Vũ Mi ánh mắt kiên định.
Hôm nay là cơ hội cuối cùng, cố gắng hết sức để cứu ông nội.
Đó là người thân duy nhất của cô ấy!
Lúc này người xem đã đông.
Nhìn từ xa, họđều là những cao thủ trong giang hồ.
Còn gặp được một vài người quen.
Ngô Nhiệm, chủ tịch hôị luyện đan Giang Nam.
Phía sau cô là hàng trăm luyện đan sư từ Giang Nam.
Nga Mi trưởng lão, Diệu Huyền Sư Thái.
Phía sau cô là hàng trăm đệ tử Nga Mi, bao gồm cả Chu Lam.
tmd, Lăng Thành cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy vị Diệu Huyền Sư Thái này.
Ngoài những người này, có rất nhiều võ sưđang ngồi trên khán đài.
“Cô Kỷ, ngoài sáu môn phái lớn, đại hội lần này còn có thế lực nào nữa?” Lăng Thành lúc này không khỏi hỏi.
Kỷ Phương cười nhẹ và giới thiệu từng người một.
Hóa ra ngoài sáu môn phái lớn và hai giáo phái lớn, còn có rất nhiều tổ chức tu luyện, thậm chí là các môn phái khác.
Những môn phái này tuy không mạnh bằng sáu môn phái lớn và cũng không nổi tiếng bằng sáu môn phái lớn nhưng đã được lưu truyền từ lâu đời như cái bang, kiếm khách, đảo đào hoa và hàng trăm thế lực khác.
Nhưng ĐỒ sưđaị hội này không thể mời tất cả, chỉ có mấy chục người.
Dù vậy, có hàng trăm nghìn người có mặt tại hiện trường, họ gần như không thể kiếm được chỗ ngồi.
Sau khi nghe lời giới thiệu của Kỷ Phương, trong lòng Lăng Thành cảm thấy chấn động.
Hóa ra trên thế giới này vẫn có rất nhiều môn phái và tổ chức tu luyện.
Trong lòng xúc động, Lăng Thành không khỏi nhìn xung quanh.
Những cao thủ trên giang hồ này, từng người một thực sự rất đặc biệt.
Một số mặc áo choàng dài và áo khoác.
Một số mặc trang phục từ thời nhà Minh.
Hai trong số những cao thủ này là hấp dẫn nhất.
Một người là người đứng đầu cái bang, bàn tay có 6 ngón, Tô Đại Nghĩa.
Người còn lại là đại tiểu thư của Đảo Đào Hoa, Hoang Linh.
Cái bang Tô Đại Nghĩa đã 80, 90 tuổi mang đến cho người nhìn cảm giác cổ quái, lưng còng, mặc quần áo vá víu nhưng rất sạch sẽ.
Khi Lăng Thành lần đầu tiên nhìn thấy ông lão, anh cảm thấy có chút muốn cười.
Ông đều đã lớn tuổi mà vẫn đến tham gia vào đại hội kiểu này ..
Còn đối với đại tiểu thưĐảo Hoa Đào Hoàng Linh thì lại càng hấp dẫn hơn.
Cô ấy trông mười tám hay mười chín, mặc một chiếc váy màu vàng, tươi tắn và tinh tế.
Điều nổi bật nhất là mái tóc dài màu trắng.
Người ta nói rằng mái tóc bạc của cô ấy là do luyện tập một bộ công pháp.
Chính vì mái tóc trắng muốt này đã tạo cho người ta một cảm giác riêng.
đang quan sát thì thấy một người đàn ông trung niên mặc áo đạo sĩđang từ từđi đến chỗ xét xử, sau đó, một giọng nói cực kỳ mạnh mẽ vang lên từ miệng ông ta: "Yên lặng."
Người đàn ông không cầm micro, nhưng giọng nói của ông ta đã lan tỏa khắp nơi! Chính tỏ kẻ này nội công thực sự thâm hậu!
Mọi ánh mắt của mọi người đều tập trung vào ông ta.
Lúc này, Kỷ Phương nói nhỏ: "Lăng Thành, em không muốn gặp hiệu trưởng sao? Người đang nói chuyện trên sân khấu là hiệu trưởng Diệp Vân."
Lăng Thành trong lòng chấn động, có chút kích động mà nhìn về phía hiệu trưởng.
Vũ Hầu tầng 5! Một bậc với Diệu Huyền Sư Thái, và chỉ cách Võ Thánh một bước!
Lăng Thành nuốt nước bọt, tmd, với thực lực như vậy, cho dù có tới gần cũng không có cơ hội ra tay.
Lúc này, Diệp Vân nhìn chung quanh rồi tiếp tục nói: "Mọi người! Ta là Viện trưởng Học viện shagwu, Diệp Vân, mọi người nên biết rằng lần này chúng ta đang tổ chức ĐỒ sưđaị hội."
“Về phần tại sao dsđh này lại được tổ chức ở học viện Ánh Dương của chúng tôi, tôi nghĩ nhiều người đã đoán được.” Diệp Vân từng chữ từng chữ nói: “Học viện Ánh Dương do sáu phái thành lập, mục đích là giúp cả sáu môn phái tu dưỡng nhân tài, vì vậy mọi người trong trường có khả năng sẽ là những người ưu tú trong sáu môn phái trong tương lai! Sáu môn phái lớn đều là những danh môn chính phái! Vì vậy, lần này ở trong học viện, công khai xử trí Vũ Thanh Thiên để cho mọi người hiểu rafng tà môn ngoạ đạo sẽ khong thể có kết cụ tốt đẹp gì.
Chỉ bằng cách phục vụ sáu phe phái chính của chúng ta, chúng ta mới có thể thực sự thúc đẩy công lý.
"
Nói xong, xung quanh vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt!
Vào lúc này, rất nhiều học sinh có mặt đều bị lời nói của hiệu trưởng làm cảm động, và bất tri bất giác mà nhớ trong lòng.
Vũ Mi ngồi ở nơi đó, thân thể thanh tú nhàn nhạt run lên, mặt mày đỏ bừng, trong mắt lóe lên tia tức giận.
Hàng chục người đã bao vây ông cô, dùng tam độcđểđầu độc ông.
Còn không biết xấu hổ mà ở đây nói danh môn chính phái?
Thật kinh tởm!
Tiếng vỗ tay kéo dài rất lâu, khi mọi người bình tĩnh trở lại, Diệp Vân nói tiếp: "Lần này tôi công khai xử lý Vũ Thanh Thiên, không chỉđể chứng minh sự chính trực của sáu trường phái, mà còn vì một lý do khác."
Nghe vậy, tất cả mọi người đều bình tĩnh lại, ánh mắt tập trung vào Diệp Vân, chờđợi lời nói tiếp theo của hắn.
Diệp Vân tự tiếu phi tiếu cười một tiếng, nói: "Chẳng phải thiên hạ luôn đồn đại có Thái Huyền chân kinh.
Mà Vũ Thanh Thiên này lại đang giữ một bản."
Thái huyền chân kinh.
Nghe những lời này, khán giả rất phấn khích.
Mọi người đều biết rằng chỉ cần thu thập đủ bảy quyển Thái Huyền chân kinh và hấp thụ toàn bộ bí kíp, bạn có thể nắm được cả giang hồ.
Chỉ là ngàn năm không ai làm được.
Vì việc sưu tầm bảy cuốn sách khó quá.
Lúc này khóe miệng Diệp Vân nở ra một nụ cười, giọng điệu có chút tăng lên: "Nắm chặt Vũ Thanh Thiên mấy ngày nay, sáu vị võ lâm của chúng ta đều hỏi hắn tung tích của quyển kinh thư kia.
Nhưng hắn thà chết không nói nửa lời.
Hôm nay, tại ĐỒ sưđaị hội.
