Tiểu thư kiêu kì

Chap 5:
Cả hai chạy vòng vòng khắp trường, kẻ đuổi người chạy, la ó **** bới vô cùng rộn ràng. Người xưa nói 2 người đàn bà và 1 con vịt thì thành 1 cái chợ nhưng với hoàn cảnh hiện nay chúng ta có thể nói chỉ cần có tiểu thư Tuyết Hoa và công tử Duy Tân là có thể tạo thành 1 cái chợ. Chắc 2 người này sẽ tiếp tục đuổi nhau đến sức cùng lực kiệt nếu ko có công lao to lớn của chiếc chuông. Cả 2 chạy vội vàng vào lớp với những dòng suy nghĩ của mình
Hoa: “Sao lại đuổi theo hắn cơ chứ, như vậy thì còn gì là hình tượng hotgirl vạn người theo đuổi nữa cơ chứ. Hỏng hết, hỏng hết cả. Tất cả là do tên chết bầm kia. Thù mới, thù cũ ta sẽ trả cho bằng hết. Hãy đợi đấy”
Tân: “Sao ta lại phải chạy cơ chứ, cái bộ dạng lạnh lùng đâu rồi, sao lại chạy như đứa lên cơn quanh trường thế chứ. 1 tuần trước nó lẽo đẽo theo mình mình vẫn lạnh lắm cơ mà, sao qua có 1 ngày mà nóng thế này. Ko ổn, hết giờ học phải ngay lập tức đi bệnh viện kiểm tra”
Cứ như vậy cho đến hết buổi học, 2 con người theo đuổi 2 dòng suy nghĩ khác nhau. Cô gái kiều diễm đau đầu suy nghĩ về thù hận còn cậu chàng bảnh trai kia lại ngẩn ngơ vì nghĩ mình có bệnh. Thật là thương cho các thầy cô giáo có 2 đứa học trò vô tích sự.
- EEEEEEEEEEEEEEEEEE…. 1 tiếng thét chói tai vang lên cắt ngang cái suy nghĩ hận thù của Hoa cũng như ngẩn ngơ của Tân mặc dù nó chỉ được áp dụng cho Hoa.
- A. Hả? Gì thế? Hoa vô cùng hồn nhiên thể hiện 1 bộ mặt ko thể đần hơn dk nữa.

- Cái gì là cái gì. Hết giờ học rồi. Đừng nói với tôi bà muốn thể hiện là 1 học sinh ngoan ngoãn muốn ở trên lớp 24/24 nhá. – Trái ngược với bộ mặt của Hoa là Trinh cute đang vô cùng tức giận.
- Hehe. Tôi vốn ngoan mà, bà ko cần khen đâu
- Ọe…. Trinh làm bộ dạng nôn mửa – Bà mà là học sinh ngoan thì tôi chắc chắn cực ngoan siêu ngoan. Hoho.
- Bà làm tôi buồn nôn quá. Đi về ko tôi nôn ra lớp bây giờ. Để bà dọn thì tội bà lắm.
- Ok. Về.
2 cô nàng tung tăng lao ra khỏi lớp học. 1 câu nói với theo làm 2 người khựng lại :
- Cậu biết số điện thoại của tôi chứ ? Câu nói đó chính là của Tân handsome

- Cậu nói tôi hả ? Hoa ngạc nhiên chỉ tay vào mình
- Ukm
- Có ? Sao thế ?
- Tối gọi điện cho tôi.
- Sao tôi phải gọi cho cậu ? Hoa vênh mặt. Bây giờ cô phải tỏ vẻ cao sang chút, cứ theo đuôi hắn mãi chỉ tổ bị hắn coi thường.
- Vì chuyện cậu đã hứa với tôi.
- À..nhưng….
- Nhưng cái gì ? 7h gọi ? Tôi đợi cậu – Nói xong Tân bỏ đi 1 mạch, ko để ý Hoa nghĩ gì, nói gì, làm gì.
Tên chết tiệt, hắn tưởng hắn là vua chắc. Mặc dù tức giận vậy nhưng Hoa vẫn thấy vui vui vì câu nói cuối của Tân ‘Tôi đợi cậu’ nó cho cô 1 cảm giác gì đó vui vẻ lạ thường. Do vậy, cuối cùng cô vẫn phải gọi điện thoại cho hắn, tuy nhiên giận thì phải có cách trả thù chứ, hắn bảo gọi 7h thì phải đến hơn 9h cô mới gọi. Cho chờ dài cổ. (Bạn thật là độc ác >0


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận