Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
“Em trở về bộ đội, Mẫn Tây cũng đi học lại.
Có lẽ đến lúc đó Mẫn Tây sẽ ở lại.
Hơn nữa, ông nội là người, thế nào em còn không rõ sao, có lẽ mây ngày nay mới mẻ, qua mấy ngày nữa tự nhiên sẽ quên mất việc này.
”
Tạ Mẫn Hành khởi động xong hỏi: “Chuẩn bị xong chưa?”
Tạ Mẫn Thận chuẩn bị: “Xong rồi.
”
“Bị”
Vân Thư chạy ra: “Đợi đã, đợi, đợi đã.
”
Tạ Mẫn Hành dừng lại: “Em ra ngoài làm gì? Có lạnh không?”
“Hôm nay không chạy nữa, em đã xin nghỉ cho hai người rôi.
”
Tạ Mẫn Thận nghi ngờ những gì mình nghe thấy, không dám tín hỏi Tạ Mẫn Hành: “Anh trai, có thể xin nghỉ được sao?”
Vân Thư không được tin tưởng, không vui: “Đương nhiên là được, chị và Mân Tây vừa xoa lưng vừa bóp chân, ông nội mới đồng ÿ.
”
Tạ Mẫn Thận nhìn Tạ Mẫn Hành: “Anh trai, còn chạy không?”
“Chạy gì nữa? Chị dâu em đã nói đã xin nhện: Phúc lợi nên có thì chúng ta phải hưởng thụ.
Trở về đi.
” Hai người đàn ông trở về phòng khách thì ông nội đã trở về phòng ngủ.
Tạ Mẫn Hành lại quay người trở về phòng sách, nửa đường Vân Thư: chặn lại: “Em đã chuẩn bị nước tắm, anh trở về ngâm người đi, đêm nay ngủ sớm chút.
”
Đêm nay Tạ Mẫn Hành rất bất ngờ với Vân Thư, vậy mà còn chủ động mở nước.
Ánh mắt Tạ Mẫn Hành thâm sâu nhìn lầy Vân Thư: “Em tắm trước đi, tôi đên phòng sách năm chút.
”
Vân Thư không đồng ý: “Không được, từ hôm qua đên hôm nay anh chỉ ngủ được hai tiêng, anh xem bản thân là sắt đá sao? Bản thân bất tử à? Mau đi tắm, đêm nay ngủ sớm đi.
”
Tạ Mẫn Hành nghe ra hóa ra cô vợ nhỏ của mình đang đau lòng cho mình, trong lòng như mật ngọt, ngọt đến tận tâm can.
Anh nhận lấy yý tốt của Vân Thư, cánh tay đặt trên.
vai Vân Thư trở về phòng ngủ, trực tiếp vào phòng tắm, anh lần nữa phát hiện Vân Thư đã chuẩn bị sẵn mọi thứ.
Sau khi Vân Thư nhìn thấy Tạ Mẫn Hành đi vào trong, cô cảm ¡lấy điện thoại gọi cho ông Vân.
Tạ Mẫn Hành bước ra khỏi phòng tắm, đèn trong phòng ngủ đã bị Vân Thư tắt đi, trên đậu giường còn đặt ly nước chuẩn bị sẵn cho anh, Vân Thư không có trong phòng, lại chạy đến chỗ Tạ Mân Tây ngủ.
Tạ Mẫn Hành vẫn như cũ, đi đến của phòng em gái, gõ cửa.
Tạ Mẫn Tây ngồi ở đầu giường, dựa vào gôi nói với bên ngoài: “Anh trai, cửa không khóa, anh vào đi.
”
Sau khi Tạ Mẫn Hành đi vào thì nhìn thấy Vân Thư đang ngủ.
Tạ Mẫn Tây nhường chỗ: “Anh trai, bề đi đi.
”
Tạ Mẫn Hành bề Vân Thư lên, nói với Tạ Mẫn Tây: “Nghĩ ngơi sớm đi, đừng nghịch điện thoại nữa.
”
Tạ Mẫn Hành nhìn lại người trong lòng, bề cô lên giường, anh năm nghiêng bên cạnh, cả đêm lại ngủ ngon.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...