Tiểu Thư Phá Phách

-Đường tình duyên của con sẽ rất đẹp nếu như không bị gấp khúc ở giữa, gấp khúc này không phải có từ khi sinh ra, mà nó chỉ có cách đây vài tháng mà thôi. Điều này sẽ khiến đường tình
duyên giữa con và người ấy gặp phải trở ngại về thời gian.
Nhưng nếu vượt qua, các con sẽ rất hạnh phúc.- Thầy phán cho
nó xong thì quay sang Huy- Còn con thì khỏi nói rồi, chỉ cần
cùng người ấy vượt qua thôi là sẽ tìm thấy hạnh phúc. Nghe
thì dễ, nhưng làm được điều này lại chẳng có được mấy người. Họ hay đổi lỗi tại thời gian, nhưng thực chất thời gian không
đáng sợ, thứ đáng sợ lại chính là sự thay đổi của lòng
người kìa.

-Con nhất định sẽ nằm trong số ít đấy- Huy nhìn thầy gật đầu chắc nịch.

Còn nó, sau khi nghe thầy phán cho mình xong thì chìm trong 1 đống
suy nghĩ. Nó và Huy sẽ gặp phải trở ngại gì kia chứ? Thời
gian sao? À hay là Thầy đang ám chỉ việc nó đang theo đuổi Huy,
sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới hoàn thành? Ôi Thầy tinh
tường ghê ta, ngay cả chuyện này cũng biết.

Nó tự cười vì
cái suy nghĩ vớ vẩn của mình, quay sang thì thấy Huy đang đặt
thêm tiền vào đĩa, nói là để thầy mua thêm ít hoa quả cúng

thần. Còn Thầy thì khỏi phải nói, mừng húm, bắt tay cậu lia
lịa.

Huy kéo tay nó đi, được mấy bước thì nó quay lưng lại,
nhìn cái đĩa trước mặt thầy bây giờ đã trống trơn mà không
khỏi ca thán, Thầy này cất nhanh thật.

Rời khỏi công viên,
Huy dẫn nó đi thuê 1 chiếc xe đạp, bắt nó lên điều khiển tay
lái còn mình thì ngồi phía sau ngắm "cảnh".

Đang đi bon bon
thì tự dưng nó phanh gấp, 2 cánh tay đanh giơ ra đón không khí
của Huy được đà ôm thẳng lấy eo nó, còn mặt cũng úp thẳng
vào lưng nó. Tuy thích đấy, nhưng cũng đau gần chết. Lần này so với lần đi dọn vệ sinh lần trước còn đau hơn nhiều. Ôi cái
mũi tội nghiệp, vạn phần đáng thương của cậu.

Nó nhảy
xuống xe, Huy tưởng đâu nó sẽ quay lại hỏi han, lo lắng cho cậu, ai ngờ nó 1 mạch chạy thẳng về phía chú cún lông xù trước
mặt. Tay vuốt ve bộ lông óng mượt, còn miệng thì xuýt xoa.

-Cún nhà ai mà dễ thương thế này nhỉ? Chủ nhân của em đâu mà lại
để em chạy lung tung thế này, nhỡ xảy ra tai nạn rồi sao?

Khoé môi Huy giật giật, trong lòng tự hỏi nó đang muốn theo đuổi cậu hay là cái con "4 cẳng" kia?

-Xảy ra tai nạn rồi, nạn nhân chính là tớ đây nè- Huy chỉ vào cái
mũi đáng thương của mình, mặt mày bí xị. Mặc dù không muốn,
nhưng cậu vẫn phải ghen với con cún kia. Thật không ngờ lần đầu cậu biết ghen mà lại đi ghen với con cún. Nó mà biết thì mất mặt lắm.

Nó giật mình, giờ mới nhớ ra Huy, vội thả con cún xuống đất rồi chạy lại chỗ Huy lo lắng.

-Xin lỗi cậu nha, tớ vô ý quá, tự dưng lại quên mất cậu. Cậu có

đau lắm không?- nó vô tư nói mà không hề biết rằng,khuôn mặt Huy ngày càng giống bao công. Vậy là rõ rồi, là nó đang theo đuổi con "4 dò" kia nên mới quên cậu. Được rồi, cậu sẽ thử giận nó 1 lần xem sao.

-Tớ không sao,chỉ hơi nhức,tí nữa sẽ khỏi. Cậu đi mà lo cho con cún kia kìa.

Thấy Huy giận, nó sợ đến mếu máo:

-Hix, thật sự tớ không có cố ý đâu,đừng giận tớ mà.

Nhìn bộ dạng nó như sắp khóc làm cậu mủn lòng,xoa nhẹ đầu nó.
Con gái đúng là con gái mà, chưa gì đã lấy nước mắt ra doạ
người rồi.

-Thôi được rồi,vậy bây giờ chúng ta đi trả xe rồi đi xem nặn tò he nhé?

Cậu phải kết thúc cái trò đạp xe ở đây thôi,mũi cậu nó không chịu nổi thêm 1 lần va chạm nào nữa đâu.

Nó lập tức gật đầu,xoay đầu xe rồi đạp vòng trở về. Dáng vẻ
vội vàng của nó làm cậu bật cười. Đáng yêu quá.

~~~

Lần này, Huy bắt taxi dẫn nó tới chợ đêm. Bây giờ mới 6h,vẫn còn
quá sớm nên chỉ có lác đác vài bóng người.Phía cuối
kia,người nghệ nhân đang say sưa nặn ra những con tò he đẹp

mắt.Nó cười tươi kéo Huy lại gần rồi bảo người ta nặn cho nó 2 con chibi giống 2 người.

Khoảng 1 tiếng sau, nó cầm 2 con tò
he trên tay mà miệng cười nghiêng ngả.Giống,quá giống,nhất là
con tò he chibi của Huy,cái mũi đỏ chót y như đít khỉ.Huy thấy
thế định bảo nghệ nhân làm lại nhưng nó không cho,vội đút vào
túi sách,rồi đưa cho cậu con tò he chibi của nó,tất cả đều
đẹp,chỉ trừ cái mái tóc 3 màu ra là nhìn hơi thái quá,tóc
nó làm gì rực rỡ đến vậy đâu.

7h

Chợ cũng bắt đầu đông
hơn,những cửa hàng cũng bắt đầu mở cửa. Nó dẫn Huy lượn hết
hàng này đến hàng khác,thử biết bao nhiêu là thứ nhưng lại
chẳng mua được cái nào. Cũng may người ở đây sởi lởi dễ
mến,chứ nếu không thì bọn nó bị đuổi ra lâu rồi.

~~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui