Chap 4:
Hôm nay nó cao hứng...tiểu thư đi bộ, vừa tung tăng vừa hát, chả là hôm qua nó hẹn Trân ngay góc đường cùng đi bộ đến trường nên mới thế chứ nó lười nhất là thả bộ đó!
-BẢO NHI!!!!-đang miên man hát thì Trân gọi nó. Hai đứa từ từ thong thả dạo bộ đến trường, ngắm cảnh vật xung quanh.
[Tua nhanh ngen]3 tiết học trôi qua nhẹ nhàng[hix...nó có làm gì đâu mà nhẹ với ko!]. Trân và Nhi dắt nhau xuống canteen, thấy đám người đông nghẹt nó khều vai Trân:
-Ê ê!!! Pà pit người ta làm gì mà bu đông như kiến vậy ko?
-Hơiz...tại pà ko biết đấy thôi, bọn họ được mệnh danh là hót boy hót beo gì đó! Mình ko thèm để tâm làm gì.-Trân thở dài giải thích, cô ko quan tâm chuyện này nên ko có hứng thú gì, chỉ giới thiệu sơ vậy thôi!
Nó nhảy bật lên xem chuyện gì thì thấy ba anh chàng "sáng bóng", nhìn thấy 1 người, nó khẽ nhếch mép cười đểu:-Giời ạ! Có vậy thôi cũng bu lại làm thấy gê, chả có gì cả! Toàn lũ hót rác[nói hơi nặng nhĩ]
-I see like you!-Trân bình thản nói. Sau đó là 5,6,7... mười mấy ánh mắt đổ dồn về phía nó và Trân.
-Ái chà chà...các cô định gây sự chú ý cho bọn này à, muốn làm quen thì nói đại đi, chiêu này cũ rích rồi!-Hắn lên tiếng[nam chính xuất hiện rồi!!!]
-Mấy người nghĩ mấy người là ai mà chúng tôi phải gây chú ý. Nhìn cái bản mặt là ko ưa rồi, mà nè, xuống chút đi coi chừng đu ăng ten đó, bọn này ko dư hơi đâu mà làm vậy!- nó và Trân tiến laị, vênh mặt
-Hớ! Cô nhìn lại mình xem, cái mặt mọt sách như thế thì bọn tôi ko dư hơi mà cãi tay đôi với cô!-H.Khánh lên tiếng[chậc chậc...tội ngiệp nhận ko ra mặt chị mình...sắp die với nó rồi!]
-Nè chú em, đừng giở giọng chê bai ở đây nhé!-Nó tiến thêm bước nữa nhìn thẳng vào mặt Khánh
"Ánh mắt quen quen [quen lắm đó cưng] nhưng thôi kệ, ko quan tâm"Khánh nghĩ-Nè đừng tưởng con gái là nhường nhá, ko khách sáo đâu đấy!-Khánh cãi lại, lấy sĩ diện
Nó nhếch môi:-Được thôi! Ko cần nhường!-vừa kết thúc câu nói, vẫn tác phong đó, tay cho vào túi váy[trường sử dụng túi vải để tiện lợi cho học sinh]dùng chân gạt nhẹ thằng em trai iu dấu và..."Bịch" cú tiếp đất thành công...Khánh vừa "tỉnh tò" cùng ông địa Gác chân lên lưng Khánh, nó cúi mặt sát tai em trai:-Cưng mạnh miệng nhỉ, nhưng rất tiếc là có tu 10 kiếp cưng cũng ko lại chị đâu!-rồi phăng cho thằng em cái nhìn hot fire làm thằng nhóc lạnh sống lưng"Ánh mắt, điệu bộ, giọng nói...a huhu...chết mình thật rồi" suy nghĩ đó biến từ khuôn mặt đỏ lửa sang xanh lè:
-Ơ...chị hai iu dấu ơi, em ko biết, tại em trót lỡ dại mà! E ko biết chị về nước còn học chung với em nữa! Huhu...tha cho em đi mà-nhóc vừa nói vừa sướt mướt nắm tay kéo áo chị nó[cấm nghĩ bậy bạ]
-Nhóc hay quá nhỉ! Dám thách chị mày nữa...nhưng thôi, coi như chị tha đó!-rồi nó cười, nụ cười như tia nắng làm tim ai đó vô tình trật 1 nhịp
-Dạ! Thôi bọn mình lại bàn ăn đi chị.-nói rồi nhóc kéo hắn và tên kế bên đi
-À quên giới thiệu với chị! Đây là anh Khải Minh, còn đây là Nhất Trường. "Đại ca" em đấy! hihi...thế cạnh chị là ai vậy
-Đây là Ngọc Trân, bạn chị.-Nó đưa tay về phía Trân.
-Chào mọi người. Vui được làm quen.-Rồi Trân cười rạng rỡ
-Ê nhóc con! Đây là ai thế!-hắn thắc mắc nhưng tính xem hết kịch mới nói.
-A! Đây là chị hai em đó!-nhóc nhìn chị hai trìu mến
Đang vui vẻ bỗng...
-Hey! Dám ngồi cạnh tam hotboy của chúng tôi à! Cô phải trả giá đó!-1 đứa con gái son phấn dày đặc, váy cắt ngắn sát đùi, tóc vàng nhuộm trông ko ưa xí nào
-Hơ...bây giờ mới biết trường ta có trại chó hoang đấy!-Nó đứng lên nhìn vào mặt nhỏ đó-Nếu có rãnh thì đi tìm đồng bọn mà chơi đi!Chúng tôi làm gì ko liên quan đến cô!
..."Chát"...nhỏ giơ tay tát thẳng vào mặt nó[chậc...xấu số đụng vào nó rồi]. Nó ko phản ứng gì, cười 1 cách khinh bỉ, dùng 3 ngón tay nhẹ xoa bên má, bình thản ngồi xuống hốp 1 ngụm nước làm nhỏ tức tối, mọi người ngạc nhiên
-Hai nè, hai tính để vậy thật sao?! Bão đấy-thằng em ko tin nên thầm nhỏ vào tai nó
-Nhóc nghĩ chị hiền vậy sao-vừa nói nó vừa lấy khăn giấy lau xung quanh cái bàn rồi ăn vài miếng bánh snack đứng lên phun thẳng số thức ăn vào mặt nhỏ, ịnh tờ khăn giấy lau bàn khi nãy rồi nói:
-Có qua có lại...phúc lắm mới được đồ ăn thừa của tôi nằm trên mặt cô đấy!-cười khinh miệt với nhỏ rồi bước đi để lại cái đầu bốc khói, bao ánh mắt ngạc nhiên[trừ em nó, em nó biết nó ko ở loại vừa], và 1 cái nhìn thú vị của hắn.....
**End chap 4**
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...