đan sư đổi chủ, đợi mấy trăm năm nữa đi!" Bạch Vô Thường cười lớn nói.
Sắc mặt Sa Bảo càng khó coi, nhìn đến Bạch Vô Thường, hừ một tiếng, nói một câu còn có chuyện rồi xoay người đi. Hắn và Bạch Vô Thường vốn nhìn nhau không vừa mắt, giờ đông đại lục thắng, trong lòng hắn tự nhiên tức giận. Lúc đi còn trừng mắt nhìn Sa Nham một cái, quát lớn: "Còn không đi, ở đây tìm mất mặt xấu hổ sao? !"
Sa Nham ngẩng đầu, dáng vẻ muốn giết người, hắn trừng mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái, sau đó xoay người đi, ý tưởng này không cần nói cũng biết! Độc Cô Thiên Diệp chỉ cười cười, hắn muốn giết nàng, chỉ sợ còn không có bản lĩnh kia!
"Ôi chao, đừng đi mà, phần thưởng hạng ba này còn chưa tặng cho hắn đâu!" Bạch Vô Thường hô với bóng dáng hai người.
Tử Tiêu trên khán đài híp mắt nhìn Sa Nham đi ra ngoài, phất phất tay. Không khí truyền đến một trận dao động, nhưng không nhìn thấy bất kì ai.
"Sư bá, con đi trước." Độc Cô Thiên Diệp thấy mọi chuyện đã xong, nói với Hắc Bạch Vô Thường. Nếu giờ mà không đi, lát nữa phỏng chừng đi không được.
"Ừ. Con về trước đi." Bạch Vô Thường cười đến vẻ mặt sáng lạn, "Lát nữa bọn ta lại đi tìm con."
"Dùng đường hầm của bọn ta mà đi." Trọng tài trả đan dược lại cho Độc Cô Thiên Diệp, nói, "Nếu ngươi đi ra ngoài bằng đường vào chắc chắn về không được."
Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, cảm thấy đúng như vậy, dùng ánh mắt ý bảo bọn Tử Tiêu trên khán đài, sau đó rời khỏi bằng dường chuyên dụng của trọng tài.
Những người muốn đoạt Độc Cô Thiên Diệp về nghe tiếng sư bá thì biết không có khả năng mang nàng về thế lực của mình, nhưng vẫn muốn đi lên kết giao một chút. Nhìn đến Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi, không chờ người chủ trì nói lời tổng kết đã đi ra. Nhưng khi bọn họ ra ngoài, Độc Cô Thiên Diệp đã không thấy .
Sau đó mọi người lại đi khách sạn nàng ở hỏi, biết nàng đã trả phòng rời khỏi, hơn nữa đồn đãi có người tận mắt thấy nàng rời khỏi thông qua truyền tống trận, nhưng không có nói đi chỗ nào. Trong lúc nhất thời mọi người cũng không biết nàng đi đâu.
Có người đoán rằng có thể là nàng cải trang giấu trong Công hội Luyện đan sư, nhưng đợi ngoài Công hội Luyện đan sư vài ngày cũng không thấy người, mọi người dần dần buông tha. Chỉ là trận đấu cuối cùng của nàng vẫn bị mọi người truyền ra ngoài, làm cho tên Bách Lý Tà lập tức bay khắp hai đại lục.
Thật ra sau khi hoàn thành trận đấu, Độc Cô Thiên Diệp cũng không chân chính rời khỏi, mà chờ bọn Tử Tiêu và Mạc Phong ở lối ra, sau đó cùng nhau về khách sạn, bảo chủ khách sạn nói với người ngoài nàng đã trả phòng, sau đó Hắc Bạch Vô Thường nhờ lão lục ca giúp một việc, chuyện nàng không có ở thành Phi Sa như vậy là xong.
Khi Hạ Hầu Thanh Đế về khách sạn đã nghe nói chuyện Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi, nghĩ đến việc ngày mai mình phải đi, không biết khi nào thì gặp lại nàng, trong lòng căng thẳng.
"Răng rắc."
Khi Hạ Hầu Thanh Đế đi ngang qua phòng Độc Cô Thiên Diệp, đột nhiên cửa mở ra, nhìn thấy người ở bên trong, ánh mắt hắn trừng tròn tròn.
"Không phải ngươi đã đi rồi sao?" Điền Bá ở phía sau nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, kinh ngạc hỏi.
"Chỉ là muốn đồ được im lặng thôi." Độc Cô Thiên Diệp trả lời, "Muốn vào ngồi một lát không ?"
Hạ Hầu Thanh Đế đi vào phòng Độc Cô Thiên Diệp, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, mắt nháy cũng không nháy, đột nhiên nói ra một câu hù chết Điền Bá. "Ta muốn bái ngươi làm sư!"
Điền Bá đang đóng cửa, nghe thấy lời nói của Hạ Hầu Thanh Đế thì kẹp luôn tay của mình lại.
"Thiếu gia, thiếu gia, ngài không thể tùy tiện bái sư a, tuy phẩm chất của nàng là cao hơn ngài một chút, nhưng ngài phải nghĩ về thân phận của ngài chứ, sao ngài có thể tùy tiện bái biệt bái sư? Thiếu gia, không thể, không thể, quay về lão gia phu nhân sẽ trách cứ ngài, thiếu gia..." Điền Bá bất chấp ngón tay bị kẹp, lập tức nhảy đến trước mặt Hạ Hầu Thanh Đế, huy tay không ngừng nói.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn dáng vẻ Điền Bá, thật sự tưởng tượng không ra hắn là cái gọi là cao thủ. Khí chất đâu ? Vì sao nàng chỉ thấy một đại thúc thích tụng kinh ?
"Ta đã quyết định . Bách Lý công tử, mong ngài thu ta làm đồ đệ." Vẻ mặt Hạ Hầu Thanh Đế kiên định nhìn Độc Cô Thiên Diệp. Nếu lúc trước hắn nghĩ Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi là khó chịu, thì giờ tâm trạng kích động khi nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp làm hắn không muốn rời khỏi nàng, muốn đi theo nàng học luyện đan. Nhìn Độc Cô Thiên Diệp luyện đan, hắn có cảm giác rất kích động, đó là tình huống chưa bao giờ xảy ra khi xem người khác luyện đan. Hơn nữa những quan điểm tư duy của nàng trong luyện đan rất độc đáo lại sâu sắc, giúp cho hắn luyện đan tốt hơn, cho nên hắn muốn bái nàng làm sư. Hắn tin tưởng nếu đi theo nàng, nhất định có thể học được càng nhiều hơn.
Độc Cô Thiên Diệp khó xử nhìn Hạ Hầu Thanh Đế, nói: "Khi chúng ta có thời gian có thể cùng nhau tham thảo một chút, bái sư thì không cần đâu ?"
"Không được! Ta muốn đi theo ngươi." Hạ Hầu Thanh Đế nói chắc chắn.
Điền Bá nhìn thấy thái độ Hạ Hầu Thanh Đế, biết nếu hắn quật cường lên, ai nói cũng không nghe, tựa như tới tham gia trận đấu lần này vậy. Chuyện mất thân phận như vậy hắn vẫn làm. Điền Bá dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Độc Cô Thiên Diệp, giờ cũng chỉ có nàng cự tuyệt hắn mới được.
"Ta có rất nhiều chuyện phải làm, hơn nữa rất nguy hiểm. Ta không thể để ngươi cùng ta phiêu lưu." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...