Tiểu Thư Giang Hồ


Với vẻ mặt hình sự không biểu lộ cảm xúc, cô gái cao cao hếch mặt nhìn 3 nàng.
-Chào! Các cậu là học sinh mới sao? À! Nhớ rồi, ba cậu là "tam công chúa"lừng lẫy ở Mỹ đúng không? Tớ đã nghe nhiều "chiến tích" của các cậu và tớ tự hỏi rằng các cậu có muốn gia nhập vào "PVGirls" không?
-PVGirls là gì? -Jessica tròn mắt.
-PVGirls là viết tắt của "Power - Victory - Girls - Những cô gái nắm giữ Quyền năng chiến thắng ". Bọn tớ là "đầu sỏ" của 20 tổ chức quậy phá trong WANGUI này. Mỗi một học sinh trong trường đều là thành viên của một trong số 20 băng nhóm đó. Và bọn tớ là chỉ huy! Tớ là Sunny! -Sunny cười toe, ngẩng cao mặt.
-Nói rõ hơn đi! -Tiffany đề nghị.
-Aishh! Là thế này, "PVGirls" gồm 3 bọn tớ: Soo Young , Sunny và tớ là Hyo Yeon. Toàn trường ta có 20 băng nhóm khác nhau, với số lượng thành viên khác nhau, tên gọi khác nhau, người đứng đầu khác nhau NHƯNG lại có cùng chung mục tiêu tồn tại; đó là quậy phá và chống lại cách quản lí tù túng ở đây. 20 nhóm đó đều dưới quyền ba chúng tớ. Nói cách khác tụi này là thủ lĩnh cầm đầu 20 băng nhóm đó. Hiểu chưa? -Hyo Yeon nhướng mày hỏi.
-HIỂU! -Ba nàng đồng thanh.
- Thực sự thì các cậu đã đủ tư cách để vào nhóm nhưng còn bản lĩnh thì....Các cậu phải chứng tỏ bản lĩnh của mình có xứng để vào nhóm không Nói cho các cậu biết, may mắn lắm mới được gia nhập nhóm của tụi này đấy! .-Soo Young tựa người vào bàn cười mỉm. -Bọn tớ phải làm gì? -Jessica dò hỏi.
-Làm bất cứ trò nghịch phá nào để "được mời" lên phòng hiệu trưởng rồi nhận một phếch đỏ vào bản sơ yếu lí lịch. Vậy là xong! -Sun phẩy tay.
-Chuyện nhỏ! -Seo Huyn cười khẩy.
-Không nhỏ đâu cô bé, 1 cái phếch đỏ tương đương với việc phải ở lại đây thêm 6 tháng nữa, dù cho thời hạn đăng kí ở lại đây đã chấm dứt .-Hyo cảnh báo.
-Có gì đâu, bọn tớ cũng dần thích ở đây rồi đấy! -Tiff cười ranh ma.
-Nhưng các cậu sẽ không thích việc bị trực tiếp quản lí bởi 3 Miss quản sinh của chúng ta đâu. Họ chính là "Tam đa" . Bởi vì khi bị phếch đỏ cũng đồng nghĩa với việc các cậu bị trực tiếp theo sát bởi ba quản sinh -"ác thần" của WANGUI trong suốt 3 tháng. Suy nghĩ cho kĩ đi! -Soo Young nhếch mép, quay lưng về chỗ ngồi.
-Tụi này sẽ làm được!- Ba cô nhóc đặt tay lên tay nhau hét to.
-Tốt! Vậy giờ tớ cho vài đứa thuộc hạ ra tìm cách ngăn cản giáo sư Toán sắp vào. Giờ là 8:35am. Ba cậu có 15 phút để chuẩn bị kế hoạch! -Sunny nhìn xuống cái đồng hồ Chopard Happy Diamond dây da trắng đính kim cương rồi hất đầu ra lệnh cho vài tên trong lớp đứng dậy ra ngoài.
Sau khi cánh cửa lớp kéo lại. Ba cô nhóc chụm đầu bàn bạc.
-Chị sẽ làm thế này..còn em sẽ làm vầy....-Sica xì xầm vào tai Seo.
-Vậy để tớ đối phó với giáo viên Quốc Ngữ, tớ nghĩ môn Toán để hai nhóc xử lí là được rồi! -Nàng Nấm nói xong chạy ra khỏi lớp. ...Mười lăm phút sau...Giaó sư Han bước vào lớp. (ông này bị đuổi bên Soshi nên chạy qua đây!Chi tiết liện hệ fic : J or J !!! =]]).
Kéo cánh cửa bước vào, chầm chậm tiến lại bàn giáo viên ngồi xuống.
-Aigoo~ Sao nóng thế này,các em không mở máy điều hòa sao? -vừa nói vừa phẩy phẩy tay.
-Bọn em không nóng -Jessica đứng dậy trả lời thay Hong Ki.
-Nhưng tôi nóng. Em nào mở máy điều hòa giúp tôi! -Giaó sư Han nóng quá không chịu nổi.

