Tiểu Thư Kiêu Ngạo
Chap : 1 Con đã làm gì sai?
- Con kia mày có biết mày đã làm gì không hả ? - bà mẹ kế của nó,tay cầm chiếc roi dài quất nên thân hình nhỏ nhắn của nó không chút thương tiếc.
- Con xin lỗi dì....con sai rồi......con sẽ không cãi lại anh hai nữa....nhưng thật sự Tử Băng không xô ngã anh hai mà.- Nó ra sức nài nỉ,quỳ dưới chân bà ta mà van xin. Ba nó không hề hay biết nó ngày nào cũng bị ăn đòn vì những chuyện nhỏ nhặt,ba nó chỉ lao đầu vào công việc,k quan tâm đến gia đình đó cũng là lý do tại sao mẹ nó bỏ đi,bỏ nó lại vs người mẹ kế độc ác này.
- Không mày thì ai hả con kia...'bốp'....còn chối hả ????- Bà ta liên tục quất vào người nó,quát mắng.Nó chỉ là đứa bé 6 tuổi,vậy mà làm sao có thể chịu đòn của bà ta đc cơ chứ.
- Xin dì đừng đánh nữa.- Nó khẩn khoảng cầu xin.
- Mày giỏi lắm,lại còn biết van xin cơ đấy.Mày là gì mà tao phải tha,mày làm con tao ngã lại còn chối hả ?-bà ta không hề lương tay vs nó mà liên tục đánh,đánh đến khi nó đau quá mà ngất đi,máu từ khóe miệng chảy ra. Bà ta đi ra khỏi nhà kho,bỏ nó lại rồi gọi người :
- Quản gia Lâm đâu ?
- Dạ bà chủ có việc gì ạ ? - ông ta cung kính.
- Mau đưa con bé này nên phòng,chăm sóc cho tốt,tối nay chủ tịch về rồi đấy.- bà ta kiêu ngạo.
- dạ.- Quản gia Kim định đưa nó đi thì bà ta nhắc.
- Nều chuyện này đến tai chủ tịch thì đừng trách tôi.
- Dạ tôi nhớ thưa bà.
- Vậy thì tốt.- Nói rồi bà ta soay người đi vào nhà.Ông quản gia bế nó lên phòng của nó,chăm sóc tận tình như con của mình vậy vì nó chỉ quý mỗi ông thôi,ông chăm sóc nó từ lúc mẹ nó bỏ đi và ông cũng như là cha nuôi của nó.Nhưng thật không hiểu,nó đã làm gì sai,để rồi bị bà ta đánh ra nông nỗi này.
- Con sai rồi.....Con xin lỗi dì-Trong cơn mê sảng,chân tay nó đập liên liền miệng không ngớt nói "xin lỗi".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...