Tiểu Thư Kiêu Ngạo
Chap 8 :Bị lừa.
Nó phi xe vào trong sân,2 hàng người hầu nữ đã đừng chờ,nó xuống xe kéo thêm con bạn vào nhà.Ba nó trong nhà đi ra,ôm chầm lấy nó :
- Cuối cùng con cũng trở về.- 3 nó nói vs giọng vui vẻ.
- hjhj thì cn đã về ùi nè.- nó cười.
- Con chào pa nuôi.- TB cười hớn hở.
- Chào cn yêu.- ba nó chào lại.
- 2ng nhận nhau làm ba cn lúc nào vậy ? - nó ngơ ngác k hỉu gì hết trơn.
' Mới thôi con.- ba nó đáp.Nó gật dầu tỏ ra là hỉu rùi nhưng thực ra chẳng hỉu mô tê gì cả,mà nó cx chẳng quan tâm,TB mà làm cn nuôi của ba nó thì còn gì bằng.Lúc đó bà ta từ trên lầu đi xuống mặc dù ghét nó lắm nhưng vẫn cố tỏ ra vui vẻ chào :
- Tử Băng cn về rồi đấy à.
- Cn chào dì.- nó cũng cười đáp lại.
- Cn nghỉ ngơi đi,dì ra ngoài 1 lát.
- Dì đi đâu thế ? - TB hỏi
- À ta đi gặp mấy người bạn.- nói rồi bà ta bước tiếp,nó đưa chận ra và bà ta k để ý nên bị ngã 1 cú khá đau,nó cố nhịn cười giả vờ quan tâm :
- Dì k sao chứ,dì có đi đc k ?
- Hay là dì ở nhà đi,chân đau sao đi đc nữa .- TB cũng giả vờ quan tâm nhưng trong lòng buồn cười lắm rồi vì cái cảnh nằm sõng soài ra đất trông hài thôi rồi.
- Uk cảm ơn các con.- bà ta tức xì khói k làm j đc vì có ba nó ở đây.
- 2 cn đưa dì nên phòng nghỉ ngơi đi.- ba nó giờ mới lên tiếng.2 đứa răm rắp làm theo,đưa bà ta về phòng thì đẩy cho ngã xuống đất :
- dì à,thời của dì hết rồi,nên đừng mọng mơ rằng tôi sẽ nghe theo lời di .- nó nói một cách kiêu ngạo,dựa vào thành cửa.
- mày nói gì hả ?- bà ta quát.
- Ôi trời,đây là người dì xinh đẹp của tôi sao,con k ngờ di đẹp vậy mà lại điếc đấy.- TB chọc tức bà ta .
- Cút ra khỏi đây.- bà ta đuổi 2 đứa nó ra ngoài.
- K thì sao.- nó khích làm cho bà ta điên thêm .
- RA KHỎI ĐÂY MAU.- vừa nó bà ta vừa cầm cn dao nhỏ ở bên bàn hường về phía chúng nó.
- AAAAAAAAAAAAAA....- nó gào nên,quản gia Kim cùng vs ba nó chạy nên,thì thấy nó đang rui bần bật còn mẹ hai nó thì tay cầm con dao vẫn chĩa về phía nó.
- Bà đang làm cái gì vậy hả ?- ba nó ôm nó vào lòng vỗ về rồi quát bà ta.
- Tôi...tôi...tôi đã làm j đâu.- bà ta hoảng quá k nói nên lời,vốn dĩ hồi nhỏ nó rất sợ dao,nhưng h thì hết rồi nhưng vẫn giả bộ để chọc tức bà ta.
- Thưa bà,bà nên cất dao đi.- Quản gia Kim lấy con dao từ tay bà ta ra,bà ta k hiểu gì chỉ biết là bỏ dao ra dọa thì nó cười và ngồi xuống đất gào nên, run sợ.
- Thôi ba để con đưa Tử Băng về phòng.- TB đỡ lấy nó,giả vờ dìu nó về phòng.
Tại phòng của nó.
- haha trông mặt bà ta bung cười quá à.- nó lăn lộn trên giường và cười như điên,TB cũng chẳng kém gì.
- Công nhận,k ngờ trên đời lại có người ngu như bà ta á.- TB nói.2 đứa cười sặc sụa k pít chời đất là gì.Đúng là bó tay vs 2 người này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...