-Vâng..vậy em mở giúp thầy. Có gì thầy không được trách em đấy nhá. -Sica quay đi nở nụ cười gian tà.
...Cạch...Tút..Tút...
Công chúa nhấn vào phím Power của remote rồi chạy ùa xuống bàn của mình kéo cặp che đầu. Đám "tiểu yêu " còn lại cũng làm theo chỉ có giáo sư Han là ngạc nhiên không hiểu...
...Roạt..Roạt...Ào...Aò....
-Ách...chỳ...Ách...chỳ....
Tiếng hắt hơi của giáo sư Han vang lên trong màn bụi phấn mịt mù bay lả tả từ khe tỏa nhiệt của máy điều hòa nằm cạnh bàn giáo viên.
-Các em...ách chỳ....các em...bày trò gì vậy hả? ..ách chỳ.... Giữa đám bụi bít bùng bắt buộc thầy Han phải ôm cặp chạy ra ngoài trong tràng cười không ngớt của đám học trò quỷ.

Nửa giờ sau, thầy Han trở vào lớp khi nhận thấy "tình hình chiến sự" dần ổn.
-Ai? Ai bày trò này hả? -thầy Han vừa thẹn vừa tức giận vì bị chơi khăm.
Im lặng
-Dám làm thì dám chịu, ai làm mau đứng dậy cho tôi! -Quát lớn.
-Thưa thầy! -công chúa kéo ghế đứng dậy, cả lớp hồi hộp nhìn xem học sinh mới sẽ giở trò gì nữa.
-Là em sao? Ngoại hình cũng xinh xắn vậy sao nghịch như quỷ vậy hả? -cao giọng.
-Ủa? Thầy nói gì vậy? Em có nhận là em làm đâu ạ? -công chúa vờ ngơ ngác.
-Vậy...vậy..em đứng dậy chi? -thầy Han trố mắt.
-Tại..ngồi lâu ê mông nên..đứng dậy cho bớt ê thôi mà.
Cả lớp cười nghiêng ngửa, Thầy Han thì quê độ tức tối nhưng không biết nói gì nữa vì biết càng nói thì bất lợi càng rơi về phía mình. Ông tin chắc trò "bụi tuyết" này là của cô học trò nghịch ngợm đang đứng kia.
Lúc lắc đầu quay lên bục giảng, Sica quay ra sau high five với hai nhóc bạn của mình,rồi quay sang nháy mắt với Sunny. Cô nhóc nhỏ này cũng đang chìa ngón tai cái về phía Sica kèm cái nháy mắt.
-Chúng ta bắt đầu bài học thôi! Tôi sẽ chép đề còn các em thì ghi vào tập nhé!
Thầy Han lui cui chép đề lên bảng.
...Véo...Bộp....
Một viên giấy bay vèo từ dưới lên bảng. Thầy Han dừng viết quay xuống nhìn thì thấy tất cả đều đang chăm chú chép bài. Buông tiếng thở dài quay lại với đề toán còn dang dở.

