Tiểu Thư Kiêu Ngạo
Chap : 3 Sự trở về của ba.
Nó đang lê đôi chân tím bầm về nhà,nó bước vào cổng thì thấy anh hai nó đang đứng đợi nó ngoài cổng,nó lạnh lung bước vào không them chào một câu.
-Em mới đi học về hả ?- Dạ Phong cười rồi hỏi nó.
- Anh nhìn mà không biết hay sao mà hỏi em.
- Em bị sao mà người toàn vết thương thế này ? – Dạ Phong tỏ vẻ quan tâm hỏi han đến nó,nó vẫn giữ bộ mặt lạnh đó mà đáp lại :
- Mẹ anh đánh em đấy.- Dạ Phong nghe xong cứ như sét đánh bên tai vậy,không nói đc câu nào còn nó thì cứ thế đi vào nhà.Vào nhà nó ngạc nhiên vì mọi người đang chuẩn bị gì đó rất nhộn nhịp,nó đến gần ông quản gia Kim hỏi :
- Chú ơi,hôm này có việc gì à ?
- Hôm nay chủ tịch về nên mẹ con bảo chúng ta chuẩn bị ấy mà . – Ông quản gia quay lại cười.
- Mẹ của Tử Băng đang ở New York mà.
- À xin lỗi,là dì con bảo ta làm thế.- Ông quản gia vội đáp.
- Dạ,dì đâu?- chợt nó hỏi đến mẹ hai của nó.
- À dì con đi ra ngoài rồi.- Quản gia Kim vừa nói xong thì bà ta vừa về,chiếc ô tô xang trọng dừng trước sân bà ta bước xuống lườm nó một cái dài.
- Con chào dì.- Nó cúi đầu cung kính chào.Bà ta chẳng them đáp lại cứ thế là đi vào nhà.Một đoàn xe đi vào chính là ba nó,ba nó bước xuống xe tiến lại gần chỗ nó,ôm nó vào lòng.
- Con gái ba vẫn khỏe chứ?- ba hỏi nó.
- Dạ ba nhìn xem Tử Băng có ổn không ?- nó dang tay để lộ những vết thương tím bầm,ba nhìn nó mặt tức giận quát :
- quản gia Kim,nói xem ai đã làm Tử Băng ra nông nỗi này ?
- Ba ơi con té cầu thang mà.- nó cười.
- Con dừng nói dối ba.- ông lộ vẻ mặt nghi ngờ.
- Con thề lun đó.- nó nhí nhảnh.Ba nó thì cười vui vẻ quên hết công việc,buồn bực,còn bà ta thì tức sôi máu không nói đc câu nào chỉ biết đứng xem ba con nhà nó cười đùa vui vẻ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...