Ai có thể làm cho Vũ Thanh Thiên mở miệng, tính mạng Vũ Thanh Thiên sẽ do người đó quyết đingj, bí kíp cũng thuộc vê kẻ đó! "
Chà!
Một hòn đá gây ra một ngàn lớp sóng!
Ngay khi ông ta vừa dứt lời tất cả mọi người đều hét lên!
"Tôi có thể!"
"Ta cũng có thể hỏi ra!"
Mọi người ồ lên.
Mọi người đều vô cùng thích thú!
Nhìn thấy cảnh này, Lăng Thành cười thầm.
Có vẻ như những môn phái này đều là vì "Thái Huyền chân kinh".
Diệp Vân trên sân khấu gật đầu rất hài lòng: "Ừm, vì mọi người đều muốn đối phó với Vũ Thanh Thiên, vậy thì chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi.
Cuộc thi này rất đơn giản, đó là cuộc thi một chọi một! Người thắng ở lại.
, Kẻ thua cuộc rút lui.
Ai muốn thách đấu đều có thể bước ra! Cuối cùng, người nào thắng, Kim sư pháp vương Vũ Thanh Thiên, sẽđược giao cho người đó.
"
Chà.
Giọng nói vừ dứt, và tất cả mọi người có mặt lại náo động!
"Hiệu trưởng Diệp, chuyện này có thật không?"
Đúng lúc này, người đứng đầu Hắc Long Thương Hội chậm rãi đứng lên, lớn tiếng nói: "Bang phái nhỏ chúng ta võ công không bằng sáu phái lớn các người.
Tuy rằng ta là người đứng đầu Hắc Long Thương Hội, nhưng thực lực của ta không cao lắm.
So sánh, sáu môn phái lớn của các người không phải là chiến thắng sao? Chỉ cần hỏi tất cả mọi người có mặt, ai có thểđánh bại bạn Diệp Vân, ai có thểđánh bại dsdt? Ai có thểđánh bại Thiếu Lâm tự Giức Viễn đại sư? ...!"
"Đúng!"
Giọng nói trầm xuống, một người đàn ông trung niên bên cạnh cũng đứng lên: "Lục đại môn phái của ngươi mời rất nhiều người tham gia, phải công bằng! Thi đấu một chọi một, tiểu bang phái chúng ta làm sao có thể thắng được?"
“Yên lặng, yên lặng.” Nghe những lời bình luận này, Diệp Vân khẽ cười: “Trong trường hợp này, muốn công bằng.
Chỉ những người dưới 25 tuổi mới được phép tham gia cuộc thi này.
Phái nào cũng có đệ tử trẻ tuổi.
Hãy đểđệ tử của chúng ta tranh tài.
công bằng chưa?
"Cũng được.." Một làn sóng thảo luận lại đến.
Trường nhỏ gật đầu.
Tất cả các đồ đệ trẻ có mặt đều bày tỏ sự phấn khích! Bất kỳ ai dưới 25 tuổi đều có thể tham gia! Một khi thắng, có thểđối phó với Vũ Thanh Thiên! Liệu có thể lấy được Taixuan Zhenjing từ miệng hắn hay không không quan trọng.
Chỉ cần loại bỏ Vũ Thanh Thiên, kẻ đó có thể trở nên nổi tiếng!
Lúc này trên mặt Na Lạp cũng lộ ra một nụ cười nhẹ, cô bắt tay Vũ Mi: "Vũ Mi, bất cứ ai dưới 25 tuổi đều có thể tham gia thi đấu, sau đó cậu có thể lên sân khấu cứu ông nội của mình.
Nếu chỉ luộn người trẻ tuổi, ai là đối thủ của cậu? "
Vũ Mi gật đầu, nàng đã đạt tới cường giả tam giai.
Thực lực này đã là kinh khủng nhất trong thế hệ tu luyện trẻ tuổi! Hơn nữa, nàng đã luyện được Tâm Kinh của một nữ nhân thủđoạn, thử hỏi, dưới Vũ Hầu còn ai là đối thủ của nàng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...