....Véo...Bộp... Viên giấy thứ hai được quăng trúng lưng thầy, lần này không nhịn được nữa, thầy Han dừng tay quay người nhìn cả lớp.
-Ai? Ai chọi giấy lên đây? -lượm hai viên giấy đưa cao ngang tầm mắt đám học sinh bên dưới.
Nhưng sự tức giận của thầy lại rơi tỏm vào không khí khi nhìn gương mặt của hai mươi học sinh đều thánh thiện hiền lành như nhau. Thở hắt ra, thầy lại cắm mắt vào đề toán trên bảng.
....Véo...Bộp..bộp..bộp...
Một màn mưa giấy bay vèo vèo lên trên trúng vào đầu, gáy,...khiến thầy Han bùng nổ thực sự.
-Em nào ném giấy hả? Hết trò nghịch phá rồi sao? -nghiến răng kèn kẹt.
Thất bại lần nữa, "thầy giáo đáng thương" đành bó tay trước mức độ nghịch ngợm của đám nhóc nhà giàu này. Đề toán đang chép lại trở thành mục tiêu chính.
Bên dưới nhóc Sèo cười khúc khích vì trò nghịch của mình đã thành công mĩ mãn.
___________
-Phù! Xong, các em chép xong rồi chú ý đọc kĩ đề bài nhé! -Sau khi vừa hồi hộp lo sợ bị ném giấy vừa chép đề thì cuối cùng mọi chuyện đã xong.
Thầy Han khoan khoái chắp tay sau lưng đi lên đi xuống các dãy bàn học. -Híc..híc..hé hé hé..
-Ha..ha..ha ha...
-Khịt...khịt...
-Khục..khục...hà..hà hà...
Tiếng đám học sinh cười rúc rích vang lên khi thầy Han đánh một vòng sang dãy bàn thứ ba làm cho thầy chột dạ.
-Chuyện gì? Sao ồn ào vậy hả? -thầy Han dừng lại, quay người nhìn chằm chằm vào những gương mặt đang cố nén cười.
Im lặng
Thầy Han an tâm, lại quay lưng đi tiếp, tràng cười lại vỡ òa.
-CHUYỆN QUÁI GÌ ĐANG XẢY RA VẬY? -quá sức tức giận thầy giáo đáng kính bỏ qua cái danh vị cao quý của mình mà trợn trừng mắt.
-Hị...hị..hị...Thầy ơi...em không biết là...thầy....thầy....từng tuổi này mà bị vợ bỏ....
-Hố..hố...hố...đã thế...hé hé hé...gần 50 tuổi mà thầy..còn tìm bạn...gái sao? ..
-HAHAHAHAHA

Đám học trò cười to càng làm thầy Han xanh mặt, trán lấm tấm mồ hôi thầy lo lắng đưa tay ra sau lưng và chạm vào một tờ giấy.
Giật mạnh tờ giấy ra khỏi lưng và đọc với mồ hôi chảy như suối...mặt thầy sa sầm khi biết được thứ đang được ghi trên mảnh giấy.
" Tôi là Han Chae Sok, năm nay tròn 50 cái xuân xanh. Người phụ nữ mà tôi yêu thương suốt đời vừa bỏ rơi tôi vì chê tôi già quá..
Hiện tôi đang cô đơn, cần tìm bạn gái để tâm sự trong lúc chờ vợ tôi trở về.."
Ngoài cái dòng chữ xuyên tạc kia, ác đạn hơn là hình ảnh biếm họa một lão già trên đầu có vài cọng tóc, mặt mày nhăn nheo răng rụng còn có...3 cái..bên dưới còn ghi : "Chân dung tự họa của Han Chae Sok".
Đám "quỷ con"càng cười to hơn khi nhìn thấy gương mặt "đa sắc màu" của thầy giáo mình.
-AI? AI VIẾT CÁI NÀY? -giận đến đỏ mặt.
Im lặng
-Nếu không đứng dậy nhận lỗi thì cả lớp tiết này phải chạy vòng quanh khuôn viên trường!
-HẢ? Cả lớp hét toáng lên trước hình phạt dã man của Chae Sok. Khuôn viên trường WANGUI -đồng nghĩa là gần 1/3 diện tích đảo???
-Là em làm. Xin lỗi thầy, em chỉ lỡ dại lần đầu thôi. Mong thầy niệm tình bỏ qua cho em. Em hứa sẽ không bày trò chọc phá thầy nữa. Em xin lỗi! -Seo Huyn đứng dậy nhận lỗi, suy cho cùng thì muốn chứng tỏ bản lĩnh của bản thân không có nghĩa là kéo người khác chết chung với mình.
Han Chae Sok nhìn cô học trò với gương mặt thánh thiện (vâng vì thế nên biết bao nhiêu người bị lừa đấy ạ! ^^) không nỡ trách móc đành miễn cưỡng bỏ qua.
-Thôi được rồi. Chúng ta học tiếp thôi! Các em có gì không hiểu thì hỏi tôi.
-Thưa thầy, em có việc muốn hỏi. -Sica giơ tay.
-Em hỏi đi! -thầy Han vui mừng trước sự chăm chỉ của đám nhóc này.
-Dạ..thầy hứa phải trả lời thật nha!
-Ừh..Em hỏi đi.
- Em bây giờ 22 tuổi. Vậy thầy trả lời coi chừng nào em mới ..có chồng?
...Rầm...
Nghe xong câu hỏi của công chúa, choáng váng, chới với thầy Han bật ngửa ra sau, hai chân chổng lên trời trong tràng cười ngất ngưỡng của đám nhóc. -Thầy ơi! Thầy sao vậy? Em hỏi thiệt mà! -Vẻ mặt bình thản của Sica càng làm cho bọn nhóc cười nhiều hơn.
Sau màn bất tỉnh -bất đắc dĩ, thầy giáo đáng kính lồm cồm bò dậy quát vào mặt cô học trò ranh ma luôn làm thầy điêu đứng.
-Em đang nói nhảm gì đó? Cái tôi nói là thắc mắc về đề toán kìa. Còn vấn đề chồng con của em làm sao tôi biết được!
-Ơh..Vậy mà thầy nói cái gì cũng biết làm em tưởng..thầy biết cái đó chứ! -Sica vờ gãi gãi đầu làm vẻ mặt ngây thơ vô (số ) tội.
-Em ngồi xuống..không được hỏi lung tung nữa. Từ giờ nếu ai có những câu hỏi vớ vẩn thì tôi sẽ cho lên phòng hiệu trưởng ngay. Nghe rõ chưa? -Gằng giọng.
-RÕ! -Lớp đồng thanh.
-Thầy, em có thắc mắc! -Sèo giơ tay

-Thắc mắc gì đấy? Ngoại trừ toán học ra thì những thắc mắc nhảm nhí khác đều không được hỏi tôi! -Thầy Han nói với giọng đề phòng.
-Vâng ạ. Đây là một câu hỏi về đáp số của một bài toán chia. Thầy chắc chắn sẽ có câu trả lời chứ?
-Tất nhiên. Gì chứ đố Toán với tôi sao? Em đùa à? -cười khẩy.
-Vậy nếu không giải được thì thầy phải làm theo ý em đấy nhé! -Seo nháy mắt.
-Được. Em hỏi đi!
-0:0 bằng bao nhiêu?
-Ơh....
-Thấy chưa? Em nói mà, thầy lo làm theo yêu cầu của em đi! -nhóc Sèo nhếch môi.
-Từ... từ...0:0 = 0.
-Sai.
-Chứ bằng bao nhiêu? Em nên nhớ bất kì số nào chia hay nhân cho 0 cũng bằng 0. Em dốt Toán vậy sao? -giọng mỉa mai.
-0:0 =1. Đó là đáp án chính xác.
-Tại sao? -hơi ngập ngừng. -Vì hai số giống nhau chia cho nhau ra 1 mà. Thầy không thấy 2:2, 3:3, 4:4 cũng đều bằng 1 sao?
-Ơh..-Chae Sok đơ tập hai trước lí lẽ của Seo Huyn.
-Thầy thua rồi, giờ thì làm theo yêu cầu của em. Em muốn thầy phải làm con vịt chạy xung quanh lớp học. Bắt đầu đi! -vẻ mặt nàng công chúa Seo Huyn vô cùng gian ác.
Có chơi có chịu, thua thì phải thi hành hình phạt. Thầy giáo đáng kính vứt bỏ hình tượng của mình mà làm con vịt kêu " Quạt...quạt..." vòng quanh lớp. Chưa hết đám nhóc còn tranh thủ dùng điện thoại đắt tiền quay lại rồi post thẳng lên Internet.
-Xong rồi! Xí nữa thầy về cứ lên Youtube tìm từ khóa Chae Sok duck thì nó sẽ hiện ra nhiều kết quả lắm. -Sèo cười toe.
-Gì hả? Các em dám làm vậy à? -Thầy Han sững sờ trước thông tin vừa nhận được.
Còn đâu danh giá của giáo sư tốt ngiệp đại hoc Harvard...Còn đâu thầy giáo đáng kính của WANGUI...tất cả chỉ tại thói háo thắng của ông...
-À mà nhân tiện em nói giáo sư nghe, thật ra câu trả lời của giáo sư không sai đâu. 0:0 no không có kết quả. Thành ra bằng 0 là đúng rồi! Hehe tại thầy không tin vào quan điểm của mình thôi! -Jessica bồi thêm câu khiến thầy Han quá shock chỉ còn biết quát lớn. -Seo Joo Huyn em lên phòng Hiệu trưởng ngay!
Seo Huyn tươi cười vẫy tay chào mọi người rồi bước đi giống như ngôi sao bước lên nhận giải Oscar vậy.
"Haizzz! Vậy là Seo Huyn trót lọt rồi, giờ thì tới mình. "- công chúa ngẫm nghĩ.
-Thầy ơi! Sao thầy không ngồi xuống cho đỡ mỏi chân. -Sica kéo Chae Sok ngồi vào bàn giáo viên.
------------------------



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận